Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 180: Thẳng Thắng

Chương 180: Thẳng Thắng

- Tiểu Hắc dừng lại.
Một tiếng nói vang lên, ngăn cản động tác chuẩn bị xơi tái của mèo mun.
Nghe tiếng, động tác của mèo mun dừng lại, sau đó ánh mắt u oán nhìn về phía người nói chuyện.
Ngăn cản mèo mun, tự nhiên là Trần Hạo.
Lúc tiểu nữ quỷ mang theo khí tức âm sát khổng lồ, phách lối bắt nạt đám tiểu quỷ, hắn đã cảm giác được, liền vội vàng mang theo mèo mun với gà ngốc đi tới.
Chờ sau khi nhìn thấy tiểu nữ quỷ, Trần Hạo tự nhiên kinh hãi.
Giống như Trần Ái Học, con mắt của tiểu nữ quỷ cũng đen nhánh, khí tức âm sát trên thân tương đồng, rõ ràng cũng là oán linh cửu tử.
Hơn nữa, tiểu nữ quỷ đã hoàn thành chín lần tử vong, trở thành ấu sinh thể. Theo việc nó nhẹ nhõm nghiền ép mười lăm tà đồng với Trần Ái Học liền có thể nhìn ra sự lợi hại của cửu tử oán linh.
Đương nhiên, cửu tử oán linh cũng chỉ là giai đoạn cơ sở thứ hai, muốn phát huy uy năng chân chính, cần hấp thu đầy đủ chất dinh dưỡng lớn lên, chất dinh dưỡng này chính là những hồn phách khác, mặc kệ là người sống hay là người chết, cửu tử oán linh đều có thể nuốt để hấp thu, hóa thành của mình. Chờ tới lúc hấp thu đầy đủ hồn phách, để cho mình trưởng thành đến mười tám tuổi thành thực thể, cửu tử oán linh coi như triệt để đại thành, dù là một tên đơn độc cũng có thể khuấy động phong vân, khó mà tiêu diệt.
Nhưng cửu tử oán linh đơn độc trưởng thành, cần số lượng hồn phách khổng lồ, càng cần cơ duyên to lơn để vượt qua được kiếp nạn. Bạch Hạc Quan tàng thư có ghi chép, từ xưa đến nay, cửu tử oán linh không ít, thế nhưng thành thục thể chỉ xuất hiện qua một lần, đến nay không có cách nào tiêu diệt, bị cao nhân Đạo môn trấn áp tại một cấm địa bí ẩn nào đó.
Càng nhiều hơn chính là cửu tử oán linh bị tu sĩ bàng môn tà đạo lợi dụng chế tạo Pháp Khí bàng môn tà ác, cũng bị Đạo môn cấm chỉ, phát hiện nhất định truy xét.
Mình gặp được một Trần Ái Học, không nghĩ tới bây giờ lại lòi ra một cái oán linh đã hoàn thành cửu tử ấu sinh thể.
Đây là tên không sợ chết nào làm, thật đúng là muốn tế luyện ra chí tà chí âm cửu tử oán linh kỳ chăng! Ngươi này không chỉ là đang thách thức Đạo môn, mà cũng đang thách thức chính quyền đương nhiệm à!
Trần Hạo sợ hãi thán phục đi đến bên cạnh tiểu nữ quỷ.
Bị quang mang màu vàng của gà ngốc trói chặt, nó đã đã mất đi sức phản kháng, lại bị lợi trảo của mèo mun khóa cổ, lúc nào cũng có thể chờ bị mèo cắn.
Nhưng cô bé lại không hề sợ hãi, ngược lại lộ ra ánh mắt oán độc nhìn mèo mun, nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo đang muốn mở miệng, đột nhiên thần sắc hơi động, phất tay, đem đám tiểu quỷ và tiểu nữ quỷ, còn có lão bà một mực ở vào trạng thái đờ đẫn bà thu nhập vào bên trong Tụ Lý Càn Khôn.
Sau đó, Trần Hạo gọi mèo mun với gà ngốc đã trở lại trạng thái bình thường, theo bờ sông tản bộ.
Không bao lâu, một thân ảnh nhanh chóng chạy tới, rất nhanh cùng Trần Hạo chạm mặt.
- Tam gia? Chào buổi tối.
Trần Hạo nhìn người mới tới cười chào hỏi.
Người tới chính là Lý Tam gia, ông ta lúc này mặc một bộ đạo bào màu vàng, đầu đội đạo khôi, trong tay cầm một thanh kiếm gỗ đào và la bàn. Nhìn sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Nhìn thấy Trần Hạo, Lý Tam gia giật mình, vội vàng nhìn la bàn một chút, sau đó thở dài một hơi, nhìn Trần Hạo nói:
- Nhóc con, hơn nửa đêm, cậu không ngủ được à, ở bên ngoài làm gì?
Trần Hạo cười nói:
- Tam gia, ngài không phải cũng không ngủ sao, con lạ nhà, ngủ không được, ra đi dạo với đám sủng vật, ngài khoan hãy nói, cảnh vật ban đêm của cổ trấn này có đặc sắc kiểu khác, rất là hấp dẫn người xem.
Phối hợp với Trần Hạo, mèo mun nhu thuận meo ô một tiếng, gà ngốc thì cuộn mình một đoàn, đại chiêu trước đó đã móc rỗng nó, hiện tại chỉ muốn an tĩnh nằm một hồi.
Lý Tam gia nhìn một mảnh u ám bốn phía một chút, im lặng.
Lừa gạt quỷ à, nơi nào có phong cảnh gì? Tiểu hỏa tử không thành thật.
Nhưng chính sự quan trọng hơn, nhìn kim đồng hồ trên la bàn bát quái đi quanh, Lý Tam gia hỏi:
- Tiểu hỏa tử có thấy đồ vật ly kỳ cổ quái gì hay không?
Trần Hạo chớp chớp mắt, tỏ ra mờ mịt nói:
- Cổ quái kỳ lạ? Thất Thủy trấn có đồ vật cổ quái gì sao?
Lý Tam gia:
...
- Được rồi, đêm hôm khuya khoắt gió lạnh, cậu vẫn là về sớm một chút đi, nếu không bị cảm sẽ không tốt.
Nói xong Lý Tam gia liền đi về phía trước, rất nhanh liền đi xa.
Trần Hạo nhìn thấy Lý Tam gia đi xa, lúc này mới quay người, ôm lấy gà ngốc, mang theo mèo mun trở về.
Lý Tam gia một đường đi mau, đánh giá xung quanh, đi vòng vo mấy con phố, nhìn kim đồng hồ la bàn từ chuyển động trở nên an tĩnh lại, trên mặt lộ ra nét cổ quái.
- Làm sao không thấy đâu nữa, khí tức âm sát cường đại như vậy, quỷ vật này không phải đơn giản, chẳng lẽ lại chạy rồi?
Tiếp tục đi vòng vo một hồi, Lý Tam gia thu hồi la bàn, nhìn về phía căn nhà nơi Trần Hạo thuê.
- Thật sự là kỳ quái, tiểu tử này vừa đến, làm sao lại xuất hiện nhiều âm sát quỷ vật như vậy? Trên người hắn cũng không có phát hiện khí tức âm sát quấn quanh mà?
Trong lòng khẽ nhúc nhích, Lý Tam gia lặng lẽ hướng chỗ ở của Trần Hạo đi đến.
Không bao lâu, Lý Tam gia đi tới bên ngoài căn nhà mà Trần Hạo thuê, yên lặng dò xét.
Lúc này, ánh mắt của Lý Tam gia ngưng lại.
Quả nhiên thấy được Âm Sát chi khí, mặc dù rất mỏng manh, tuy quỷ vật không hiện ra, nhưng khí tức âm sát này cùng cỗ khí tức âm sát cường đại trước đây khác biệt, không phải cùng một con quỷ vật.
Tên tiểu tử này làm cái gì? Chẳng lẽ hắn đang...
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, Lý Tam gia trực tiếp tới cửa, gõ cửa phòng một cái.
Một lát, Trần Hạo ra mở cửa, nhìn thấy Lý Tam gia cười nói:
- Tam gia có chuyện gì sao?
Lý Tam gia biểu lộ nghiêm túc, rất nghiêm túc nói:
- Tiểu hỏa tử, tôi muốn hỏi cậu một vấn đề.
Trần Hạo cười nói:
- Tam gia, mời ngài nói.
- Có phải cậu đang nuôi quỷ hay không?
Lý Tam gia thẳng thắn, mở miệng hỏi thăm, nói xong ánh mắt rất ngưng trọng nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo ngẩn người, trầm ngâm một chút nói:
- Tam gia, việc này nói rất dài dòng, nếu như ngài tin tưởng con, tiến đến ngồi, con cùng ngài từ từ nói.
Lý Tam gia cười, không nói hai lời, cất bước liền đi vào.
Trần Hạo đóng cửa lại, cùng Lý Tam gia vào trong nhà, rót cho Lý Tam gia một chén nước nóng, lúc này mới đưa tay thi triển một cái Đạo gia cổ lễ, mở miệng nói:
- Hậu bối Trần Hạo, xin tiền bối tha tội, trước đó có nhiều giấu diếm, xin rộng lòng tha thứ.
Lý Tam gia trợn tròn mắt.
Tình huống như thế nào? Tiểu tử này là một người đồng đạo sao?
Kinh ngạc nhìn Trần Hạo, Lý Tam gia vội vàng nói:
- Không cần đa lễ, tiểu, à... đạo hữu cũng là người trong Đạo môn ta?
Trần Hạo cười nói:
- Nói phải cũng không đúng, nói không phải cũng không phải, con là ngoài ý muốn đạt được truyền thừa, lúc này mới bước vào cửa này, cũng không có sư môn trưởng bối, hiểu biết đối với Đạo môn cũng giới hạn trong mấy lần gắp mấy vị tiền bối, tiếp xúc không nhiều.
Lý Tam gia giật mình, chợt cười:
- Bước vào đạo này, chính là đệ tử Đạo môn, đạo hữu trước đó vì sao còn muốn giấu diếm, đây không phải vẽ vời thêm chuyện nha, chẳng lẽ cậu cho rằng Trọng Thủy Quan ta không chào đón đồng đạo đến?
Trần Hạo thở dài nói:
- Tiền bối khả năng không biết, vãn bối trước đó hành đạo, gặp được một vị đạo hữu Tử Dương Môn, vốn cho rằng có thể đàm đạo luận pháp, đáng tiếc đạo khác biệt, bỏ lỡ cơ hội. Con mới gặp tiền bối, cũng sợ đạo tâm khác biệt, đến lúc đó khả năng để tiền bối không thích, vãn bối liền lúng túng.
Lý Tam gia lần này đã hiểu, gật đầu nói:
- Nói cũng đúng, Đạo môn tu hành, chú trọng đạo tâm, mặc dù truy cầu cùng mục tiêu, nhưng đều có truyền thừa, lý niệm luôn có chỗ tương đồng. Tử Dương Môn kia ta cũng biết, tu Liệt Dương Pháp, tính tình cương liệt. Không chỉ như thế, bên trong Đạo môn cũng có không ít truyền thừa đều là tính tình thúi như vậy, khó mà tiếp xúc. Nhưng mà Trọng Thủy Quan của ta cũng không có tính tình thúi như vậy, chỉ cần không làm ác, tất cả đều dễ nói chuyện. Đạo hữu cứ việc yên tâm.
Trần Hạo cười nói:
- Cho nên vãn bối cũng đang nghĩ, như thế nào mới có thể cùng tiền bối nói ra. Bây giờ tiền bối hỏi thăm, vãn bối liền mượn bậc thang xin lỗi một chút, hi vọng tiền bối đừng trách tội.
Lý Tam gia nói:
- Chuyện này có cái gì xin lỗi, tu sĩ Đạo môn cho tới bây giờ tu đều là tự tâm, đạo bất đồng bất tương vi mưu, cậu thận trọng một chút cũng là phải. Bất quá, Đạo môn tu hành cũng phải đúng đường, đạo hữu một phòng âm sát tà khí, là chuyện gì xảy ra?
Trần Hạo nói:
- Âm sát tà khí này là con hành đạo gặp một vị pháp sư Thái Lan lưu lại, vị pháp sư kia đến Hoa Hạ hại người, bị ta bắt gặp, liền phá tà thuật của gã, nhưng vị pháp sư kia mặc dù chết rồi, thế nhưng khi hắn còn sống lại tàn nhẫn mưu hại một vài hài tử, luyện chế thành tà đồng, những tà đồng này chỉ là hài tử, con không cách nào làm ra hành vi xoá bỏ, liền mang theo bên người dạy bảo, tìm kiếm cách thức giải cứu.
Lý Tam gia lập tức giận lên:
Pháp sư Thái Lan? Bọn họ thế mà còn dám tới Hoa Hạ quấy rối? Hắc hắc, thật sự là không sợ bị cao nhân Đạo môn ta phá hủy truyền thừa hay sao. Nhìn ông tỏ vẻ phẫn nộ, cũng giống như Triệu Huyền Vũ kia, đều rất xem thường loại bàng môn tà thuật này.
Sau đó Lý Tam gia nhìn Trần Hạo nói:
- Cách làm này của cậu không tệ, âm hồn quỷ vật cũng không phải là hoàn toàn xấu, Trọng Thủy Quan truyền thừa cũng là thuận theo thiên lý, chỉ cần không phải làm bậy, cũng không kỳ thị. Đạo hữu cứ yên tâm đi.
Trần Hạo nói:
- Tiền bối hiểu liền được, à, thính âm thuật của tiền bối tuyệt kỳ, không biết có thể nhìn thấy quỷ vật hay không?
Lý Tam gia lập tức ngạo nghễ nói:
- Trọng Thủy quan của tôi chuyên môn làm việc này, làm sao có thể không thấy được, cậu yên tâm đi, tôi trước khi ra ngoài, tại trước tượng thần của tổ sư gia mở pháp nhãn, chỉ cần có quỷ vật tồn tại, liền không chỗ che thân.
Trần Hạo gật đầu:
- Vậy thì tốt, con thả ra những tiểu quỷ này ra, cũng cho tiền bối nhận thức một chút.
Nói xong, Trần Hạo phất tay, nhóm tiểu quỷ bị hắn thu nhập vào Tụ Lý Càn Khôn, lão bà bà còn có bị tiểu nữ quỷ đều thả ra.
Mặc dù làm xong chuẩn bị tâm lý, nhưng đột nhiên nhìn thấy nhiều quỷ vật như vậy cùng lúc xuất hiện, Lý Tam gia vẫn giật nảy mình.
Đặc biệt là những tiểu quỷ này, từng con so với đám quỷ ông từng nhìn thấy đáng sợ hơn rất nhiều, quả thực là xung kích tâm linh.
Nhưng là rất nhanh, Lý Tam gia liền kinh ngạc, nhìn lão bà bà kia nói:
- Chu gia muội tử, bà làm sao cũng ở nơi này?
Lão bà bà còn đang mờ mịt, nhìn thấy Lý Tam gia, lập tức trong mắt liền chảy ra nước mắt:
- Lý Tam ca, em đến để xin anh giúp đỡ, thằng con bất hiếu kia, nó mời pháp sư tới bắt em, còn nói muốn để ác quỷ ăn em.
- Cái gì? Tên hỗn trướng kia lại ác độc như thế, ngỗ nghịch bất hiếu, mẹ ruột mà cũng có thể làm ra loại sự tình này! Lão thiên gia tại sao không đánh chết nó cho rồi.
Lý Tam gia tức tới nỗi trừng mắt.
Trần Hạo lúc này xen vào nói:
- Tam gia, ác quỷ muốn bắt bà lão ngay ở nơi này, ngài nhìn, chính là tiểu nữ quỷ này, nó là một cửu tử oán linh, ngài thấy xử lý thế nào mới tốt đây?
Lý Tam gia đang tức điên đầu, nghe vậy nắm kiếm gỗ đào lên, liền muốn chặt tiểu nữ quỷ.
Nhưng vừa nâng kiếm gỗ đào lên, Lý Tam gia liền ngây ngẩn cả người, trừng to mắt nhìn Trần Hạo nói:
- Cậu mới vừa nói nó là cái gì?



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất