- Còn nữa…
Hai tay gầy ốm của Lý lão nổi lên huyết sắc, vặn ngược đầu Lý Phóng lại.
- Lão phu nói chuyện với ngươi, ngươi không nhìn thẳng lão phu, có phải là đang xem thường lão phu không?
- Ngươi... ngươi biết võ công?
Thôn trưởng sững sờ cả người.
Trong trí nhớ của hắn, vị biểu thúc này biết một chút võ công, nhưng là loại võ công cơ bản, chỉ có thể đối phó với người bình thường.
Nhưng sao khí huyết lão phát tán ra trong thời khắc này lại có thể so với Hàn Trung rồi?
Mười ngón tay giống như cành khô của Lý Lão gắt gao giữ chặt đầu Lý Phóng, trong mắt tràn đầy sự kiên quyết.
- Ngươi biến thành bộ dáng này, nói cho cùng cũng do lão phu có một phần sai, là lão phu quá mềm lòng, là do lão phu nối giáo cho giặc.
Vì xứng đáng với liệt tổ liệt tông Lý thị, lão phu phải mang đứa cháu bất hiếu như ngươi xuống dưới, dập đầu nhận lỗi với liệt tổ liệt tông!
Rầm!
Hai tay sáng chói đỏ rực, quần áo Lý Lão biến thành tro tàn, trong khoảnh khắc này, thân thể khô kiệt của lão hiện ra từng sợi dây màu đỏ, từ trong mấy sợi dây đó phun ra lửa đỏ.
Xì xèo, xì xèo, xì xèo!
Hơi nước màu xám trắngrầm ầm bốc lên, đầu Lý Phóng thật giống như vứt viên than lửa vào trong hố nước, âm khí lạnh lẽo bao phủ toàn bộ từ đường.
- A a a !
Lý Phóng hét thảm một tiếng, tiếng hét thảm vang vọng liên miên, một giọng nói khác từ trong bụng Lý Phóng vang lên, hỏa diễm bao vây cả hai người, hỏa diễm thiêu đốt cả gương mặt người lộ ra trên bụng Lý Phóng.
Đó là khuôn mặt của một nam tử tuổi trung niên, hai mắt đen như mực, tất cả da thịt nối liền với vùng bụng, giống như mọc ra từ trên người.
Ngọn lửa nóng rực bao phủ bọn họ ở trong đó, Lý Phóng vung tay bắt được hai tay Lý Lão, dùng sức kéo lại, nhưng hai tay đối phương giống như kiềm sắt nung đỏ, không nhúc nhích tí nào, còn nóng bỏng vô cùng.
Ngọn lửa cháy hừng hực làm cho không khí vặn vẹo, màn che đều bị cháy cuộn lên, huân hương trên bàn thờ bùng cháy.
- A a a a..... thả ta ra, thả ta ra!
Da thịt của Lý Phóng có dấu hiệu dung hợp, hắn giãy dụa kịch liệt, gạch xanh dưới chân tung bay loạn xạ, hắn kêu gào khàn cả giọng.
Lý Lão im lặng không nói, máu thịt ủ rũ co vào, giống như khí cầu bị xì hơi, làn da bao lấy xương cốt, hắn nghiền ép những khí huyết cuối cùng trong cơ thể, thề có chết cũng phải kéo theo Lý Phóng cùng đi chung xuống địa ngục.
Cùng lúc đó, Hàn Trung giật mình, lắc mình muốn chạy qua giúp đỡ, nhưng một nắm đấm giống như đạn ra khỏi nòng xẹt qua vành tai hắn.
- Sư huynh, sư đệ đã sớm muốn lĩnh giáo Kim Chung Tráo của ngươi.
Ngô Phong mặt không đổi sắc ngăn lại trước mặt Hàn Trung.
- Ngươi đã sớm tính toán cả rồi?
Giọng nói của Hàn Trung vẫn khàn khàn khó nghe như cũ, hắn liếc nhìn một vòng, rồi nhìn về phía Ngô Phong, nói.
- Tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng tất cả đều đã trở thành kết cục đã định, kế hoạch của các ngươi bị bại lộ, sư huynh, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi.
Mấy vị thôn lão đã lăn một vòng đến cửa lớn, chỉ cần bước một bước là ra khỏi cửa, nói ra chân tướng cho thôn dân bên ngoài biết. Mà Lý Phóng và hắn đều bị giữ lại, không đủ sức thực hiện kế hoạch đã mưu tính từ lâu.
Còn có Sở Hà cường đại thần bí ẩn núp trong bóng tối.
Tất cả giống như tình thế đã định.
Thế nhưng mà......
Hàn Trung bỗng nhiên nở nụ cười dữ tợn.
Hàm răng trắng của hắn như con thú lớn lạnh lùng mở miệng máu.
Sắc mặt Ngô Phong biến hóa, trong lòng dâng lên một cỗ không yên.
- Các ngươi làm rất tốt, nhưng các ngươi ngàn lần vạn lần không nên ngầm đồng ý chúng ta triệu tập tất cả thôn dân đến nơi này, đây là sai lầm lớn nhất của các ngươi!
Hàn Trung bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Lý Phóng đang gào thét thảm thiết, không nhịn được nói:
- Đừng chơi nữa, đã có tuổi rồi còn thích chơi kiểu này?
Tiếng gào thét thảm thiết bỗng nhiên ngừng lại.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Lý Lão, Lý Phóng một giây trước còn đau không muốn sống, một giây sau đã nở nụ cười hài hước, giống như mèo vờn chuột.
- Biểu thúc, ta đã nói ta không còn là con người nữa, sao ngươi lại dùng phương pháp đối phó với người bình thường đối xử với ta?
Toàn thân Lý Phóng rung một cái, máu thịt hòa tan nhanh chóng khép lại, không chỉ có thế, khuôn mặt già nua của hắn cũng bắt đầu trở nên trẻ trung, tóc đen nhánh, da thịt săn chắc.
Trong miệng hắn phun ra một lượng lớn sợi tóc kỳ lạ, những sợi tóc đen kia giống như xúc tu, không quan tâm đến hỏa diễm dần dần yếu đi, chúng leo lên cần cổ Lý Lão.
- Ngươi có vặn đầu ta xuống, ta cũng có thể sống sờ sờ nhảy dựng lên, bản thể của ta đã sớm không còn ở trong thân xác già nua này nữa rồi.