Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 190: Tính Toán Gã Béo

Chương 190: Tính Toán Gã Béo

Cúp điện thoại, Trần Hạo rơi vào trầm tư.
Ban Ngành Liên Quan lộ ra ra tin tức cho mình, nói đến thật đúng là phiền phức.
Nếu như chỉ là một đệ tử Tam Âm Phái thì cũng thôi đi, nhưng phía sau lại có đại lão ủng hộ, mặc dù vị đại lão kia bị trấn áp, nhưng rõ ràng có không ít tà môn ma đạo đầu nhập vị đại lão kia, đang chờ vị đại lão này xoay người, dẫn dắt bọn hắn làm mưa làm gió.
Mình vô ý phá hủy hai lần kế hoạch của bọn họ, nói không chừng thật đúng là sẽ có nhân vật tà môn nhìn chướng mắt, tới gây sự.
Lấy tu vi của mình hiện tại cũng không dám cam đoan không sợ bất cứ điều gì.
Đầu nhập Ban Ngành Liên Quan cầu che chở? Trần Hạo không muốn.
Vừa vào công môn, thân bất do kỷ.
Được người khác che chở, mình phải bỏ ra càng nhiều, đến lúc đó liên lụy không ngừng, còn tu đạo con khỉ gì.
Cho nên, biện pháp duy nhất chính là mạnh lên.
Chỉ có không ngừng cường đại, cường đại đến mức làm cho người khác sợ hãi mới không ai dám trêu chọc, đương nhiên hết thảy vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Sau lưng mình có hệ thống đại lão, cho nên việc tu hành khác với tu sĩ dựa vào tích lũy cùng khổ tu quanh năm suốt tháng.
Chí ít trước khi bước vào Tiên Thiên mình sẽ không gặp phải bình cảnh.
Xem ra chờ sau khi gà ngốc tu dưỡng xong, mình nên tiếp tục xuất phát làm nhiệm vụ.
Đang suy nghĩ, một tiếng khanh khách truyền đến.
Trần Hạo nhìn lại, sau đó liền phát hiện, mèo mun đang ăn. . . linh thực của gà ngốc!
- Đi đi đi, đây là của Tiểu Hoàng.
Trần Hạo vội vàng xua đuổi mèo mun.
Mèo mun đã ăn một miệng lớn, đắc ý chạy đi.
Nhìn ánh mắt gà ngốc u oán, Trần Hạo một mặt xấu hổ:
- Không sao, chỉ là ăn một ngụm mà thôi, à, chờ máy hôm nữa điều phối bọ cạp xong, ta cam đoan chỉ cho ngươi ăn, không cho Tiểu Hắc ăn.
Gà trống:
- . . .
Buổi chiều, Lý Tam gia đi vào trong nội viện Trần Hạo thuê.
Nhìn vẻ mặt xấu hổ của Lý Tam gia, Trần Hạo cười hỏi:
- Thế nào Tam gia, sự tình xử lý tốt chứ?
Lý Tam gia gật đầu:
- Không thành vấn đề, bất quá ta không nghĩ tới Trần Quân sẽ thừa cơ lôi kéo cậu, đạo hữu đừng có hiểu lầm, đây cũng không phải là ta cố ý.
Trần Hạo nói:
- Tam gia nói gì thế, kỳ thật người cũng đã giúp con, nếu không phải Trần Quân nói cho con những thứ này thì con cũng còn mơ mơ hồ hồ đây này, hiện tại chí ít trong lòng đã có chuẩn bị.
Nhìn Trần Hạo không giận, Lý Tam gia thở dài một hơi, toàn tức nói:
- Nói đến, phiền phức chuyện này thật đúng là không nhỏ, tôi phải chuẩn bị hướng Mao Sơn tổng bộ hồi báo, thỉnh cầu một vị đồng đạo có đạo hạnh chân chính đến đây chủ trì Trọng Thủy Quan.
Trần Hạo sững sờ, kinh ngạc nói:
- Làm như vậy chẳng phải là đem truyền thừa dâng tặng môn phái khác hay sao?
Lý Tam gia cười khổ nói:
- Còn truyền thừa gì nữa, tôi giữ nhiều năm như vậy, từ đầu đến cuối đều không cách nào Nhập Đạo. Đạo pháp Trọng Thủy Quan tôi cũng chỉ có thể dựa vào pháp khí tổ truyền miễn cưỡng thi triển, những năm này tôi cũng có ý tìm kiếm đệ tử để truyền thụ thử, nhưng người kia còn khó Nhập Đạo hơn cả tôi, cho đến bây giờ cũng không thể. Nếu như tôi chết, Trọng Thủy Quan mới xem như thật sự đoạn tuyệt truyền thừa. Bây giờ đã liên lụy tới tu sĩ tà môn lợi hại, tôi cảm thấy trọng trách này cũng nên buông xuống, chí ít, tôi cũng là chi mạch trở về chủ mạch, không hề có lỗi với tổ sư gia.
Trần Hạo im lặng.
Tu hành gian nan, Đạo môn tàn lụi, tu hành càng ngày càng ít, Trọng Thủy Quan khá tốt, chí ít thuộc về chi nhánh Mao Sơn, một khi suy thoái còn có thể tìm kiếm tổng mạch che chở, tương lai có ngày mở lại.
Một vài tiểu môn phái không có chỗ dựa chỉ có thể ngồi đợi truyền thừa môn phái của mình bị đoạn tuyệt.
- Đạo hữu có tính toán gì không? Ngươi dù sao cũng là tán tu Đạo môn, không có sư môn, bây giờ đã trêu chọc Tam Âm Phái, cho nên phải làm chuẩn bị cho tốt, đề phòng vạn nhất.
Lý Tam gia dò hỏi.
Trần Hạo cười nói:
- Còn có thể làm sao, đi được tới đâu hay tới đó, nói đến, con cũng phải cùng Tam gia nói một chút, lại tu dưỡng mấy ngày, chờ Tiểu Hắc khôi phục xong thì con định rời đi, tiếp tục hành đạo. Đã có phiền phức, con cũng không thể ngồi đợi, cũng nên cố gắng tu hành, trở nên mạnh hơn, phiền toái như vậy tới mới có năng lực đối mặt.
Lý Tam gia:
- . . .
Ngươi đây là tâm lớn hay là sao thế? Đều nói có thể sẽ bị tu sĩ tà môn để mắt tới, ngươi còn chạy loạn? Chẳng lẽ hành đạo liền có thể tránh né?
Hắn cũng không cho rằng Trần Hạo hành đạo sẽ có thể nhanh chóng mạnh lên.
Theo hắn biết, hành đạo là tu hành đạo tâm, muốn chân chính mạnh lên vẫn phải trầm ổn khổ tu, chậm rãi tăng lên.
Nguyên bản Lý Tam gia dự định nói cho Trần Hạo, có thể giới thiệu Trần Hạo tiến về Mao Sơn tu hành, dù sao nơi đó là phái Mao Sơn sáng lập, có đại năng tọa trấn, thậm chí một vùng Mao Sơn có không ít tu sĩ Đạo môn ẩn cư, dạng địa phương này, tà môn ma đạo ngay cả tiếp cận cũng không dám, chớ nói chi là đến nháo sự.
Chỉ là Trần Hạo đã nói dự định, lời ông ta muốn nói cũng chỉ có thể chôn ở trong bụng.
Người tu hành, tâm động thì hành động, sự tình quyết định sẽ không tùy tiện cải biến.
Mình có nói cũng không thể thay đổi được gì.
- Cũng tốt, thời điểm đạo hữu muốn đi thì cứ nói với tôi một tiếng, lúc chia tay tôi sẽ chuẩn bị cho đạo hữu một món quà.
Lý Tam gia cười nói.
- Tam gia yên tâm, con chắc chắn sẽ không lén lút đi, đúng, Tam gia trở về có nhìn thấy gã béo bị đội nón xanh không?
Trần Hạo cười hỏi.
- Nó còn chưa có chết?
Lý Tam gia trừng to mắt.
Trần Hạo:
- . . .
Sao thế? Ngươi còn dạy người ta mẹ giết con? Có phải quá tàn nhẫn rồi hay không?
Nhìn thấy Trần Hạo trợn mắt hốc mồm, Lý Tam gia khẽ nói:
- Làm sao? Chỉ có nhi tử ngoan độc với phụ mẫu, không cho phép mẫu thân hại chết nhi tử? Ai quy định? Chu gia muội tử cũng yếu lòng, tôi gia trì phù sát cho bà ấy, thế mà lại không thể ra tay, loại nghiệt tử này lưu lại để làm gì? Chẳng lẽ chờ hắn lại tìm tu sĩ tà môn khác tới đối phó bà ấy sao.
Trần Hạo cười khan nói:
- Đối với loại người này, con cũng cảm thấy sống lãng phí không khí, bất quá mẹ giết con, không bằng cứ để quỷ giết?
Lý Tam gia:
- . . .
Còn nói ta hung tàn, ngươi không phải cũng muốn lộng chết hỗn đản kia sao.
- Chuyện này không được, để Chu gia muội tử động thủ, đây là nhân quả tuần hoàn. Nếu như chúng ta xuất thủ, đó chính là giết người, pháp luật không cho phép, quy định Đạo môn cũng không cho phép.
Lý Tam gia lắc đầu cự tuyệt.
Trần Hạo nói:
- Vậy liền không cách nào, mẫu thân người ta không hạ thủ được, chúng ta cũng không thể làm thay, nếu không, hủy sinh ý hỏa này, đánh hắn về nguyên hình, như thế tên mập kia nhất định sẽ thành thật lại.
Nhãn tình Lý Tam gia sáng lên, cười nói:
- Chủ ý này không tồi, tiểu tử có tiền liền xấu đi, nhìn nó không có tiền làm sao bây giờ.
Trần Hạo kinh ngạc:
- Tam gia thật đúng là muốn làm như vậy à? Đó cũng là phạm pháp mà?
Lý Tam gia nói:
- Làm trái cái gì, tôi lại không nói tôi đi, để Chu đại muội tử đi làm, nếu như thế này vẫn không xuống tay được, đó chính là tự mình chịu tội, tôi cũng khong quản được.
Trần Hạo gật đầu, rất tán thành.
Sự tình hai mẹ con kia, đối với mình mà nói cũng là một nhiệm vụ có thể kích phát, nhưng Trần Hạo từ bỏ hỗ trợ, bởi vì nhìn tình huống liền có thể nhìn ra mẫu thân là muốn nhi tử lạc đường biết quay lại, mà nhi tử lại tâm ngoan thủ lạt. Nếu như kích phát nhiệm vụ, mình cũng không thèm đến giúp loại người này, nhìn phần thưởng không lấy được, chi bằng không kích phát nhiệm vụ luôn.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất