Bàn tay thô dày của Lý Phóng đẩy từng ngón tay đang đè trên đầu mình ra, lạnh lùng nói:
- Cơ thể này chẳng qua đang phát ra ánh sáng cuối cùng, giống như thiêu đốt giá trị còn lại của ngươi mà thôi.
- Phốc!
Hai mắt Lý Lão lồi ra, chợt phun ra một ngụm máu.
Khí thế đỉnh cao trong nháy mắt rơi xuống đáy cốc, khí huyết mênh mông lập tức bị dập tắt, cả người hắn rơi vào trạng thái cạn dầu khô đèn.
Cái chết cũng chỉ là vấn đề thời gian.
- Ta vốn nghĩ trước khi chết mang theo tên tai họa nhà ngươi đi cùng, bây giờ lại không thể thực hiện được, thật là đáng tiếc, giá như ta trẻ lại hơn nữa, nếu trước đây không bị thương...
Trong đôi mắt vẩn đục của Lý Lão là sự không cam lòng.
Ý thức trở nên mơ hồ, thậm chí hắn còn không phát hiện có một sợi tóc đang siết chặt cổ hắn, hắn không cam lòng ngã xuống.
Nhìn vị biểu thúc giống như một bộ khung xương, Lý Phóng không nói gì.
- Nói không để ngươi chết đau đớn thì sẽ không để ngươi chết đau đớn.
Nói xong hắn quay đầu lại nhìn Ngô Phong đang chiến đấu anh dũng.
Một Hàn Trung có sức mạnh ngang bằng, một tên Lý Phóng tà dị khinh khủng, Ngô Phong hít một hơi thật sâu, bình ổn cảm xúc, bóp tắt ý niệm muốn xoay người chạy trốn, bày ra biểu hiện quyết tâm liều chết.
Sư phụ, chỉ mong kiếp sau được báo đáp công ơn nuôi dưỡng của người.
Thế nhưng Lý Phóng chỉ liếc nhìn Ngô Phong, sau đó quay đầu nhìn về phía cửa lớn đang mở, nhìn về phía bóng người trong đám người.
Hắn bước từng bước đi ra, khí thế tăng lên liên tục.
Giống như mặt trời không có cách nào nhìn thẳng!
...
Nửa khắc trước...
Đại môn ầm vang đóng lại.
Một đám thôn dân chỉ có thể lo lắng chờ đợi, hầu hết bọn họ đều rất biết điều, không có người nào dám lắm miệng ngông cuồng bàn tán thôn lão bên trong kia.
Sau khi trải qua giây phút hỗn loạn ngắn ngủi, động tĩnh dần lắng xuống.
Cuối cùng cũng không có mấy người nói chuyện.
Sở Hà yên lặng nhìn chăm chú, chợt phát hiện có điều kỳ lạ, hắn quay đầu liếc nhìn bốn phía, lại lần nữa quan sát trạng thái tinh thần của thôn dân.
Quá bình tĩnh.
Đây không phải là động tĩnh khi có gần trăm người tập hợp chung một chỗ!
Sau khi quan sát một lần, hắn bước đi, lần đầu rời khỏi nơi hẻo lánh.
- Lý Tứ ca, cảm giác thế nào?
Lý Tứ Hà đang ngủ gật bên tường nghe thấy có người gọi mình, liền ngẩng đầu nhìn về phía đối phương.
Đối phương là một nam nhi cao tám thước, sắc mặt trắng nõn, thân thể dũng mãnh, để đầu tóc ngắn rối bời, cho người ta cảm giác khí thế bừng bừng.
- Ngươi là?
Lý Tứ Hà sợ hãi rụt đầu lại.
Trong trí nhớ của hắn, hắn chưa từng gặp qua người này.
- Là ta, Sở Hà, ngươi không nhớ rõ à?
Sở Hà như quen thuộc vỗ vai đối phương, cười nói.
- Sở Hà, là ngươi...
Lý Tứ Hà nhớ lại bóng người gầy yếu kia, lại nhìn Sở Hà trước mặt, không thể tin nổi:
- Mới có mười ngày không gặp, sao ngươi lại thay đổi nhanh như vậy?
- Đây không phải là do đột phá công pháp sao, có chút biến hóa cũng là bình thường.
Sở Hà cười nói, bàn tay vẫn để trên vai Lý Tứ Hà, khí huyết không một tiếng động chui vào trong người Lý Tứ Hà.
- Thì ra là như thế...
Trong mắt Lý Tứ Hà lóe lên một tia hâm mộ.
- Ta thấy trạng thái của ngươi không được tốt, cần ta dìu ngươi đi nghỉ không?
Khí huyết của Sở Hà chạy một vòng trong cơ thể Lý Tứ Hà, phát hiện huyết khí của đối phương đang lặng lẽ trôi đi theo thời gian.
- Không cần, không cần.
Lý Tứ Hà khoát tay, cười nói:
- Ta cũng không có quá khó chịu, vẫn có thời gian ngồi chờ mấy vị thôn lão trong thôn bàn bạc xong chuyện, ngươi không cần lo lắng.
Sở Hà không trả lời, đôi mắt hắn hiện lên một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, chậm rãi quan sát cơ thể Lý Tứ Hà, cuối cùng phát hiện huyết khí của đối phương giống như biến thành một sợi tơ trong suốt, trôi lơ lửng trên đầu, một đầu khác thì ở phía từ đường, bây giờ đang vận chuyển huyết khí vào bên trong.
Ánh mắt hắn nhìn quanh bốn phía, cũng là huyết khí che kín hai mắt.
Một lúc sau, Sở Hà ngây ngẩn cả người.
Sợi tơ màu đỏ bay múa đầy trời, theo gió lay động, đa phần trên đỉnh đầu thôn dân đều trôi lơ lửng một sợi tơ, những sợi tơ kia giống như lấy sợi tóc đen làm cầu nối, vận chuyển huyết khí của thôn dân tiến vào miếu Thổ Địa.
Sở Hà xem như biết quỷ khí của pho tượng đi nơi nào.
Hắn thử dùng tay bắt lấy những sợi tơ quỷ dị này, thế nhưng sợi tơ giống như quỷ dị có thể chuyển đổi hư thật, căn bản không có cách nào nắm chặt.