Xưng Bá Võ Đạo (Dịch)

Chương 48: Khí huyết cạn! Chuông vang nát!

Rõ ràng Hồng Thủ đã từng tuổi này, vì sao còn mạnh như vậy?

Tác phẩm hoàn mỹ mà bản thân hắn hao hết tâm tư, dùng một thân tạo nghệ đỉnh phong để tạo nên, lại suýt nữa bị đối phương đánh chết.

Vì sao? Vì sao? Lý do vì sao?

Ghen tị như lửa đốt cháy tinh thần của Lý Phóng.

- Lý Phóng, hình như năng lực tự chữa lành của ngươi biến mất rồi.

Hồng Thủ phun ra một búng máu, nhe răng.

- Đừng nói ta, ngươi xem lại bản thân ngươi đi.

Lý Phóng châm biếm nói, cho dù trong lòng biết không được, hắn vẫn sẽ không để lộ ra.

- Hao hết nhiều khí huyết như vậy, lần này cho dù sống chết thế nào thì ngươi cũng đã là dầu hết đèn tắt, chắc sống không được bao lâu?

- Kết quả của ta như thế nào ta tự biết, không cần ngươi nhắc nhở, dù sao trước khi ta chết, nhất định ngươi sẽ chết trước ta.

Hồng Thủ ngẩng đầu lạnh lùng nói.

Khí thể toàn thân giống như một thanh thương thép bất khuất, xuyên thẳng trời mây.

- Nói dễ nghe như thế, vậy ngươi đến đây!

Lý Phóng giang hai tay, cười điên cuồng, vết thương trên cơ thể lại nứt toác.

- Hiện tại ta đứng ở đây, ngươi có giỏi thì đến giết ta này!

Nghe Lý Phóng kêu gào, Hồng Thủ nhíu mày một cái.

- Ha ha, đúng là ta đoán không sai.

Lý Phóng nhìn thấy Hồng Thủ không có động tĩnh gì, đáy lòng thở dài một hơi.

- Bây giờ ngươi đã ở bên bờ sụp đổ đúng chứ? Nếu tiếp tục đánh tiếp, tất nhiên sẽ đốt hết khí huyết mà chết!

Ta thì khác, chỉ cần cho ta thời gian, ta sẽ có thể khôi phục đỉnh cao, thậm chí khi hưởng thụ dương thọ vô tận, ta còn có thể tinh tiến thêm bước nữa.

Lý Phóng cười một cách quái khiến khuôn mặt vặn vẹo điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm vào Hồng Thủ, nói.

- Ngươi cảm thấy những việc ta làm không có chút ý nghĩ nào sao?

- A, thật là nực cười!

Hồng Thủ cười lạnh, hắn đạp lên mái ngói vụn, đi từng bước đến gần Lý Phóng.

- Lý Phóng, nói thật, ta cũng không phản đối ngươi biến thành dị loại, thế nhưng ngươi không nên lợi dụng tính mạng toàn bộ thôn dân để đạt được mục đích bản thân, điều này chỉ khiến ta thấy ngươi đã đánh mất lương tri!

Hắn từng bước đi đến, giống như hồi quang phản chiếu, cơ thể khô héo lại một lần nữa trở lên mạnh mẽ, hai mắt trào ra sát khí hừng hực.

- Người đánh mất lương tri, thì sẽ không còn được gọi là con người!

Lý Phóng nhìn thấy thần thái muốn dốc hết toàn lực của Hồng Thủ, bàn chân hơi lùi lại phía sau, trong nháy mắt, hắn có ý nghĩ muốn chạy trốn.

Nhưng chính trong khoảnh khắc chần chờ đó, một đạo Kim Chung từ trên trời gào thét rơi xuống, cuốn theo gió mạnh, vừa vặn bao phủ lấy Lý Phóng.

Sắc mặt Lý Phóng kinh sợ, xoay người xem xét, bên ngoài Kim Chung, Sở Hà ở đâu xuất hiện, hai tay của hắn giống như dây thừng đỏ thẫm ôm chặt lấy Kim Chung từ phía sau.

- Ngay tại lúc này!

Tiếng gầm giận dữ vang lên bên tai hai người.

Hai mắt Hồng Thủ lóe sáng, đây là cơ hội ngàn năm có một, làm sao hắn có thể bỏ qua, cơ bắp trên cánh tay trái phồng lên, quyền tuyến đỏ như lửa che đầy hai tay, nắm đấm đỏ như nham thạch tản ra sát khí kinh người.

Khí thế của một quyền này mạnh hơn bao giờ hết, giống như nó đã ngưng kết toàn bộ khí huyết của Hồng Thủ, dốc hết sức đập về phía đầu Lý Phóng.

- Tên tiểu tử đáng giận nhà ngươi!

Toàn thân Lý Phóng phun ra âm khí mãnh liệt, giống như axit sunfuric ăn mòn sắt thép, bên ngoài Kim Chung Tráo lúc sáng lúc tối, có thể sụp đổ bất kì lúc nào.

Cách Kim Chung, Sở Hà cũng không dễ chịu, giờ phút này lồng ngực giữa hai tay như có vô số đinh thép đâm xuyên, khí huyết mới được bổ sung đang bị tiêu hao một cách nhanh khủng khiếp, chớp mắt không còn một mống.

Ngay khi nắm đấm của Hồng Thủ sắp đánh tới, bên ngoài Kim Chung Tráo cuối cùng cũng vỡ thành mảnh vụn, Lý Phóng đang muốn dùng sức đánh văng Sở Hà ra.

Sở Hà lại bỗng nhiên buông tay, lùi lại vài bước.

Cùng lúc đó, hắn đọc thầm lá bài tẩy cuối cùng.

Chuông vang nát!

Ngay lúc này, Kim Chung đang vỡ thành mảnh vụn bỗng nhiên ngừng lại, mỗi một mảnh vụn đều biến thành bom vi hình, ầm vang nổ tung, bao phủ lấy Lý Phóng ở trong.

Lý Phóng cấp tốc lui ra sau, vẻ mặt hoảng sợ.

Két ------

Nắm đấm toàn lực của Hồng Thủ đến đúng lúc, giống như búa sắt đập dưa hấu, cái đầu vốn đã được khâu lại nháy mắt nổ tung chia năm xẻ bảy, những sợi tơ dùng để khâu lại cũng bị ngọn lửa sinh ra từ khí huyết đốt cháy rụi.

Mặt đất dưới chân đột nhiên lõm xuống, Lý Phóng giống như cái định bị đóng chặt xuống đất, xương sống lập tức nổ tung, vỡ thành từng mảnh.

Một người cao mét bảy bị đập thành một mét.

Cuối cùng chỉ còn gần nửa cái đầu treo trên cổ Lý Phóng, nhận thấy cơ thể đang vỡ ra, những vết thương khâu lại lúc trước đang từng bước bị xét nát, trong mắt hắn tràn đầy tuyệt vọng không cam lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất