- Lý Tứ ca, chúng ta đi qua bên kia nói chuyện đi!
Sở Hà lấy lại tinh thần, chuyển đề tài, mang theo Lý Tứ Hà đi về phía ngoài miếu Thổ Địa, hắn muốn dẫn Lý Tứ Hà rời xa đồ vật trong miếu.
- Ai ai ....
Lý Tứ Hà không hiểu, cũng không muốn rời đi, thế nhưng sức lực của Sở Hà quá lớn, hắn chống lại không được đã bị kéo đi theo ra bên ngoài.
Kết quả càng rời xa miếu Thổ Địa, trạng thái tinh thần của Lý Tứ Hà càng không tốt, càng buồn ngủ, vẻ mặt mệt mỏi.
- Đúng là làm không được...
Sở Hà sầm mặt lại, buông Lý Tứ Hà đã ngủ mê man xuống, đặt hắn tựa vào góc tường, bỏ đi ý nghĩ muốn dẫn hắn rời khỏi miếu Thổ Địa.
Ý nghĩ muỗn xua tân thôn dân rời khỏi nơi này đã không thể thực hiện được, mạng của bọn họ đều đã nối liền với sợi tơ quỷ trên đầu, một khi rời khỏi sẽ gặp phải phản phệ.
Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể tiến vào từ đường, xem thứ gì đang hấp thu khí huyết thôn dân ở đây, sau đó, đánh nát nó.
Sở Hà ngồi dậy, bỗng nhiên cau mày, quay đầu lại nhìn về phía từ đường.
Nơi đó sao lại có vết tích khí huyết rung động?
Chẳng lẽ bên trong đã xảy ra biến cố?
Sợ những người kia đi ra gây rối, Sở Hà đi nhanh hơn, vượt qua một nửa đám người, lúc hắn bước lên thềm đá, cửa lớn cũng bị đẩy ra, mấy bóng người chật vật chui ra từ trong cửa lớn.
Chính là mấy vị thôn lão chạy trối chết.
Bọn họ tóc tai bù xù, mặt đầy mồ hôi, vừa ra khỏi cửa liền phất tay, hoảng sợ hét lớn với đám thôn dân đang ngơ ngác ở bên ngoài.
- Thôn trưởng biến thành quỷ rồi! Mọi ngườimau chạy đi!
- Toàn bộ đều trốn đi! Không nên ở lại chỗ này!
- Chạy nhanh! Đều thất thần làm gì?
Các thôn dân vẻ mặt mù mịt, không ít người lộ ra biểu tình khó tin.
Thôn trưởng đã biến thành quỷ?
Nói cho cùng chữ quỷ này có lực rung động quá mạnh, đám người lập tức bạo động, khủng hoảng tràn lan, tan tác như chim muông, cho dù là người đang mệt mỏi đi chăng nữa cũng hận không thể mọc thêm hai chân, dùng sức chạy trốn.
Đáng chết!
Sở Hà biến sắc, đây hoàn toàn là lòng tốt làm chuyện xấu.
Những người này một khi rời khỏi vòng vây, có vết xe đổ là Lý Tứ Hà, tất nhiên sẽ bị sợi tơ quỷ dị kia rút sạch huyết khí mà chết.
Không thể kéo dài được nữa!
Một khắc sau, Sở Hà ngược dòng người, kéo khí thế lên.
Khi đi đến cửa ra vào đại đường, hắn liếc nhìn một vòng trong đó, thấy được thôn trưởng biến thành trẻ tuổi đang sâu kín theo dõi hắn, Ngô Phong biến mất đã lâu và Hàn Trung đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Sở Hà đang ngược dòng người đi đến.
Trong mắt Hàn Trung tràn đầy lửa nóng, Ngô Phong thì biến sắc:
- Sở sư đệ, ở đây rất nguy hiểm, ngươi không thể nhúng tay vào, mau rời đi!
- Ha ha, Sở sư đệ, ngươi khiến ta luôn nhớ luôn mong!
Hàn Trung nhếch miệng nở nụ cười, trực tiếp bỏ qua Ngô Phong, chuẩn bị bắt Sở Hà, ép hỏi bí mật thật sự giúp thực lực của hắn tăng vọt.
- Nếu đã đến đây, vậy thì ở lại đi!
Thôn trưởng cũng ngửa đầu quát nhẹ, tràn đầy sát khí điềm nhiên nói.
- Hai thằng ngu ngốc...
Sở Hà cười nhạo một tiếng, khí huyết toàn thân bộc phát, giống như ngọn núi lửa phun trào, khí lãng mênh mông khiến góc áo bay lên, phần phật kêu vang.
Hắn đạp mạnh chân, gạch xanh dưới chân nứt vỡ thành mấy khối.
Thôn trưởng hít một hơi thật sâu, ngưng trọng nhìn Sở Hà khí thế bừng bừng, tùy thời chuẩn bị nghênh đón đòn nghiêm trọng của đối phương, nhưng sau đó một khắc, Sở Hà đạp chân, như một mũi tên quay đầu bay vụt xông ra khỏi miếu Thổ Địa.
Thôn trưởng biến sắc, quát to:
- Ta đi ngăn cản hắn!
Rõ ràng, bọn hắn đã đoán được ý đồ của Sở Hà, cũng nhìn ra Sở Hà đã nhìn rõ một phần kế hoạch của bọn hắn, muốn qua chính đường phá rối.
Ngô Phong ở bên cạnh, sắc mặt biến hóa vạn phần, khó có thể tin.
Dường như bọn họ rất kiêng kị Sở sư đệ?
Nhìn Hàn Trung giống như cũng rục rịch, Ngô Phong nghiêm mặt, hai nắm đấm đỏ rực mang theo ý chí hừng hực hung hãn, đấm ra một quyền.
Tiếng gió gào thét, không khí liên tục nổ mạnh.
Đây là tầng thứ ba Hồng Tuyến Quyền!
Sắc mặt Hàn Trung thay đổi, đánh trả một quyền của đối phương.
Lập tức hai người đánh thành một đoàn, chém giết lẫn nhau.
Một bên khác, Sở Hà vừa tiến vào miếu Thổ Địa, trong này bày biện cũng không có gì khác với lần trước, ánh mắt của hắn nhìn chăm chú vào pho tượng duy nhất trong đại đường.
Trong mắt lóe lên kim quang, có vô số sợi huyết khí tập hợp phía trên pho tượng này, thứ trong pho tượng đang một mực hấp thu huyết khí.