Đại Quan Nhân

Chương 265: Mới gặp gỡ không quá thích (2)

Chương 265: Mới gặp gỡ không quá thích (2)
"Ngươi đây là trong lời có lời sao."
Chu Chiêm Cơ thanh âm buồn bực nói.
Dạng tiểu tử từ nhỏ chịu sự dạy bảo của đại nho như Chu Chiêm Cơ, vẫn khoái khẩu vị này, nghe vậy trầm mặc một hồi lâu nói:
"Ý của ngươi là, ta với những con cháu huân quý kia là qua tiếng nói mà chọn người, với những võ cử nhân này là lấy tướng mạo mà chọn người?
"Chính là ý này."
vương Hiền khẽ gật đầu, nghiêm mật nói:
"Ngươi là hậu duệ quý tộc thiên hoàng, thuở nhỏ do đại nho dạy bảo lễ nghi hoàng gia, hàng ngày chứng kiến không khói là hạng người làm bộ làm tịch, thấỵ những võ cừ nhân xuất thân hương dã, quản hộ, không quen."
"Ngươi lúc đó chảng phải giãy dụa ở tầng dưới cùng nhiều năm, ta sao nhìn lại quen chứ?"
"Được rồi, ta không so đo lời này của r thương người, nhưng ta ười sinh cao lớn như người?"
vương Hiền vẻ mặt thản nhiên nói.
"Ngươi thật là rắm thúí^

Zọ°
Igươi cỏ bao nhiêu đả yậỳ,- thế gian có mấy
"vậy ngươi nói bến cạnh ta đều là hạng người làm bộ làm tịch, kể cả phụ thân ta cùng Hoàng gia gia của ta à? Lời này liền đủ để ngươi đi trình diện chỗ Kỷ Cương roi đó."
"Không nên dò sổ mà ngồi vậy được."
vương Hiền buồn bực nói:
"Chúng ta đừng lạc đề nữa được không?"
Chu Chiêm Cơ khẽ gật đầu, suy nghĩ một chút nói:
"Có điều ngẫm lại, ngươi đúng là không có nói sai..."
"Tóm lại".
vương Hiền vội kéo hắn trở về chính đề, trầm giọng nói:
"Ngươi chắc hiểu rõ, mình không phải đang chọn quan văn, càng không phải đang chọn phi tử, ngươi là tìm đám đại ca dân đầu cho hơn một vạn tiểu tư đầu chứa nước ữong doanh, để bọn họ ngoan ngoãn nghe lời, cổ gắng huấn luyện, rang trong hai tháng đi ra được, không để
Dứng một lúc .
"Ngoài ra hỏi một câuỹ ngươi cảm thấy là dùngđám vồ cử nhân
"Đương nhiên là, cái sau..
Chu Chiêm Cơ nói không cằn nghĩ ngợi.
vương Hiền cho hắn ánh mắt 'Chảng phải xong rồi', miệng thì làm chức năng ăn cơm.
"Nhưng vấn đề là, bọn họ được sao?"
Chu Chiêm Cơ lại lo láng hỏi.
vương Hiền thờ dài bất đắc dì, đành phải ngừng công năng lại:
Nhóm dịch Black
ĐẠI QUAN NHẢN Tác giá: Tam giới đợi sư
"vẫn là câu nói kia, là la hay ngựa, dẫn ra đi thừ mới được. Cứ dùng thử trước, không được thì dẫn về, ngươi cỏ tổn thất gì?"
"vậy cũng đúng."
Chu Chiênỉ Cợ khê gật đầu.
"Chầííén.ẵhcháođi."
"Nhưng, hoàng gia chúng ta chi có ngày mồng tám tháng chạp mới ăn cháo Tịch Bát, đày là quy củ thái tổ định ra.”
"Ngươi biết không? Ngẫu nhiên phạm quy sê khiến người ta có cảm giác rất thích."
vương Hiền lại nói như không sao cả. < Ạ
■Z.
Hai mắt Chu Chiêm Cơ tỏa sáng’ cũng không để ý chén đen sì kia giống gì, bưng lên ăn ngay:
"Ta đã sớm muốn thử xem, vi phạm tổ chế là cảm giác gì."
Đợi hắn ăn xong một chén, vương Hiền hỏi:
"Cảm giác gì?"
"Một chừ thôi, đã ghiền"
Chu Chiêm Cơ cầm chén đưa cho Ngô Vi nói:
"Điện hạ, đó là hai chừ."
"Thật sao? HsẶa>.
Chu Chiêm Cơ khẽ cười có chút xấu hổ, chuyển chủ đề nói:
"Có biết không, trận quân côn ngày hôm qua, đã chấn động kinh thành."
vương Hiền bất động thanh sắc hỏi, trong lòng khó tránh khôi cỏ chút khẩn trương.
khiêng về, tất cả còn không nổ phổi à?"
Chu Chiêm Cơ thở dài nổi:
"Xế chiều hôm đó, bọn họ đòi đi Phụng Thiên Môn cầu kiến Hoàng gia gia, yêu cầu nghiêm trị hung thủ"
Chu Chiêm Cơ nói xong, cố ý dừng một hỗVlâu, thưởng thức vẻ mặt biển hóa của vương Hiền.
"Sau đó thì sao?"
vương Hiền rốt cuộc không chịu nổi căng thảng hỏi.
Chu Chiêm Cơ ranh mãnh cười nói.
"Sợ cái rim..."
vương Hiền cười hai tiếng nói:
"Ta chi là có điểm nhức đầu."
"Ha ha, vậy vẫri là sợ"
. Chu Chiêm Cơ thoài mái cười to, lúc này mới cho hắn ăn thuốc
"Yên tâm đi, có ta ở đây, bọn họ có thế thể nào được? Ta đà sớm tiến cung trước một bước, nói rõ chân tướng với Hoàng gia giạ, kết quả Hoàng gia gia không gập bọn họ, chi bảo thái giám mang một chừ ra cho bọn họ."
"Chữ gì?"
"Đáng"
Chu Chiêm Cơ nói xong, dương dương tự đắc nói:
"Mật khác hối cho ngươi biết một tin tức tốt, Hoàng gia gia khen ngươi có gan, còn bảo ngự y đến xem thương của ngươi đó"
vương Hiền nhất thời hồn phi phách tán. Được Hoàng đế khen có gan tuy tot, nhưng mình giả thương, há có thể giấu diểm được con mắt thái y. Hắn hữu khí vô lực căn dặn Ngô vi:
"Bảo Chu Dũng tới một chuyến, đừng quên mang theo gậy của hán..."
"Ha ha ha ha"
Chu Chiêm Cơ không nhịn được ôm bụng cười ngật ngẽo, hiển nhiên là đang gạt người.
Cười xong, ờ dưới ánh mát u oán của vương Hiền, hắn lau nước
"Đừng tự minh đa tình, Hoàng gia gia của ta quản mông ngươi nát hay không à?" Nói xong dương dưỡng tự đác khoa tay múa chân ra tư thể chiển thắng nói:
"Hòa nhau một ván"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất