Chương 37: Đốn Ngộ
Về đến nhà, Lâm Phong luyện Hổ Khiếu quyền chừng nửa canh giờ, giúp tiêu hóa hết những thứ đã ăn uống vào bụng.
Đem nửa ấm Túy Tiên Nhưỡng còn lại cũng uống cạn không còn một giọt.
Lâm Phong lại một lần nữa cảm nhận được cái cảm giác nóng rực như lửa đốt.
Lâm Phong nhìn vào bảng thuộc tính trước mặt.
Tính danh: Lâm Phong
Công pháp: Kim Cương Quyết
Tu vi: Ngoại Luyện cảnh - Đoán Cốt (41/200)+
Thần thông 1: Ăn
Thần thông 2: Độ ách
Kỹ pháp:
Hổ Khiếu quyền (2/20)+
Đầu bếp róc thịt trâu (20/20)+
Tật Phong Thối Pháp (20/20)+
Thiết Bố Sam (1/40)+
Tăng lên điểm: 18
Tính thêm 9 điểm tăng lên có được hôm nay, hiện tại hắn đã tích trữ được tổng cộng 18 điểm.
Lâm Phong đưa tay ra, bắt đầu thao tác trên bảng tu vi trước mặt!
Chờ khi hắn thêm điểm hoàn tất, trong cơ thể liền dâng lên một dòng nước ấm áp, từng đợt từng đợt cọ rửa thân thể của hắn.
Không ngừng tăng lên tu vi cảnh giới và cả cường độ nhục thân của hắn.
Xương cốt bên trong cũng phát ra những tiếng răng rắc đều đặn.
Cảm thụ được nguồn lực lượng bạo tăng trong cơ thể, Lâm Phong bước ra sân, không ngừng thi triển Hổ Khiếu quyền.
Tốc độ, lực lượng và cả phòng ngự của hắn hiện tại đều đã tăng cường đáng kể.
Thân thể khẽ động, liền phảng phất như một con mãnh hổ, âm thầm mang theo một luồng ác phong đáng sợ.
Khí thế bực này, còn chưa giao thủ, liền có thể khiến địch nhân khiếp đảm ba phần!
Sau một hồi bạo hưởng lốp bốp, cơ thể Lâm Phong rốt cục khôi phục lại bình thường.
"Xương minh!"
"Đoán Cốt cảnh trung kỳ!"
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, việc tu luyện này, đơn giản quá đỗi dễ dàng!
Bất quá, dạo gần đây tốt nhất vẫn là không nên đụng chạm đến Ngư Thanh Thanh thì hơn. Nếu không, hắn lại bị nàng ta nhìn thấy hết thì khổ!
Lâm Phong nhìn lại xuống phía dưới tấm thuộc tính, phát hiện Hổ Khiếu quyền của mình lại tăng thêm một điểm.
Tính danh: Lâm Phong
Công pháp: Kim Cương Quyết
Tu vi: Ngoại Luyện cảnh - Đoán Cốt (51/200)+
Thần thông 1: Ăn
Thần thông 2: Độ ách
Kỹ pháp:
Hổ Khiếu quyền (3/20)+
Đầu bếp róc thịt trâu (20/20)+
Tật Phong Thối Pháp (20/20)+
Thiết Bố Sam (1/40)+
Tăng lên điểm: 8
"Hiện tại đã có kẻ để mắt tới ta, xem ra Thiết Bố Sam này cần phải tăng lên mới được!
Tu luyện tới chút thành tựu, coi như người khác đánh lén, cũng có thể chống đỡ được đợt công kích thứ nhất, từ đó phản kích!"
Lâm Phong thầm suy tư trong lòng.
Hắn dự định đợi đến sáng sớm ngày mai lấy được điểm tăng lên, rồi ưu tiên tăng lên Thiết Bố Sam trước.
Một đêm trôi qua không có chuyện gì xảy ra.
Sáng ngày hôm sau, Lâm Phong ghé qua lò sát sinh +2 rồi mới đến Đãng Ma ti.
Trên đường vào nội thành, hắn thấy một đám bộ khoái đang ráo riết tìm kiếm thứ gì đó.
Dường như là có vụ án nào đó đã xảy ra.
Điều khiến Lâm Phong không ngờ tới là, hắn lại chạm mặt Lưu Mãn Thương, kẻ đã bị Hoàng Quỳnh loại bỏ.
Lúc này, Lưu Mãn Thương đã trở thành một bộ khoái!
Có vẻ như vì thực lực cao cường, hắn được những bộ khoái khác khá tôn trọng.
Lưu Mãn Thương thấy Lâm Phong, còn cười và gật đầu chào hắn.
Lâm Phong chắp tay đáp lễ, rồi tiếp tục hướng Đãng Ma ti mà đi.
Sau khi suy tư kỹ càng, Lâm Phong cũng không cảm thấy việc Lưu Mãn Thương gia nhập huyện nha có gì kỳ quái.
Nếu đã không thể vào Đãng Ma ti, mà hắn còn muốn có con đường phát triển, thì chỉ có thể gia nhập huyện nha mà thôi.
Đến Đãng Ma ti, Lâm Phong tiến vào sân, bắt đầu rèn luyện đao pháp.
Mỗi nhát bổ, mỗi đường chém dường như ngày càng phù hợp với một quy luật nào đó.
Đặc biệt là khi hắn đổi sang con dao giết heo kia, cái trạng thái vô tình mà bộc lộ ra, càng lúc càng rõ ràng.
Du Lâm và Mộc Vũ đứng bên cạnh không nhận ra điều gì đặc biệt, nhưng lại bỗng nhiên cảm giác được, như có một cỗ sát khí nồng đậm lúc ẩn lúc hiện.
Khiến cho tinh thần của họ có chút hoảng hốt.
Còn Lâm Phong, hắn đã không còn cảm nhận được môi trường xung quanh.
Trong mắt hắn chỉ còn lại con dao giết heo kia!
Một nhát, hai nhát, ba nhát!
Sát khí xung quanh càng lúc càng đậm đặc hơn!
Nhiệt độ thậm chí còn giảm xuống đôi chút!
Điều này khiến Du Lâm và Mộc Vũ không khỏi lùi xa Lâm Phong một chút.
"Lâm Phong?"
Du Lâm khẽ gọi Lâm Phong, nhưng phát hiện hắn không hề có phản ứng nào.
Dường như hắn không nghe thấy gì cả.
Điều này khiến Du Lâm và Mộc Vũ có chút lo lắng.
Đao của Lâm Phong càng lúc càng nhanh, sát khí quanh thân càng lúc càng nặng.
Đôi mắt hắn dường như cũng đỏ bừng lên.
Du Lâm vừa định lớn tiếng gọi.
Thì lúc này, một bóng người xuất hiện, ngăn cậu lại.
Không biết từ lúc nào, tiếng lẩm bẩm trong phòng đã dừng lại.
Người đến chính là Đinh Tổng Kỳ.
Lúc này, Đinh Vân không còn vẻ lười nhác thường ngày, mà trong mắt bùng phát ra tinh quang!
"Không cần lo lắng, hắn đang tiến vào trạng thái đốn ngộ!"
Đinh Tổng Kỳ như vừa phát hiện ra một bảo vật vô giá, đôi mắt tham lam đảo quanh trên người Lâm Phong.
Nếu lúc này Lâm Phong nhìn thấy ánh mắt của Đinh Tổng Kỳ, hẳn là sẽ cảm thấy cúc hoa của mình thắt chặt!
"Trạng thái đốn ngộ!"
Du Lâm và Mộc Vũ trừng lớn hai mắt, dù họ chưa từng được chứng kiến bao giờ, nhưng cũng đã từng nghe nói qua.
Có thể tiến vào trạng thái đốn ngộ, đối với võ giả mà nói, tuyệt đối là một cơ duyên lớn!
Điều này khiến họ không khỏi dùng hai tay che miệng, sợ phát ra dù chỉ một tiếng động nhỏ, làm quấy rầy đến người kia.
Chỉ một lát sau, hai mắt Lâm Phong đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Tâm niệm vừa động, con dao trong tay hắn không tự chủ đi theo chuyển động.
Hiện tại, con dao mổ heo trong tay hắn dường như đã trở thành một phần của cơ thể hắn.
Nếu như trước kia đao pháp của hắn đã thuần thục đến cực hạn.
Thì bây giờ, nó tương đương với vô chiêu thắng hữu chiêu!
Mỗi lần ra tay, dù không có chương pháp nào, nhưng cơ bản đều hướng tới những yếu điểm chí mạng.
Chỉ thấy tay Lâm Phong nhanh như chớp giật, con dao mổ heo tựa như biến thành một sợi tơ, chỉ chạm vào phía trước cái cọc gỗ vài chục lần.
Sau đó thì không còn động tĩnh gì nữa!
Lâm Phong cũng lùi về vị trí cũ. Nhìn cái cọc gỗ kia.
Du Lâm và Mộc Vũ không thấy rõ Lâm Phong đã làm gì với cái cọc gỗ kia.
Chỉ mơ hồ cảm nhận được, con dao mổ heo trong tay Lâm Phong đã chạm vào cái cọc gỗ vài lần.
Họ vẫn còn đang ngơ ngác.
Còn Đinh Vân thì cười ha hả.
"Ha ha ha, tốt tốt tốt!"
Đinh Vân vỗ tay tán thưởng!
Lúc này, cái cọc gỗ kia ứng tiếng gãy ra. Nó vỡ vụn thành cả trăm mảnh!
Lần này, Du Lâm và Mộc Vũ thực sự ngây dại.
Cái cọc gỗ kia được làm từ loại gỗ tốt, ngay cả Tú Xuân đao của họ cũng phải chặt vài nhát mới đứt.
Vậy mà bây giờ, nó lại vỡ vụn thành cái bộ dạng quỷ quái này chỉ trong tay Lâm Phong!
"Đinh Tổng Kỳ!"
Lúc này, Lâm Phong mới giật mình nhận ra, có ba người đang đứng phía sau mình.
Hắn nhớ lại, mình vừa rồi hình như đã tiến vào trạng thái đốn ngộ trong truyền thuyết.
"Đa tạ Đinh Tổng Kỳ đã hộ pháp cho ta!"
"Hắc hắc, tiểu tử ngươi đúng là ngọc trong đá! Đi theo ta vào trong!"
Đinh Vân cười một tiếng, rồi bước vào trong phòng.
"Vâng, Tổng Kỳ!"
Khóe miệng Lâm Phong giật giật, rồi cùng Đinh Vân đi vào.
Bỏ lại Du Lâm và Mộc Vũ đang trợn mắt há mồm.
Lúc này, Đinh Vân như biến thành một người khác, trong mắt có một vòng hào quang khác lạ.
Dù ngoại hình vẫn lôi thôi, bẩn thỉu như vậy.
Nhưng lại khiến người ta cảm thấy một khí thế bất phàm!
Đúng vậy, đó chính là một loại khí thế!
Vừa bước vào, Đinh Vân đã đóng cửa lại, rồi bắt đầu sờ soạng Lâm Phong.
Trước sờ tay, rồi lại sờ chân.
Khiến cho toàn thân Lâm Phong nổi da gà! Nhưng vì nể mặt đối phương là Tổng Kỳ, hắn nhịn xuống không lên tiếng.
Nhưng khi Đinh Vân muốn sờ đến bờ mông.
Lâm Phong rốt cục không nhịn được nữa, lập tức muốn ra tay ngăn cản vị Đinh Tổng Kỳ này giở trò đồi bại.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là, Đinh Vân đã nhìn thấu ý đồ của hắn.
Rồi tung một chỉ, khiến cho nửa người hắn tê rần.
Khí lực hoàn toàn không thể sử dụng được!
"Đinh Tổng Kỳ, ngươi muốn làm gì? Ta đâu phải là người tùy tiện!"
Lâm Phong hoảng hốt lùi lại, mở miệng kêu lên.
"Hắc hắc, ta cũng đâu phải là người tùy tiện, có thể coi trọng ngươi tiểu tử, là phúc phận của ngươi đấy!"
Đinh Vân lộ ra nụ cười hưng phấn, tiếp tục tìm tòi trên người Lâm Phong.
Điều này khiến lòng Lâm Phong chìm xuống!
Không ngờ, Đinh Vân lại có loại sở thích này?