Chương 26: Lòng cha mẹ (2)
Mấy ngày sau đó, Lão chếđược mấy lào đồng liêu trong nha môn, thay phiên nhau mời hắn ău cơm, như Hồ bộ đầu, Lý tư không chi làm như tri ki, còn lấy tiền trong nha đưạ cho hắn. Không phải bọn họ đột nhiên phát thiện tâm, cảm thấy nên tiếp tế lào thủ trường một chút, mà là biết vương lào đầu nhất định sè được thăng ểhức. Hơn nữa hắn vốn là Lại Đầu, trên một bước nữa chính là làm quan. Tuy rằng không nhất định sẽ làm quan ở Phú Dương, nhung chuyện tương lai ai nói được chứ? Một miếng khi đói bằng một gói khi no mà.
Tổi hôm đó Lão cha một mình thỉnh Lý Tư lại tới nhà ăn cơm, hai người vừa uống rượu, vừa nói chuyện xa gan, đề tài đương nhiên không thể thoát khôi chuyện trong nha môn.
"Huyện Tôn lần này thật là nở mày nở mặt."
Lý tư lại mân mê một chén rượu nhỏ nói:
"Oai phong lật lại bản án, ở trong nha môn đao to búa lớn, thực là làm được rất nhiều chuyện." "Ha ha..."
Lão cha tự nhiên nghe được, trong lời nói có một chút ý chế giêu, nhưng hắn quan tâm không phải Huyện Tôn, mà là vị trí Từ Thư lại đang trống không kia:
"Có người vui mừng có người buồn, tiểu tử Từ Sơn kia hẳn là xong đời rồi."
"Đó là đương nhiên.'
Lý Quan gật đầu oán hận nói:
"Tên khốn kiếp ăn cây táo ,rào cây sung này, thu tiền hổi lộ của Hà Thường, lại dám không lên tiếng, kết cục này cũng là đáng đời!"
"vị trí của hắn hiện đang trống không..."
Lão cha nhàn nhạt nói: "Hẳn là có rất nhiều người nhìn chàm chàm nhi?" "Đó là đương nhiên."
Lý Quan lại gật đầu. Biên chể chính thức trong nha môn rất ít, bên trong biên chê được gọi là “trong biên chế” ,môi phòng chi có ba người một Tư lại hai Điển lại , đây là do Hồng VŨ Gia định ra. Nhưng Chu Nguyên Chương hiên nhiên cho ràng người khác đều tinh lực siêu nhân như minh. Chăng qua sự vụ phức tạp khắp nơi, cănbản không phải hại, ba người Thự lại 'đều có thể đảm nhiệm được, nha môn để làm việc, liền mướn một số “Thư Biện” giúp đỡ viết văn kiện, một vài “Bang sai” làm chân chạy vặt, nhũng người này không nắm trong tư lại được gọi là “không trải qua biên chế” kỳ thật nghĩa là làm công tạm thời.
Không trải qua biên chế số lượng so với trải qua biên chế lớn hơn rất nhiều, ai lại không muốn từ tạm thời làm công chuyên thành biên chế chính thức? Nhưng người xét vào biên chế là tổ chế, ai cũng không thể động vào, chỉ có khuyết chức mới có thể lần lượt bổ sung, lần này một tên điển lại ở Hình Phòng bị lật thuyền, vì thế có bao nhiêu người mơ ước, cũng có thể tưởng tượng được.
"Định chưa?"
Lão cha có chút gấp gáp hỏi.
"Chưa có."
Lý quan lắc đầu một cái, nhìn Lão cha nối: "Lão ca ca ngươi mắt thấy sắp được làm quan, còn muốn cùng bọn nhỏ đoạt bát cơm sao?" "Thứ nhất, quan lớn không bàng lại đầu, tương lai của ta có thể lăn lộn thành dạng gì, vẫúcờn khó nói."
Lão cha châm một chén rượu cho Lý Quan nói: "Còn nữa, cũng không phải ta muốn làm, mà là nhi tử của ta."
Lý quan gãi đầu một cải hói: "Đáng ra việc của lão ca cũng chính là việc của ta, nhung đáng tiếc ta đây cho dù là tư lại Hinh Phòng, cũng không cách nào tự bổ nhiệm thủ hạ cho mình. Hiện tại tất cả các phòng đều nhìn chầm chằm vào chỗ trống này, khiến cho Quách lào tam cực kỳ buồn bực!!!..."
Dừng một chút, hắn lại nhẹ giọng nói: "Nói thật với ngươi vậy, đừng phí công nữa, cổ người nói vị trí này, đã bị Tư Mã sư gia giành được."
"Hắn lấy cái này làm gi?"
Lão cha thất vọng nói
ĐẠI QUAN NHÂN giả: Tam giới đại sư
"Ai biết? Có được -trong biên chế" nà). mấy chuyện như bán lấy tiền thay người đều dễ như trở bàn tay."
Lý Quan cười cười nói tiếp:
"Nếu như lão ca không chê, hay là làm Bang sai cũng được, việc này ta cỏ thể làm chủ. Nếu không thì cứ để cho Đại chất tử làm tạm, chờ khi nào có cơ hội, tranh thủ chuyển qua “trong biên chế” là được rồi."
Lão cha khẽ cau mày, hắn đối với việc trong nha môn, so với ai khác đều rõ ràng hơn, tự nhiên biết “Bang sai” chủ yếu là chân chạy vặt. Nghĩ một hồi, hắn lắc đầu nói: "Công việc bang sai này cũng không có tiền đồ gỉ, tối thiêu cũng phải là Thư Biện đi. Có thể ghi có thể tính mới có tiền đồ." "Nếu như là Thư Biện..., hắn là cũng có thể thử."
Lý quan nói: "Nhưng mà tuyên dụng thư lại phải trải qua cuộc thi ở nha môn, mới có thể mướn người."
Nói rồi cười khổ: "Hiền chất ngay cả chữ cũng không biết, làm sao có thể qua ải?" "Không nên dùng ánh mắt cũ để đánh giá người khác."
Lão cha cười lạnh nói: "Đứa con này của ta đã có thể viết chừ cho người đọc được rồi."
Nói xong lấy ra một tờ giấy đưa cho hắn: :
"Tuy rằng chi mới bắt đầu, nhưng ờ trong nha môn, cũng có thể đủ . L ủ ỉ „ Z Lý Quan tiêp nhận nhìn xem một chút, đúng là như vậy. Trong lòng tự nhủ không phải là tìm người viết giùm sao. Liền cười nói:
"vậy thì tốt, ta trở về sStwi với Phòng lại một tiếng, dù sao cũng phải cho Đại chất tử một con đường chứ."
Z°. L
Chờ tiên Lý Quan xong, Lão cha nhìn thấy vương Hiên còn đang ờ trong phòng luyện chữ, liền thong thả bước vào hỏi: "Lào Nhị, ngươi môi ngày luyện chữ, đến cuối cùng là vì cái gì?' "Cha, ta muổn tay làm hàm nhai, nhất thời lại không có sức lực mà làm việc." vương Hiền cười khổ nói: "Không thê làm gì khác hơn là trước tiên luyện chữ, có gì sau này còn dễ dàng tim được việc."
"Con có chí hướng như vậy là rất tốt."
Lão cha gật gật đầu nói: "Ta hôm nay đã nói chuyện với Quan thúc của con, bừa sau tặng cái lễ, cho con làm Thư Biện, thấy thể nào?"
"Này..."
vương Hiền có chút không biết nên nói như thế nào. Hắn kỳ thực vẫn chờ Tư Mã Cầu giúp mình tìm cái công việc, ai ngờ rằng như đá chìm đáy biển, vân không có tin tức gi,
Lão cha nhìn thế lại cho răng, hắn ngại Thư Biện là công việc tạm thời, sắc mặt nghiêm nghị giáo huấn:
"Tiểu tử thối còn chưa biết thế nào là đủ. Năm đó Lão cha nhịn đến mấy năm, mới lẻn làm Thư Biện! Ngươi nếu làm tốt, ta lại nhờ Quan thúc để ý giùm ngươi, tương lai cổ chỗ nào thiếu thì ngươi sẽ được vào thay."
"Cha, người hiểu lầm rồi."
vương Hiền than nhẹ một tiếng nói:
"Ta thấy đủ."
"Này còn nghe được, ta mấy ngày nay sê làm căng một chút, đem chuyện này quyết định."
Lão cha lúc này mới gậtđảnhoE
"Đê tránh khỏi đêm dài lắm \
"Đã để cha lao tâm.4 1 .
vương Hiền vốn muốn nói, ta kỳ thực chuồn bị đi tìm Tư Mà cầu, nhưng nghĩ tới phương pháp của cha có hi vọng nhiều hơn, nên cũng không có lên tiếng.