Chương 178: Thiên Tài Học Bá Trần Ái Học
- Tên này bị dao động rồi sao? Đây là từ bỏ đầu thai ư? Thế nhưng ngươi là tiểu nam tử hán kiên trì đầu thai tám lần rồi, nhìn thấy một đám bạn nhỏ liền người đều không muốn làm, ngươi chỉ có chút tiền đồ này thôi à?
Nhìn biểu lộ chờ mong kia của Trần Ái Học, Trần Hạo không phản bác được.
Như loại cửu tử oán linh này, nếu quả thật có thể đưa vào luân hồi, một lần nữa làm người, có lẽ hệ thống đại lão sẽ cho ban thưởng không nhỏ.
Nhưng Trần Ái Học đều nói như vậy, hắn có thể làm sao? Cũng không thể ép buộc nó đi!
- Đương nhiên có thể, chỉ cần em thích là được.
Trần Hạo miễn cưỡng lộ ra một nụ cười.
Nuôi thêm một con quỷ cũng không có gì, cũng không uổng phí thứ gì, mấu chốt là tiểu quỷ này là cửu tử oán linh, theo nó nói ra thân thế, nó đã bị tên pháp sư bàng môn tả đạo nào đó nhớ thương, thậm chí có khả năng loại đầu thai này cũng là do tên ác nhân kia phóng túng, chính là vì muốn nuôi ra một con cửu tử oán linh.
Mình thu lưu tiểu quỷ, chẳng khác nào cùng tên tu sĩ bàng môn kia đối chọi.
Chuyện này hắn cũng không sợ, tu vi của hắn nói mạnh cũng không mạnh, nhưng tuyệt đối không yếu, hơn nữa còn có mèo mun với gà ngốc hộ vệ, mười lăm tà đồng làm tiểu đệ, lấy hoàn cảnh tu hành trước mắt này, những đại lão kia không xuất hiện, người tu hành bình thường hắn thật đúng là không sợ ai.
Mấu chốt nhất là hắn liền sợ âm mưu quỷ kế, tiểu quỷ đã đầu thai tám lần, lại thêm một thành công liền sẽ triệt để hắc hóa, trở thành cửu tử oán linh. Đến lúc đó sẽ như thế nào, bên trong tàng thư Bạch Hạc Quan ghi chép rất rõ ràng, sẽ trở nên hung ác cực độ, vạn phần hung tàn, tâm vô thiện niệm, giết chóc chúng sinh.
Mặc dù cảm thấy hình dung này khoa trương một chút, thế nhưng cũng đủ để nói rõ tám lần cùng chín lần khác nhau.
Xem ra cần phải nghĩ biện pháp lôi tên tu sĩ bàng môn kia ra, cẩn thận nói chuyện một chút rồi.
Trần Hạo như có điều suy nghĩ.
Hắn bên này đang nghĩ, Trần Ái Học lại reo hò một tiếng, cùng một đám tà đồng ôm ở cùng một chỗ, nhảy nhót liên hồi, rất là vui vẻ.
Hùng lão sư thấy thế, trên mặt lộ ra một nụ cười.
Mặc dù vẫn là không đạt tới tình trạng huyễn hóa ra khuôn mặt bình thường, dù giờ phút này cô chỉ có vẻ bề ngoài mơ hồ, nhưng cũng để thể hiện ra phong thái giáo sư chân chính.
- Ái Học, anh muốn hỏi em một chuyện, cô gái mà em muốn trả thù kia tại sao lại đi phá thai? Hơn nữa còn là trước lúc sắp sinh?
Nhìn quỷ đồng, Trần Hạo tiếp tục hỏi thăm.
Trần Ái Học lắc đầu nói:
- Em không biết, nhưng người kia là cố ý từ trên cầu thang lăn xuống, là bà ấy cố ý giết chết em.
Cố ý lăn xuống cầu thang?
Trần Hạo híp mắt lại, hít một hơi khí lạnh.
Thật nhìn không ra, cô gái kia bề ngoài xinh đẹp, nhìn nhu nhu nhược nhược, thế mà có thể hung ác đối với mình như thế! Cô ta không sợ một thi hai mệnh sao? Cô ta không sợ cũng bồi cái mạng của mình vào trong đó sao?
Nhưng từ hành vi này mà nhìn, chỉ sợ lượng tin tức bên trong sẽ rất lớn, chẳng lẽ lại là kịch bản nhà giàu gì đó chăng?
- Đúng rồi đại ca ca, em có lưu một đạo khí tức trên thân thể của bà ta, phong cấm hồn phách của bà, chuyện này đúng hay không? Nếu như không đúng, em sẽ thả bà ấy ra?
Trần Ái Học đột nhiên nói.
Trần Hạo sửng sốt.
Cái gì? Cô bé kia biến thành người thực vật, hóa ra là ngươi làm à! tiểu quỷ ngươi, không thể không nói... làm tốt lắm!
- Ha ha, không cần, bà ấy bỏ em, tương đương với bắt nạt em, khẳng định phải nhận một chút trừng phạt, trước hết để cho cô ấy suy nghĩ lại, nếu cần thiết, anh sẽ thông báo cho em.
Trần Hạo cười nói.
Trần Ái Học nhếch miệng cười một tiếng, rất là vui vẻ.
Kỳ thật oán niệm của nó đối với cô gái kia thật sự rất lớn, mặc dù nếu Trần Hạo nói, nó khẳng định sẽ thả hồn phách cô bé ra, nhưng Trần Hạo nói như thế lại làm cho nó càng vui vẻ hơn, quả nhiên đại ca ca là người tốt.
- Được rồi, các em tiếp tục nghỉ ngơi đi, ban đêm bắt đầu, Ái Học cùng mọi người đến trường, nhưng nếu muốn làm lớp trưởng, nhất định phải có dáng vẻ của lớp trưởng.
Trần Hạo ý vị sâu xa nói.
Trần Ái Học trùng điệp gật đầu, mặc dù không biết lớp trưởng là cái gì, nhưng nó cảm thấy hình như rất lợi hại, khẳng định phải làm lớp trưởng thật tốt.
Cùng lúc đó, gã béo bị Lý Tam gia cự tuyệt, lúc này đã rời khỏi Thất Thủy trấn, lái một chiếc xe BMW, đang gọi điện thoại.
- Hàn ca, vị đại sư kia tới rồi sao? Đến rồi à, tốt, anh giúp em chào hỏi một chút, em lập tức chạy tới, ừ, nếu sự tình thành công, không thiếu tiền hoa hồng cho anh đâu.
Cúp điện thoại, gã béo hừ lạnh nói:
- Lý đại sư cứt chó gì, tưởng rằng thiếu ông thì thế giới sẽ không quay nữa sao? Đại sư còn nhiều, không có ông, chẳng lẽ lão tử không làm được gì sao, ma quỷ lão nương, sinh cho bà một đứa cháu trai bà cũng không muốn, nhất định phải nuôi cháu gái, không phải tất cả gia sản của lão tử sau này đều chắp tay đưa cho người ngoài ư? Đầu óc kém cỏi, tức chết đáng đời.
Xe BMW nhanh chóng chạy đi.
Thời gian trôi qua, đảo mắt bóng đêm đã buông xuống, tiểu trấn an tĩnh lại, từng nhà dần yên giấc.
Ban đêm, lớp học Trần gia lại bắt đầu lên lớp bình thường.
Trần Ái Học là nửa đường nhập học, nhưng cũng không làm chậm tiến độ.
Dù sao tiếng Trung nó đang nói còn tốt hơn đám tà đồng nhiều, hơn nữa đã đầu thai tám lần, cũng coi như kiến thức rộng rãi, dù rất nhiều đạo lý không hiểu, thế nhưng so với đám tà đồng lại mạnh hơn nhiều, dư sức làm lớp trưởng.
Chính là vấn đề không biết chữ thì phải tăng cường học tập, sau khi Hùng lão sư nói xong, Trần Ái Học son sắt cam đoan, nhất định sẽ cố gắng, cam đoan sẽ không để cho Hùng lão sư thất vọng.
Quả nhiên, sau khi chính thức nhập học, biểu hiện của Trần Ái Học vô cùng xuất sắc, Hùng lão sư dạy nhạc thiếu nhi, nó nghe một lần đã thuộc, dạy chữ, cũng là nhìn một lần đã biết viết, liền nhân chia cộng trừ đều có thể đã gặp qua là không quên được, suy một ra ba.
Loại biểu hiện này để Hùng lão sư mừng húm, nhặt được bảo bối rồi, cũng làm cho một đám tà đồng sùng bái không thôi.
Quả nhiên là tên tiểu quỷ này có thể làm lớp trưởng, so với chúng ta mạnh hơn nhiều lắm, thật là lợi hại.
Mà biểu hiện của Trần Ái Học cũng kích thích đám tà đồng, thu liễm tâm tư chơi đùa, trở nên càng cố gắng hơn.
Nhìn thấy loại trạng thái này, Hùng lão sư tự nhiên hết sức cao hứng, sắp xếp học tập cho đám tiểu quỷ, cũng từ từ tăng cường, khôi phục tiết khóa bình thường, ở giữa các tiết học cũng có thời gian nghỉ.
Chờ đến đến lúc rạng sáng , sau khi xong ba tiết học thì đám tiểu quỷ được Hùng lão sư khen ngợi, đồng thời cho thời gian nghỉ ngơi một giờ.
Đám tiểu quỷ cảm thấy Hùng lão sư thật sự là quá tốt, Trần Ái Quốc tiểu quỷ hiếu động nhất, thậm chí còn hỏi thăm có thể đi ra ngoài chơi hay không? Cam đoan là không gây chuyện, đồng thời nhất định dựa theo thời gian quy định trở về.
Hùng lão sư sau khi cân nhắc thì gật đầu đồng ý.
Dù sao đều là tiểu quỷ, luôn luôn bị vây ở trong một cái nhà, ít tiếp xúc, cũng dễ dàng buồn bực, có một hoàn cảnh rộng lớn hơn, khẳng định hiệu quả sẽ càng tốt hơn.
Thậm chí Hùng lão sư liên tưởng tới càng nhiều, suy nghĩ sau có phải là nên cùng Trần đại sư bàn bạc một chút, mang đám tiểu quỷ ra ngoài học tập, hiểu rõ nhiều tin tức hơn, bồi dưỡng càng hoàn thiện hơn, tích cực hướng tới thiện lương quỷ tâm.
Đám tiểu quỷ không biết ý nghĩ của Hùng lão sư, nhưng đạt được sự đồng ý, lập tức reo hò một tiếng, bay vọt ra, hóa thành từng đạo âm sát khí lưu, bay ra khỏi sân.
Xuyên qua đường phố ngõ hẻm, bay lượn trên nóc nhà, trên đường đi, mấy nhà có nuôi chó, lập tức cuồng gào không ngừng.
Đám tiểu quỷ cười toe toét, cũng không trêu chọc, thậm chí chủ động tránh đi, không bao lâu, đám tiểu quỷ liền đi tới bên cạnh con sông của Thất Thủy trấn.