Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 179: Tiểu Nữ Quỷ Càn Rỡ

Chương 179: Tiểu Nữ Quỷ Càn Rỡ

Nước sông thanh thanh, cong cong uốn lượn, một cái cầu hình vòm mười mét kết nối hai bên bờ.
Đám tiểu quỷ bay thấp, hoặc bay dưới vòm cầu, leo lên trên cầu, hoặc chạm mặt nước, đạp nước chạy, cười toe toét, cùng nhau đùa giỡn.
Đang lúc chơi vui vẻ, đột nhiên một tên tiểu quỷ kinh ngạc kêu lên một tiếng:
- Các cậu nhìn bên kia.
Đám tiểu quỷ bị hấp dẫn chú ý, nhìn sang, lập tức từng con lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tại phương hướng bọn chúng nhìn lại, một cỗ khí tức âm sát cường đại gào thét mà đến, như thủy triều, vô cùng đáng sợ.
Đám tiểu quỷ biểu lộ nghiêm nghị, yên tĩnh lại.
Bọn chúng là tà đồng, đối với loại khí tức âm sát này, cảm giác càng mãnh liệt, dù là chỉ mạnh hơn một phần, cũng có thể rõ ràng phân biệt rõ chênh lệch.
Khí tức âm sát mới xuất hiện kia rất cường đại, để bọn chúng sinh ra tâm tư kính sợ, so với chúng nó mạnh hơn nhiều lắm.
- Khí tức này rất quen thuộc, cảm giác như rất giống với lớp trưởng.
Một tên tiểu quỷ đột nhiên mở miệng, tỏ vẻ ngạc nhiên nói.
Nghe nói thế, những tiểu quỷ khác cũng kịp phản ứng.
A, thật đúng là thế, giống với khí tức của lớp trưởng. Lập tức đám tiểu quỷ nhìn về phía Trần Ái Học.
Trần Ái Học lúc cảm giác được khí tức âm sát kia liền ngây ngẩn cả người.
Đám bạn nhỏ chỉ là cảm giác thấy giống, nhưng là nó lại cảm giác được, đây chính là đồng nguyên, có loại lực hút vô hình, thật giống như người một nhà.
Thế nhưng là mình cũng không có huynh đệ tỷ muội gì? Tại sao có khí tức đồng nguyên thân thiết như vậy?
Trần Ái Học có chút mờ mịt.
Đúng lúc này, phương hướng khí tức âm sát kia truyền đến, một đạo âm khí đột nhiên lao đến, bay thấp ở trên mặt đất cách đám tiểu quỷ không xa. Hóa thành một thân ảnh, lại là một lão bà bà.
Lão bà bà kia rất kinh hoảng, sau khi hạ xuống, liền bắt đầu chạy.
Nhưng mới chạy được mấy bước, lão bà bà kia liền thấy đám tiểu quỷ trước mặt, lập tức sửng sốt, sau đó trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Nó dừng lại một chút, khí tức âm sát khổng lồ kia liền hội tụ lại một chỗ, hóa thành một cô bé bảy tám tuổi, mặc một cái váy đỏ chót, tóc dài xõa vai, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, mi thanh mục tú, ngược lại là rất xinh đẹp.
Tiểu cô nương hì hì cười một tiếng:
- Lão bà bà, bà chạy không thoát, cùng tôi trở về đi, vừa rồi hù dọa bà thôi, tôi sẽ không ăn bà đâu.
Lão bà bà e ngại lui về phía sau mấy bước, thế nhưng là trước có sói sau có hổ, nó cảm thấy không còn đường sống.
- Ồ! Cậu cũng ở nơi này?
Đột nhiên, cô bé thấy được đám tiểu quỷ, tỏ ra khẽ giật mình, sau đó kinh ngạc mở miệng.
Đám tiểu quỷ nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Trần Ái Học.
Bọn chúng cảm giác được, cô bé này đang nói với Trần Ái Học.
Trần Ái Học kinh ngạc nhìn cô bé kia:
- Cậu là ai? Tôi quen cậu sao?
Cô bé trừng mắt:
- Tôi đương nhiên biết cậu, ừ, đã tám lần rồi, một lần nữa, chúng ta liền có thể ở cùng một chỗ, cậu nhanh đi đầu thai.
Cái gì!
Trần Ái Học mắt trợn tròn.
Tiểu tỷ tỷ này thế mà biết mình đầu thai tám lần, còn muốn mình lại đi đầu thai? Dựa vào cái gì, ta lại không biết ngươi, ta mới không đi đầu thai.
- Tôi không đi đầu thai, mà lại tôi cũng không biết cậu, không muốn nói chuyện cùng cậu.
Trần Ái Học bất mãn mở miệng.
Cô bé tức giận cười:
- Không đầu thai? Hừ, cha cũng sẽ không đáp ứng, cậu nhất định phải đi với tôi.
- Ê, cô quá đáng rồi, không cho phép bắt nạt lớp trưởng.
Đám tà đồng nhìn không vừa mắt, mặc dù ngươi rất lợi hại, nhưng lợi hại liền có thể bắt nạt quỷ sao? Có bản lĩnh ngươi đi bắt nạt miêu tỷ đi.
- Một đám tiểu quỷ chưa mọc lông cũng dám làm càn với ta.
Đối với Trần Ái Học không khách khí, nhìn về phía đám tà đồng, cô bé càng tỏ vẻ khinh thường, giọng nói âm lãnh, mười phần uy hiếp.
Đám tà đồng giận dữ. Từng tên lộ ra bộ dáng hung ác.
Nói chúng ta là tiểu quỷ chưa mọc lông à? Ngươi mọc lông chưa? Lộ ra nhìn thử xem.
- Dù sao cũng không cho phép ngươi bắt nạt lớp trưởng.
Đám tà đồng nhất trí đối ngoại, hằm hằm nhìn tiểu cô bé.
- Dám lên mặt với ta, cút cho ta.
Biểu lộ của cô bé trong nháy mắt chuyển biến, trên thân bộc phát ra khí tức âm sát bàng bạc, như là một đạo cuồng phong, gào thét mà đi.
Mười lăm tên tà đồng đừng nói phản kháng, căn bản nhìn đều nhìn không rõ, liền bị cô bé điên cuồng đánh, bay tung ra bốn phía, tà khí sát khí trên thân từng tên đều tán đi không ít.
Qua mấy giây, cô bé dừng lại, nhìn đám tà đồng bò đầy đất không dậy nổi, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường cười:
- Một đám rác rưởi, cũng chỉ biết kêu vài tiếng.
- Không cho phép bắt nạt bạn học của ta.
Trần Ái Học nhìn đám bạn bị đánh, giận không thể nguôi, trong nháy mắt khí tức âm sát tăng vọt, rống giận xông tới.
Nhưng cô bé lại bình tĩnh đối mặt, chờ Trần Ái Học đến trước người, đưa tay liền tóm lấy cổ của nó, nhấc lên, lạnh lùng nói:
- Muốn đấu với ta, lại chết thêm một lần đi.
Cổ bị tóm, Trần Ái Học lần thứ nhất cảm thấy đau đớn, đó là khí tức âm sát đến từ oán linh cường đại hơn, xâm nhập vào linh hồn mình.
Trên mặt lộ ra vẻ mặt thống khổ, Trần Ái Học lại bất lực phản kháng.
Đúng lúc này, đột nhiên oa ô một tiếng gào lớn, sau đó một cái bóng kim sắc từ đằng xa vọt tới.
Cái gì!
Mặt của cô bé lần thứ nhất biến sắc, phất tay vứt bỏ Trần Ái Học, sau đó thân ảnh bay ngược ra sau.
Nhưng tốc độ lui của nó không nhanh bằng cái bóng kim sắc kia, trong khoảnh khắc đã bị đuổi kịp, bá bá bá, mấy đạo ánh sáng chói mắt ở trong màn đêm chớp động, sau đó một cánh tay của cô bé lìa khỏi thân thể, sắc mặt nó đại biến, thân thể vỡ vụn, hóa thành khí tức âm sát, cuốn về phía bên cạnh, lúc này mới né tránh được.
Lúc này, cái bóng kim sắc lộ ra nguyên trạng, chính là mèo mun biến thân.
Đầu đội mũ đen, khăn đỏ trên cổ bay lên, song trảo lóe ra hàn quang, tư thái như mãnh hổ hạ sơn, khí thế bạo ngược.
Cô bé chuyển hóa thành khí tức âm sát né tránh, nhưng cánh tay bị chém xuống vẫn còn ở đó, bị mèo mun cắn một cái, kẽo kẹt kẽo kẹt nhai nuốt, một ngụm nuốt xuống, chợt mắt sáng rực lên, bộ dáng phát hiện đồ ăn ngon, ánh mắt vui mừng nhìn khí tức âm sát lưu động tung bay kia.
- Miêu tỷ, có quỷ bắt nặt chúng em!
Thấy mèo mun, đám tà đồng oan ức la lên.
Mèo mun vẫy vẫy vuốt mèo, ra vẻ an tâm chớ vội, có Miêu tỷ ở đây, nhất định giúp các ngươi lấy lại danh dự.
Hô ~~
Âm Sát chi khí rơi lên trên một cái phòng ốc, lộ ra thân ảnh của tiểu cô nương, nó thiếu đi một cánh tay, nhưng giờ phút này lại đang chậm rãi ngưng tụ, sinh trưởng ra.
Cô bé cảnh giác nhìn mèo mun, đang muốn mở miệng, đột nhiên biến sắc, quay đầu nhìn sang một bên.
Đã thấy một con gà ngốc lớn không biết lúc nào đã leo lên nóc nhà, ngay ở cách đó không xa.
Lúc cô bé nhìn thấy gà ngốc, gà ngốc đã giang cánh ra, đối với nó gáy lên một tiếng, một đạo kim sắc vòng sáng phun ra, nhanh như thiểm điện, bay đi.
Cô bé cảm nhận được uy hiếp, thân ảnh lần nữa chuyển hóa thành khí tức âm sát, nhưng vòng sáng kim sắc vẫn đâm thẳng vào, trực tiếp đem cô bé bức về nguyên hình, bao lấy thân thể.
Cô bé quá sợ hãi, cố gắng giãy dụa, làm thế nào cũng không tránh thoát được, trực tiếp rơi lên trên mặt đất.
Lúc này, mèo mun liền bạch bạch nhảy tới, một trảo đè cái cổ của cô bé xuống, miệng mèo há ra, lộ ra bốn cái răng bén nhọn.
- TruyeYY.com


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất