Chương 181: Mua Bán Ngoài Ý Muốn
Trần Hạo cười nói:
- Cửu tử oán linh.
Lý Tam gia nghe vậy hít một hơi lãnh khí, vốn dĩ muốn bổ kiếm gỗ đào về phía tiểu nữ quỷ lại vội vàng thu hồi lại. Sau đó tỉ mỉ quan sát.
Xem xét lại, Lý Tam gia xác định thật sự là một cửu tử oán linh!
Hù chết lão tử, kém chút đem pháp khí tổ truyền góp vào.
Lý Tam gia kinh nghi bất định nói:
- Là tên nào lớn gan như vậy, ở thời đại này lại dám làm ra loại đồ vật này? Không sợ người người oán trách, đoạn tử tuyệt tôn ư.
Trần Hạo bĩu môi nói:
- Đâu chỉ là dám, tiền bối nhìn bên kia. Cậu bé này bây giờ tên Trần Ái Học, nó cũng là một tên cửu tử oán linh đã chết tám lần. Chỉ thiếu một lần liền có thể hoàn thành cửu tử ấu sinh thể, con đoán chừng cả hai đều là do một người làm ra.
Lý Tam gia nhìn về phía Trần Ái Học, lần nữa trợn tròn mắt. Loại đồ vật này thế mà còn có hai tên? Mẹ nó, đúng là tìm đường chết mà!
Lý Tam gia chậm rãi trở nên nghiêm túc, chân thành nói:
- Việc này có chút nghiêm trọng, tôi muốn liên lạc với vị cao nhân Đạo môn một chút.
Trần Hạo nói:
- Nếu có cao nhân tới xử lý là tốt nhất, bất quá bây giờ hai cửu tử oán linh đều ở nơi này, con sợ vị đồng đạo kia sẽ không cho chúng ta thời gian chuẩn bị đâu.
Lý Tam gia sững sờ, lúc này sắc mặt cổ quái nhìn về phía Trần Hạo.
Nãy giờ lại không để ý đến, cửu tử oán linh thứ tà ác như vậy lại bị vị tiểu đạo hữu này nhẹ nhõm bắt lại.
Cảm giác này không thích hợp à. Ai mới là hung phạm đây?
Lại nhìn tiểu nữ quỷ, Lý Tam gia liền phát hiện, tiểu nữ quỷ bị một vòng ánh sáng vây khốn, khí tức âm sát hoàn toàn bị khóa lại, căn bản không thể động đậy.
Chậc chậc, xem như mình gặp ấu sinh thể cửu tử oán linh, ngoại trừ chết thì cũng chỉ có thể chạy.
Mà vị tiểu đạo hữu này lại trực tiếp bắt lại!
Đại gia à, cậu ở đây rồi còn cần gì cao nhân nữa.
Lý Tam gia nhìn về phía Trần Hạo:
- Đạo hữu, cửu tử oán linh đã bị cậu bắt, không biết cậu có biện pháp hì không?
Trần Hạo sững sờ, cười khan nói:
- Tiền bối, ngài chớ coi con thành cao nhân, vãn bối tu hành ngắn ngủi, không dám cam đoan có thể đánh thắng được tên có thể bồi dưỡng cửu tử oán linh kia.
Lý Tam gia cười hắc hắc nói:
- Đạo hữu đừng khiêm tốn, có thể bắt cửu tử oán linh chính là bản sự. Lý lão tam tôi tu hành hơn nửa đời người ngay cả Nhập Đạo cũng không thể, chỉ có thể dựa vào thiên môn chi pháp tổ sư gia cùng mấy món pháp khí tổ truyền mới có thể miễn cưỡng kiếm cơm, tôi khẳng định cậu lợi hại hơn. Hiện tại liên hệ cao nhân Đạo môn khác đoán chừng không còn kịp nữa, chỉ có thể dựa vào cậu.
Trần Hạo:
- ...
- Bất quá cậu nói đúng, tên tu sĩ tà đạo bồi dưỡng cửu tử oán linh bị cậu bắt được khẳng định không cam tâm. Như vậy đi, đạo hữu theo tôi đến Trọng Thủy Quan, chúng tôi mặc dù xuống dốc nhưng cũng có một chút bố trí, càng có tượng thần tổ truyền tọa trấn, có thể che chở một hai. Nếu như tên kia dám đến, liền không thể chạy.
Lý Tam gia tiếp tục nói.
Trần Hạo cân nhắc một chút, gật đầu nói:
- Tiền bối kinh nghiệm phong phú, vãn bối nghe ngài, bất quá con mang theo tiểu quỷ đều thuần âm vật, có thể tiến vào Đạo quan hay không?
Lý Tam gia nói:
- Đạo hữu yên tâm đi, gian phòng ở Trọng Thủy Quan còn nhiều, cam đoan không có việc gì.
Trần Hạo nói:
- Đã như vậy, vậy liền quấy rầy tiền bối.
Đạt thành hợp tác, Trần Hạo cũng dứt khoát lưu loát, thu thập một hai liền lái xe mang theo Lý Tam gia tiến về Trọng Thủy Quan.
Trọng Thủy quan ở vùng ngoại thành Thất Thủy trấn, quy mô không nhỏ, so với Trấn Hải Tự càng lớn hơn gấp hai, nhìn rất có bộ dáng danh môn đại phái.
Đi vào đó, Lý Tam gia liền giới thiệu kỹ càng lai lịch Trọng Thủy Quan cho Trần Hạo.
Trọng Thủy Quan truyền thừa cũng có mấy trăm năm, thuộc chi nhánh Mao Sơn, thời kỳ cường thịnh cũng có hơn mười vị đệ tử, trong vòng phương viên mấy trăm dặm Thất Thủy trấn cũng rất nổi danh.
Bất quá cho tới bây giờ, truyền thừa chỉ có Lý Tam gia, bên trong đạo quan to như vậy còn một cặp lão phu thê không có con cái, đều là người bình thường, phụ trách quét dọn vệ sinh, giặt quần áo nấu cơm.
Nghe được Lý Tam gia giới thiệu, trong lòng Trần Hạo thở dài.
Bạch Hạc Quan Tứ Bình đạo trưởng còn có thể tìm ra một truyền nhân Ngũ Nguyên Dương. Mà Lý Tam gia cũng không thể tự thân Nhập Đạo, chớ nói chi là tìm kiếm một đệ tử có thể tiếp nhận truyền thừa.
Nếu như không ngoài dự liệu, sau Lý Tam gia, Trọng Thủy Quan cũng coi như đứt đoạn mất.
Tiến vào bên trong xem, Trần Hạo bồi tiếp Lý Tam gia tới trước chủ điện, cung kính thăm viếng hành lễ với Tam Mao Chân Quân và liệt đại tổ sư gia Trọng Thủy Quan.
Không có Lý Tam gia cung cấp hương, Trần Hạo tự mình lấy ra linh hương, sau đó nhóm lửa cắm vào lư hương tỏ vẻ tôn kính. Lý Tam gia thấy, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó mở to hai mắt nhìn, hoảng sợ nói:
- Linh hương!
Trần Hạo cười nói:
- Chỉ là linh hương, không đáng nhắc đến.
Cái này còn không đáng nhắc đến! Trọng Thủy Quan ta đã nhiều năm không thấy, cho dù môn phái giàu có nhất cũng chỉ trong ngày giỗ trọng đại mới có thể bày đồ cúng 1 cây, ngươi tiện tay chính là ba cây, thổ hào nha!
Lý Tam gia không nói gì nhìn Trần Hạo.
Còn nói cái gì không có sư môn trưởng bối, có tài sản này thì cần gì sư môn trưởng bối.
Sau đó ánh mắt Lý Tam gia sáng lên, mong đợi hỏi:
- Đạo hữu, linh hương này cậu còn dư không?
Trần Hạo sững sờ, sau đó cười nói:
- Còn ít, nếu như không chê, trở về con đưa một chút cho tiền bối.
- Không được không được, lễ vật này quá quý giá, tôi không thể tiếp nhận, bất quá nếu có thể mua thì 30 vạn một cây, tôi lấy mười cây. Đạo hữu cảm thấy thế nào?
Lý Tam gia yếu ớt hỏi, dáng vẻ sợ hãi Trần Hạo cự tuyệt.
Lần này đến phiên Trần Hạo trợn tròn mắt. Đây không phải đến hợp tác đối phó tà đạo ư, làm sao kéo tới làm ăn rồi? Mà mình lại không phải nghe lầm chứ.
Một cây linh hương 30 vạn? Đừng đùa, ta mua một xe hương đều không đến 30 vạn đâu.
- Chuyên đó, tiền bối, ngài ra giá như vậy có phải hơi cao rồi không?
Trần Hạo cũng yếu ớt hỏi.
Lý Tam gia lắc đầu nói:
- Không cao, đây chính là linh hương, hiện tại vật liệu có thể chế tác linh hương càng ngày càng ít, mà người hiểu cách làm cũng càng ngày càng hiếm. Các phái tôi biết trên cơ bản sản xuất cực ít, đều dùng tiết kiệm. Tôi ra 30 vạn đều cảm thấy ngại ngùng, dù sao đối với chúng tôi mà nói, tiền tài như cặn bã, nhưng những thứ cần thiết để tu hành lại vạn kim khó cầu.
Trần Hạo bó tay rồi.
Cứ vậy mà làm nửa ngày, mình khai quang pháp khí đi lắc lư thổ hào đều là mua bán nhỏ, đầu năm nay khai quang linh hương kiếm tiền mới là đại đạo!
Mẹ kiếp, quả nhiên được mở rộng tầm mắt mà, cũng do mình hiểu biết nông cạn! Đây quả là một môn thần thông vạn năng. Hệ thống đại lão quả là đáng yêu mà, chỉ là từ trước đến giờ không phát hiện được, hiểu lầm hệ thống đại lão.
- Được, nếu như tiền bối cảm thấy có giá trị, vậy con bán. Bất quá 30 vạn một cây thì con không đồng ý, 10 vạn một cây thì con liền đáp ứng.
Trần Hạo nói nghiêm túc.
Kiếm tiền là cần thiết, dù sao mình dùng cũng như nước chảy. Bất quá ấn tượng đối với Lý Tam gia rất tốt, tương lai ở lại Thất Thủy trấn cũng còn rất nhiều địa phương cần liên hệ, hắn không muốn quá xấu bụng.
Lý Tam gia cười nói:
- Chỉ cần cậu bán là được, ha ha, có linh hương, về sau cũng có thể cho tổ sư gia một chút đãi ngộ tốt, những năm này một mực nhìn nhà khác có hương thượng hạng, trong lòng thật khó chịu.