Đại Quan Nhân

Chương 282: Con dế (2)

Chương 282: Con dế (2)

Bời vì dế mèn chỉ lớn cỡ đầu ngón út, chém giết ở trong chậu dế mèn, cách xa căn bản thấy không rõ, cho nên quản ngươi là vương công quý tộc hay là vô lại phố phường, lúc xem đều đầu đụng đầu, vai kề vai, trên mặt dính đầy nước miếng li ti, nhưng vân thích thú, như si như say, đã quên cả lễ nghi mặt mũi.
Lúc này trong đại sảnh đầu người lúc nhúc, gần như mỗi bàn lớn đều vây đầy người, có điều bên bàn trải tấm lụa vàng ở giữa kia, lại trống trơn. Mấy người nói cho Chu Chiêm Cơ, lôi chủ của bàn lớn này, chính là Kim SÍ vương của Triệu vương điện hạ, đã thắng liền mười tám trận. Trong ngoài kinh thành rất nhiều cao thủ không tin, đều không may mắn thoát khôi bại trận, hiện giờ đã không người nào dám tới ứng chiến nữa.
“Ta chính là một trong những người không tin, cảm thấy Tử Bào Nguyên soái nhà mình năm nay, cũng là cao thủ bách chiến bách thắng. Chiến một trận với Triệu vương, ước định ai thua, liên dẹp đâu trường nhà mình. Kết quả mới một trận, Tử Bào Nguyên Soái đã bị cắn toe tua..."
Chu Dũng vẻ mặt thương tâm nói:
“Ta bây giờ mỗi ngày ờ đây, cứ mong có người báo thù cho ta".
Hắn là rất thương tâm, mở đấu trường một quý, chỉ dựa vào làm cái rút nước, ít nhất cũng có ba năm vạn lượng bạc, đủ chi tiêu hàng ngày của quốc công phủ của hắn.
“Đúng vậy, chúng ta cũng thế..."
Mấy quý công tử đều ' Khóc lóc kể lể', không ngờ đều bại tướng dưới tay Triệu vương, ít nhất cũng thua một vạn lượng bạc, sốt ruột muốn gỡ vốn. Còn thái tôn điện hạ thì là hi vọng của bọn họ - côn trùng Chu Chiêm Cơ nuôi năm ngoái, cũng là đánh khắp kinh thành vô địch thủ, mãi đến khi cuối thu, tuổi già sức yểu, mới bị côn trùng của Chu Cao Toại đánh bại. Có điều mọi người đều cảm thấy, côn trùng của thái tôn điện hạ lúc trước đấu quá nhiều, đà là nỏ mạnh hết đà, nếu ở trạng thái đỉnh phong, còn không chắc ai thua ai thắng ấy. Cho nên mọi người đối với quyết đấu của hai người bọn họ năm nay, tràn đầy chờ mong. Mây người Chu Dũng cũng biết đánh cuộc của Chu Chiêm Cơ cùng Triệu vương, cũng đoán được hôm nay hắn sẽ đến, lúc này mới sáng sớm đã đợi ở đây.
Lúc này, bọn đổ khách cũng thấy Chu Chiêm Cơ, đều tới làm lễ, ngoài miệng đều không thể thiếu câu nói kia:
“Năm ngoái điện hạ tiếc bại, chắc hẳn năm nay nhất định có thể cao hơn một bậc, có thể đánh ngã Kim SÍ vương không, liền xem điện hạ".
Chu Chiêm Cơ muốn nói, Hồng Bào Đại Tướng Quân của ta bị gà ăn rồi, nhưng hắn là kẻ sĩ diện, tình cảnh này, nói không nên lời. Không khỏi mặt như lửa đốt, hận không thể tìm kẽ đất chui vào. Lúc này Chu Dũng nhìn ra manh mối, nhỏ giọng hỏi:
“Chẳng lẽ điện hạ không tự tin sao?"
“Sao lại vậy".
Chu Chiêm Cơ vội che dấu cất tiếng cười to mà nói:
“Ta nhất định là người thắng..."
Lời còn chưa dứt, đã nghe một tiếng "Nói thật hay", Triệu vương điện hạ mặc trường bào màu sậm, eo buộc ngọc đái, câm trong tay quạt xếp ngà voi, ở sự túm tụm của cả đám người, thản nhiên xuât hiện ở trong sảnh, vương Hiền sớm nghe nói ba con trai của Hoàng thượng, lão đại giống Phật, lão Nhị giống cha, lão Tam giông mẹ. Bây giờ nhìn Triệu vương này, giữa lông mày lại có ba phân tương tự Từ Diệu Câm, chính là mỳ nam tử hiêm thây.
“Tam thúc".
Chu Chiêm Cơ chắp chắp quyền.
“Hiền chất miễn lễ".
Chu Cao Toại cười nói:
“Ngươi thật khiến Tam thúc khổ đợi, ta còn tưởng ràng ngươi định lờ hẹn rồi chứ. Nghe xong lời vừa rồi của ngươi, ta mới hoàn toàn yên tâm".


“Ha ha..."
Chu Chiêm Cơ cười nói:
“Chất nhi há lại là hạng người nói không giữ lời".
"Đúng vậy, đường đường thái tôn điện hạ, nếu lỡ hẹn, chảng phải khiến người ta chê cười?"
Chu Cao Toại cười nói:
“Côn trùng của ta tùy thời có thể hạ tràng, lựa ngày không bàng trúng ngày, cứ hôm nay đi?"
“Hôm nay thì sợ không được".
Chu Dũng thay Chu Chiêm Cơ nói:
“Thái tôn điện hạ không mang Hồng Bào Đại Tướng Quân của hắn tới".
"sao?"
Chu Cao Toại tiêu sái mờ quạt xếp ra, phẩy nhẹ nói:
"vậy hiền chất là tới thăm dò quân tình?"
"Ta chi là tới tùy tiện nhìn thử".
Chu Chiêm Cơ nói đến một nửa, cảm thấy có chút yểu đuối, liền mạnh miệng nói:
“Thuận đường tới hẹn ngày với Tam thúc".
“Ngày thì ngươi cứ tùy tiện định".
Chu Cao Toại rộng lượng hoi:
“Đỡ phải khiến người ta nói ta khi dễ tiểu bối".
“vậy thì ngày kia đi, giờ thân ngày kia".
Chu Chiêm Cơ nói.
Trong lòng vương Hiền tự nhủ, hay lắm, tổng cộng nghỉ ba ngày, ngươi là có thể kéo liền kéo...
“Không thành vấn đề".
Chu Cao Toại một lời đáp ứng, lại rộng lượng nói:
"Nếu hiến chất xem thử, không thể để ngươi một chuyến tay không được".
Nói xong nói với một đổ khách chừng ba mươi tuổi:
“Nếu hôm nay thái tôn không thể so, biểu ca, ngươi cũng không cần đợi ngày mai".
Người được gọi biểu ca kia, là Định Quốc công Từ Cảnh Xương, cha hắn là đệ đệ Từ hoàng hậu Từ Tăng Thọ. Năm đó Từ Tăng Thọ một mực mật báo cho Chu Lệ, ngày phá thành Kim Lăng bị Kiên văn Đê chính tay đâm ở ửên kim điện, sau khi Chu Lệ vào thành thấy thi thể thảm thiết, truy phong làm thế tập võng thế Định Quốc công, do con trưởng của hắn Từ Cảnh Xương kể tục. VỊ Định Quốc công này, tuổi còn trẻ đã ở đỉnh triều Đại Minh tại khác họ, còn có gỉ cân theo đuôi nữa? Cứ việc ăn chơi thôi.
Trước quý phủ của hắn cùng có sân, nhưng giống với Chu Dũng, bị Kim Si vương của Chu Cao Toại đóng cửa, nhưng hăn không phục, tìm kiếm dế mèn có thể báo thù khắp nơi, lần này dùng giá trên trời một vạn lượng bạc, mua một con trùng vương từ sơn Đông tới, liên kích động tìm đến Chu Cao Toại báo thù.
Lẽ ra dế mèn Định Quốc công tìm để báo thù, nhất định là rất mạnh, nhưng Chu Cao Toại lại dám ở trước đại chiến với Chu Chiêm Cơ, lại đáp ứng khiêu chiến của hắn, hiển nhiên có lòng tin mười phân với Kim Sí vương.
Từ Cảnh Xương sắc mặt ngưng trọng gật đầu, hắn biết mình không thể lùi bước, bởi vì trùng theo tính người, nếu chủ nhân lòng tin không đủ, côn trùng cũng iu xiu, căn bản không có khả năng thăng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất