Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 137: Nữ Quỷ Não Tàn

Chương 137: Nữ Quỷ Não Tàn

Trần Hạo nhìn về phía tên ngốc kia, ánh mắt có chút phức tạp.
Vốn cho rằng tên ngốc này chỉ bị quỷ vật nhập thân hoặc là cái gì đó, không ngờ tới hắn lại bị câu hồn, hơn nữa còn ở trong Địa Linh Cung lây dính sát khí, thời gian đã qua mấy ngày, thân thể của hắn cũng không biết đã bị chuyển đến nơi nào, lúc này dù có đem hồn phách hắn trở về, chỉ sợ cũng không cứu được.
Đời cha ăn mặn, đời con khát nước, đây có lẽ chính là nhân quả mà Phật môn thường nói.
Nếu đã như thế, Trần Hạo cũng không làm được gì, chỉ có thể không để mắt đến hắn.
Sau khi tạm biệt Lý Sơn, Trần Hạo mang theo mấy âm hồn rời khỏi Địa Linh Cung.
Một đường quay lại ra khỏi sơn lâm đến bên cạnh xe, Trần Hạo liền thấy mèo mun đã chạy đến nơi này, đang nằm trên mui xe, thân thể cuộn thành một vòng, trên thân tản mát ra vô tận oán niệm ~~~
Quách Tĩnh đứng bên cạnh xe nhìn thấy Trần Hạo trở về, liền vội vàng tiến lên, ủy khuất nói:
- Đại sư, mèo nhà ngài đả thương người.
Đang đánh giá mèo mun, Trần Hạo ngạc nhiên quay đầu:
- Có người đến?
Quách Tĩnh sững sờ, vội vàng đổi giọng: - Tôi nói sai, là tổn thương quỷ, cậu nhìn mặt tôi. Chính là bị nó cào đấy, rất đau.
Trần Hạo nhìn kỹ, liền phát hiện trên mặt Quách Tĩnh có ba vết cào, mặc dù quỷ không thể chảy máu, nhưng vết thương mang theo khí tức của mèo mun, kiểu gì cũng không khép lại được.
Nhìn mèo mun đang oán giận sâu nặng, Trần Hạo nghiêm túc nói:
- Quách huynh, ngươi tốt xấu gì cũng là một tác gia viết sách nổi tiếng cả nước, cần gì phải so đo với một con mèo?
Quách Tĩnh trừng mắt:
- Tôi lúc nào là đại thần nổi tiếng, tôi còn không chưa kịp nổi tiếng đã. . . Không đúng, việc này cùng với việc tôi viết sách có quan hệ méo gì? Mèo nhà ngài đả thương quỷ.
Trần Hạo cười nói:
- Được rồi, cho dù không có quan hệ, nhưng anh có lẽ không biết, mèo nhà tôi chuyên môn ăn quỷ, nó chỉ cào anh một cái mà thôi, cũng sẽ không trì hoãn anh đi đầu thai mà? Quách huynh không muốn đi đầu thai à?
Quách Tĩnh:
- . . .
Đây là ngươi đang uy hiếp ta à? Nhất định là ngươi đang uy hiếp ta! Làm đại sư thì giỏi à, mèo ăn quỷ thì giỏi hả, mẹ nó nếu không phải ca đột tử, ca nhất định phải viết một quyển sách, chuyên môn viết đại sư là kẻ bại hoại, bị người đánh bị người mắng, còn phải bị người bạo hoa cúc.
- Được rồi, được rồi, vấn đề nhỏ mà thôi, chờ trở về, tôi sẽ đốt cho anh mười một vạn tệ, anh thấy thế nào?
Trần Hạo dùng bộ dáng kim chủ giải quyết vấn đề, thái độ vô cùng hào khí.
Quách Tĩnh: - . . .
Đúng là nhiều a, tăng thêm một vạn, ngươi nói ra miệng thì thôi đi, còn không biết xấu hổ thể hiện dáng vẻ ta rất hào phóng là có ý gì? Dáng vẻ của đại sư đâu, ngươi một chút tư cách cũng không có.
Nhưng có thể thêm một vạn thì một vạn, thế thì có thể phụ cấp cho trong nhà một chút. Quách Tĩnh miễn cưỡng cười một tiếng, biểu thị ra thái độ hoà giải.
Trần Hạo lập tức hài lòng.
Tiểu hỏa tử này cũng rất thức thời nha, sau khi đi đầu thai, kiếp sau khẳng định có tiền đồ.
Sau đó Trần Hạo ôm mèo đen từ trần xe xuống.
Lần này mèo đen ngược lại cũng không phản kháng, nhưng nó vẫn còn bộ dáng không muốn sống, thấy thế nào cũng giống như tâm lý nhận lấy tổn thương lớn lao.
Trần Hạo nhìn thấy thế thật sự là dở khóc dở cười.
Mấy cái râu mép mà thôi, còn giống như bị thất tình vậy, con mèo này thật sự hết cứu nổi.
Đặt mèo mun và gà ngốc ở bên cạnh, để mấy âm hồn chen ở phía sau, Trần Hạo lái xe rời khỏi sơn lâm.
Hơn bốn mươi phút sau, Trần Hạo đã về tới tiểu viện mà hắn thuê.
Vừa đi vào trong phòng, Hùng Lệ Lệ cùng lúc đi ra.
- Đại sư, ngài đã trở về.
Hùng Lệ Lệ cung kính chào hỏi.
Trần Hạo cười nói:
- Nhóm tiểu quỷ đâu?
Hùng Lệ Lệ nghiêm túc nói:
- Đang làm bài tập.
Trần Hạo:
- . . .
Tiến độ này có phải là có chút nhanh không? Hoa Hạ giáo dục trẻ em cũng qua một năm mẫu giáo, lớp chồi mới bắt đầu bố trí một chút việc đơn giản. Ngươi lúc này vừa mới bắt đầu đã trực tiếp xuất ra đại chiêu, có phải là quá nghiêm khắc rồi hay không?
Nhưng nhìn bộ dáng Hùng Lệ Lệ làm tấm gương tốt, Trần Hạo cũng không muốn đả kích nhiệt tình của nàng.
Nghiêm khắc thì nghiêm khắc đi, dạy dỗ sớm một chút liền có thể giao lưu sớm một chút, hỏi rõ ràng lai lịch của những tiểu quỷ này.
- Ừm, làm phiền em rồi, đợi lát nữa anh sẽ đốt hai cây linh hương cho các em, đợi đến lúc tối là có thể khôi phục lại sức lực ngay.
Hai mắt Hùng Lệ Lệ sáng lên, liếc qua quỷ hồn theo Trần Hạo trở về, gật đầu nói:
- Vậy em không quấy rầy đại sư nữa.
Nói xong, Hùng Lệ Lệ ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào gian phòng.
Lúc này, Trần Hạo mới nhìn tới một đám quỷ hồn theo mình tới, hỏi thăm chấp niệm bọn họ.
Ngoại trừ Mao Quyền và tên ngốc, còn hai quỷ hồn, một nam một nữ.
Sau khi Trần Hạo hỏi thăm, kích phát nhiệm vụ hệ thống.
Nam quỷ là một tên sợ vợ không có địa vị trong một ngôi nhà, trong lúc làm ăn dưỡng thành thói quen giấu tiền, đã ẩn giấu nhiều năm, tích cóp được không ít tiền tiết kiệm, nhưng gặp phải tai nạn xe cộ nên đột tử, không kịp nói cho người nhà, trong lòng ất hối hận. Nhiệm vụ này ban thưởng một tháng đạo hạnh.
Nhiệm vụ này đơn giản, Trần Hạo thuận miệng đáp ứng.
Nữ quỷ thì thú vị hơn, cô ta chết vì bị lừa. Vốn cho rằng cô và bạn trai ân ái, trên thực tế bạn trai cô cố ý tiếp cận, âm mưu đoạt gia sản trăm vạn của bố mẹ cô để lại, nữ quỷ này bị bạn trai dỗ đến mơ mơ màng màng, liền đem thẻ ngân hàng giao cho bạn trai, bạn trai liền rút hết tiền của cô, sau đó biến mất vô tung vô ảnh. Vì quá giận dữ, nữ quỷ nhảy lầu tự sát.
Nhìn dung mạo nữ quỷ này cũng chỉ bình thường, dáng người mập mạp, kết hợp với lời cô nói bạn trai đẹp trai lại có mị lực, Trần Hạo rất muốn chửi bậy, với dung mạo này, trong lòng không tự hiểu sao? Sẽ có anh đẹp trai nào coi trọng ư, hơn nữa còn là một anh đẹp trai có tình thú? Gã mới dỗ vài câu đã đem thẻ ngân hàng giao ra, đầu óc cô như thế nào vậy?
Chỉ là ban thưởng cho nhiệm vụ của nữ quỷ quá phong phú, chính là kiến thức trận pháp căn bản.
Đây là một loại cơ sở lớn, sau khi học được, gặp được tình huống tương tự cũng có thể nhìn ra nguy hại, có biện pháp đối phó, là một thứ không thể thiếu lúc tu hành.
Suy nghĩ một chút, Trần Hạo mở miệng nói:
- Cô cũng đã chết gần một năm, người bạn trai kia của cô cũng đã biến mất gần một năm, một chút tin tức cũng không có, tôi thực sự không biết phải giúp cô như thế nào.
Nữ quỷ vội vàng nói:
- Tôi có biện pháp.
Trần Hạo sửng sốt.
A, thần kỳ à nha.
Là tôi giúp cô mới đúng chứ, thế nào mà người xin giúp đỡ lại có biện pháp giúp người giúp đỡ chứ?
Trần Hạo tò mò hỏi:
- Nói ra nghe thử?
Nữ quỷ bắt lấy tóc của mình kéo một phát, lập tức một túm tóc bị giật xuống, sau đó cô ta đưa cho Trần Hạo:
- Đại sư, tôi không cầu ngài làm cái gì, chỉ hi vọng về sau nếu ngài có cơ hội gặp được bạn trai của tôi, tóc của tôi sẽ sinh ra cảm ứng, ngài đem tóc này quấn lên trên người hắn, vĩnh viễn không rời là được.
Trần Hạo nghẹn họng nhìn trân trối.
Đây là chấp niệm gì? Người ta lừa tiền của cô, làm hại cô nhảy lầu tự sát? Cô còn đưa tóc cho hắn? Đây là ý gì? Là muốn oán khí của mình vĩnh viễn cuốn lấy nam nhân kia? Để hắn cả một đời đều không được sống yên ổn sao?
Ừm, nghĩ như vậy, có vẻ như cũng hợp lý.
- Được, tôi đáp ứng.
Ding: Quỷ ngã chết Triệu Hiểu Quyên, oan hồn chín tháng, hoàn thành di nguyện ban thưởng trận pháp cơ sở.
Nghe được tin tức hiện lên trong đầu, khóe miệng Trần Hạo giật một cái.
Trời ạ, không nghĩ tới lại hoàn thành dễ như thế này, về sau nếu có nhiều thêm mấy quỷ vật như vậy, ban thưởng có thể thu tới tay dễ dàng.
Chờ nữ quỷ mang chấp niệm giao cho Trần Hạo, cuối cũng cô cũng mỉm cười đi đầu thai.
Nhưng sau khi Trần Hạo lấy được tóc của nữ quỷ, sắc mặt liền biến đổi, thật lâu không nói gì.
Hóa ra không phải mình gặp được nhiệm vụ phúc lợi, mà là nữ quỷ này quá kỳ lạ.
Chấp niệm trong tóc của nữ quỷ rõ ràng truyền cho Trần Hạo một tin tức.
Tìm tới bạn trai, quấn hắn cả một đời, tiếp tục ân ái.
Mẹ nó, đúng là một kẻ não tàn, đáng bị lừa gạt.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất