Chỉ là ngẫu nhiên, cũng sẽ nghe được lời khen tương tự:
"Tinh Châu mấy năm nay thật sự đẹp trai hơn nhiều!"
"Trước kia dáng dấp bình thường. Hiện tại thật sự đẹp mắt nhiều lắm!"
"Con trai sau mười tám tuổi thay đổi lớn, ha ha ha-"
Hai người nói chuyện cùng Trương Tinh Châu là bạn học cấp hai của anh ta. Bọn họ nhớ rõ Trương Tinh Châu trước kia ngũ quan bình thường, ở trong một đám nam sinh cũng không thu hút. Vậy mà sau khi tốt nghiệp nhiều năm, khuôn mặt kia lại trở nên cường tráng, thậm chí đẹp trai lên.
"Cậu ta đã đi phẫu thuật chỉnh hình."
Một nam sinh bên cạnh giải thích, sau đó lại hạ giọng nói: "Đừng nói đừng nói nữa, cô dâu tới rồi!"
Hai người mới thay phiên nhau mời rượu.
Đối mặt với khách khứa, cô dâu Tiết Tịch Tịch rất thoải mái. Tính tình cô hướng ngoại, mặc dù nhiều năm không gặp bạn học cũ, gặp lại vẫn có chuyện trò chuyện.
Nhưng chú rể Trương Tinh Châu tương đối ngại ngùng, hai vai hơi rụt lại. Mặc dù ở cùng một chỗ với nam sinh nhưng anh ta cũng không nói chuyện.
"Có thể là gặp tai nạn cho nên biến thành như vậy đi!"
"Ai, đừng nói, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, bốn mạng người đó! Tinh Châu có thể kiên cường như vậy cũng không dễ dàng."
"Đúng vậy, người một nhà vốn đang sống hạnh phúc cùng nhau. Kết quả lại chỉ còn lại có bà Trương cùng Tinh Châu, có thể dễ chịu sao?"
Nhưng mà cũng tốt, Tịch Tịch đã gả tới đây? Sau này cùng Tinh Châu tạo thành gia đình, lại sinh con thì mọi chuyện sẽ tốt lên....
Lục Yên Yên và Lâm Trà là phụ dâu, bưng các loại rượu đỏ trắng vàng đi theo sau cô dâu mới. Nghe được các tân khách thì thầm, Lục Yên Yên chọc chọc Lâm Trà, dùng thanh âm rất thấp hỏi:
"Người nhà này có phải hay không có dưa?"
- Từ khi hôn lễ bắt đầu đến bây giờ, Lục Yên Yên cảm nhận được ánh mắt của các tân khách. Tuy rằng tán dương cùng chúc phúc tương đối nhiều nhưng trong đó còn có không ít đồng tình.
Lâm Trà vẻ mặt ngây thơ lại mờ mịt: "Tôi cũng không biết!"
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng đầu óc đã rất hiểu chuyện mở ra hệ thống ăn dưa -
[Để tôi thử tra xem. Tôi cũng cảm thấy người nhà này không đơn giản đâu-]
[Đây rồi! Tìm được rồi!]
[Lần đó cả nhà họ Trương ngồi xe vào thành phố. Kết quả nửa đường xảy ra tai nạn xe cộ. Ngoại trừ bà Trương và Trương Tinh Châu, cha Trương mẹ Trương, ông Trương, còn có em gái của Trương Tinh Châu đều qua đời. ]
[Trong tai nạn xe cộ Trương Tinh Châu bị bỏng đến mức hủy dung.
Hầu như xương mặt đều nát cho nên mới chỉnh hình. Nếu nhìn kỹ, đoạn cánh tay bị lỗ của anh ta đều là vết sẹo do bỏng gây ra]
Lục Yên Yên không tự chủ nhìn về phía cánh tay Trương Tinh Châu.
Mặc dù Trương Tinh Châu mặc âu phục sạch sẽ và có tay áo thật dài che đi vết sẹo trên cánh tay nhưng khi anh ta nâng chén mời rượu thì ống tay áo trượt xuống lộ ra vết thương nhìn thấy mà giật mình kia.
Lục Yên Yên nhướng mày.
Phải là vụ cháy lớn như thế nào mới có thể bị bỏng thành như vậy?
[Sau tai nạn xe cộ lần đó, Trương Tinh Châu ở bệnh viện điều trị hơn nửa năm. Bà Trương bởi vì không thể tiếp nhận cái c.h.ế.t của người nhà nên thiếu chút nữa bị tổn thương tinh thần không thể chữa trị. ]
[Cũng là gần đây, tình trạng của bà ấy mới khá hơn. ]
[Mà Trương Tinh Châu cùng Tiết Tịch Tịch đã yêu nhau nhiều năm. Vốn là ba năm trước đã muốn kết hôn nhưng bởi vì tai nạn xe cộ nên chậm trễ ba năm. Hôm nay bệnh tình của bà Trương chuyển biến tốt đẹp nên mới tổ chức đám cưới cho của hai người. ]
Lục Yên Yên không khỏi thở dài.
Cả nhà bà Trương thật sự là không dễ dàng.
Có thể Trương Tinh Châu và Tiết Tịch Tịch kết hôn là chuyện duy nhất khiến người ta vui vẻ trong một thời gian dài như vậy.
Người c.h.ế.t đã không còn nhưng người sống vẫn phải nhìn về phía trước.
Hôn lễ tiếp tục, các khách mời mời rượu đi một vòng, gặp được không ít người quen của thôn Tình Xuyên.
Bà Hạ cũng mang theo hai con thú cưng tham gia tiệc cưới. Thấy vợ chồng son đến mời rượu, bà Hạ đặc biệt tặng một phong bao lì xì đặc biệt lớn, vỗ vỗ bả vai Trương Tinh Châu.
"Sẽ ổn thôi, mọi chuyện sẽ ổn thôi."