Cát Bằng đích thân đưa họ xuống dưới lầu. Người trước cao ốc thấy cảnh này thì đều kinh ngạc.
“Cậu chủ Tư, về dung dịch tiến hóa…” Cát Bằng vẫn muốn mau chóng chứng thực chuyện này.
Tư Ngang cười nói: “Chờ chúng tôi trở về căn cứ Hy Vọng bình yên, tôi sẽ lập tức gửi cho anh. Anh yên tâm, tôi không giống như hạng người hèn hạ nào đó, nói một đằng làm một nẻo, đùa bỡn người khác đâu.”
Nhớ lại tác phong trước kia của cậu chủ Tư, Cát Bằng nói: “Tôi hiểu rồi. Tôi chờ tin tốt lành của cậu.”
Cát Bằng còn chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên Trì Am vẫn im lặng đi theo Tư Ngang quay đầu nhìn về phía người đang đi tới từ một cánh cửa khác trong phòng tiếp khách ở tầng một, thanh kiếm trong tay tức khắc ra khỏi vỏ, bay về phía người nọ.
Người nọ mặc đồ lao động rộng thùng thình, bọc kín thân thể mình, đội một cái mũ lưỡi trai, cong lưng rụt cổ trông như một gã đàn ông hèn nhát.
Kiếm của Trì Am nhanh chóng bay về phía đầu hắn ta, tất cả mọi người không nhịn được kinh hô.
“Cô làm…” Cát Bằng đang định nổi giận, nhưng ngay sau đó đã bị nghẹn trong họng.
Thanh kiếm đánh bay mũ lưỡi trai của người nọ, sát qua da đầu, đâm vào mặt tường phát ra tiếng “keng”.
Khi mũ lưỡi trai bị đánh bay, tất cả mọi người thấy rõ cái đầu phủ đầy vảy của người nọ, kiếm lướt qua sít sao đâm rách mấy miếng vảy, mùi tanh hôi nhàn nhạt lan tràn trong không khí.
“Là dị hình!!!” Người vừa tiến vào cao ốc thấy cảnh này liền ré lên một tiếng.
Cát Bằng rút súng, công kích dị hình ngụy trang thành nhân loại kia. Những người khác cuống quýt chạy trốn.
Dị hình nhào về phía một người vừa bước ra từ cầu thang, há to miệng đớp về phía mặt người nọ, một phát cắn đứt nửa cái đầu, thậm chí không thèm nhai miếng thịt máu chảy đầm đìa đó mà nuốt chửng luôn, đồng thời cũng lao vào trong thang máy, cửa thang máy chậm rãi khép lại.
Ngay khi cửa thang máy khép lại, một khẩu súng bay tới, kẹt giữa cửa thang máy
Con dị hình kia há mồm ăn thịt người, đôi mắt màu vàng lạnh lẽo của loài thú nhìn chằm chằm người trong phòng tiếp khách, lóe ra sát khí lạnh lẽo.
Tư Ngang tùy tay ném khẩu súng ra làm kẹt cửa thang máy, đồng thời nổ súng bắn con dị hình đó, tranh thủ thời gian cho Trì Am.
Trì Am đi tới nhổ thanh kiếm ghim trên tường, nhảy vào thang máy. Khi con dị hình ném cái đầu người đang ăn mà nhào tới, cô giơ chân đá lên ngực dị hình bay vào bên trong thang máy, thanh kiếm trong tay chỉ vào đầu nó, kiếm mang theo khí kình chém lên đầu nó.
Khi Trì Am rời khỏi thang máy bốc mùi tanh tưởi thì Chiến sĩ cuồng xông cũng tới đứng trước cửa thang máy, suýt nữa bị mùi tanh tưởi kia xông đến mức nôn mửa, vội vàng lùi về sau mấy bước, đồng thời cũng thấy rõ tình huống trong thang máy.
Ngoại trừ đầu nhân loại đã bị ăn mất một nửa thì còn một con dị hình đã bị chém bay nửa cái đầu, máu chảy đầm đìa nằm trên sàn thang máy, tròng mắt trên nửa khuôn mặt còn lại của nó hình như còn đang chuyển động, nhìn họ bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Một Chiến sĩ cuồng sợ tới mức bắn một phát súng theo bản năng, để lại dấu vết nhạt nhẽo trên làn da cứng ngắc của nó.
“Đây là thể tiến hóa cấp C.” Một Chiến sĩ cuồng nói, sắc mặt ngưng trọng.
Cát Bằng bước tới, thấy con thể tiến hóa đó, vừa sợ vừa giận: “Tại sao thể tiến hóa lại xuất hiện ở đây?”
Sau đó, gã lập tức run lên, biết được nguyên do mà con thể tiến hóa này lại xuất hiện ở đây.
Nó trà trộn vào.
Tại sao thể tiến hóa lại có thể trà trộn vào đây? Là vì nó vốn ở trong căn cứ hay là nó đã thần thông quảng đại trà trộn từ bên ngoài tiến vào?
Khi Trì Am ra ngoài, Tư Ngang và Trần Kiến Đình đều đi tới nhìn cô.
“Không sao đâu, chỉ là một con thể tiến hóa cấp C thôi.” Trì Am cười nói.
Nhìn mặt cô, Tư Ngang cười dịu dàng, lấy một tấm khăn tay trắng lau mặt cho cô.
Trần Kiến Đình nhìn cô bằng ánh mắt quái dị. Từ khi thanh kiếm của cô ra tay cho đến khi cô chém con dị hình kia còn chưa đầy một phút đồng hồ, anh ta đã không biết nên nói gì cho phải, theo bản năng nhìn về phía cổ của cô. Sạch sẽ, không có dấu hiệu tượng trưng cho Chiến sĩ cuồng.
Cô gái này che giấu thật sâu, cũng không phải là người bình thường.
Phát hiện thể tiến hóa dị hình lại trà trộn vào căn cứ nhân loại, sự kiện này đã mang lại sự trùng kích đáng sợ cho căn cứ Đào Nguyên, chưa đầy một tiếng đã truyền khắp toàn bộ căn cứ, những người vốn đã chết lặng tuyệt vọng, giờ đây gần như sụp đổ.
Căn cứ Đào Nguyên không thể không triển khai điều tra, tra cho rõ rốt cuộc con thể tiến hóa đã trà trộn vào đây bằng cách nào.
Tra tới tra tui, cuối cùng toàn bộ bằng chứng đều chỉ về phía một phòng thí nghiệm ngầm bên trong căn cứ Đào Nguyên.