Chương 194: Cách Tự Cứu
- Tứ gia, Tứ gia, mở cửa nhanh.
Thời điểm lái xe đi vào hiệu thuốc, Lý Tam gia đã hôn mê, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hô hấp yếu ớt.
Trần Hạo vội vàng gõ cửa kêu to.
Không bao lâu, ánh đèn sáng lên, sau đó Trương Tứ gia đi ra, một mặt chưa tỉnh ngủ.
- Tiểu đạo trưởng? Muộn như vậy có. . .
Lời còn chưa dứt, Trương Tứ gia liền thấy Lý Tam gia trong ngực Trần Hạo, giật mình hoàn hồn một cái, hoảng sợ nói: - Lý Lão Tam, ông ấy thế nào vậy?
Trần Hạo nói:
- Tứ gia, Tam gia bị quỷ gây thương tích, người nhanh khám cho ông.
Trương Tứ gia lần này không nói, nhanh chóng để Trần Hạo tiến đến, đặt Lý Tam gia ở trên ghế dài, sau đó Trương Tứ gia nắm mạch đập Lý Tam gia.
Chỉ trong vòng hai cái hô hấp, sắc mặt Trương Tứ gia liền trở nên khó coi.
Vừa cẩn thận bắt mạch một lát, Trương Tứ gia đứng dậy liền hướng hậu viện đi, một lát sau cầm bình sứ nhỏ tới, đổ ra một viên thuốc, đưa cho Lý Tam gia ăn.
Không bao lâu, trên mặt Lý Tam gia khôi phục một tia huyết sắc, lại bắt mạch, Trương Tứ gia thở dài một hơi, lúc này mới nhìn về phía Trần Hạo, chăm chú hỏi:
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Trần Hạo đem tiền căn hậu quả nói một lần, lo lắng hỏi:
- Tứ gia, thương thế Tam gia có thể trị được hay không?
Ngữ khí Trương Tứ gia ngưng trọng nói:
- Ngoại thương trị được, nội thương khó làm, vấn đề Lý Lão Tam hiện tại là ngũ tạng suy kiệt, đồng thời tiếp tục yếu dần, vấn đề này quá khó giải quyết, bảo mệnh hoàn cũng chỉ có thể kéo dài một ngày. Mà cậu nói, đây là âm phù sát lực gì đó, mặc dù cũng tại Trọng Thủy Quan học qua, nhưng đối với đồ vật của Đạo môn tôi một chút cũng không hiểu rõ, cũng không biết trị liệu như thế nào.
Nhìn trên mặt Trương Tứ gia hiện lên thống khổ cùng xoắn xuýt, sắc mặt Trần Hạo cũng khó coi.
Thật chẳng lẽ không có biện pháp? Mẹ nó, chuyện này là sao.
Khụ khụ!
Đúng thời điểm này, Lý Tam gia đang hôn mê đột nhiên ho khan, sau đó mở mắt.
Trương Tứ gia liền vội vàng tiến lên đỡ hắn, hỏi:
- Lão tam, cảm giác thế nào?
Lý Tam gia nhìn Trương Tứ gia, lại nhìn Trần Hạo, cười khổ nói:
- Đã nói không cứu nổi, làm gì phải lãng phí một viên bảo mệnh hoàn.
Trương Tứ gia tức giận:
- Một viên bảo mệnh hoàn tính là gì, đáng tiền bằng một mạng sao? Ngược lại là ông, luôn nói tôi hiền lành, loạn giúp người. Ông xem ông một chút, còn mặt mũi nói tôi sao?
Lý Tam gia giải thích:
- Chuyện này không giống.
Trương Tứ gia nói:
- Không giống, tôi nhiều lắm chỉ làm cho người ta hung hă càng quấy, ông thì trực tiếp ném mạng của mình vào luôn rồi.
Lý Tam gia:
- . . .
- Khụ khụ, hai vị đại gia, bây giờ không phải là thời điểm cãi nhau, trị thương mới là quan trọng nhất.
Trần Hạo vội vàng chen vào nói, bất đắc dĩ cắt lời hai người.
Nhị lão hoàn hồn, Trương Tứ gia vội vàng nói:
- Tiểu đạo trưởng nói đúng, lão tam, cái âm phù quỷ quái kia làm sao để khắc chế? Ông đừng có mà nói ông hết cứu nổi rồi, Ngũ Hành tương sinh tương khắc, khẳng định sẽ có biện pháp.
Lý Tam gia thở dài nói:
- Quả thật không thể trị, âm phù sát lực chỉ là một đạo phù dẫn, ngưng tụ sát khí, kết hợp quỷ vật âm khí, có thể làm cho quỷ vật đả thương người, không chỉ có thể suy kiệt thân thể, càng có thể ám thương hồn phách. Tôi trước đó cũng là khí cấp công tâm, lúc đó mới cho Chu gia muội tử, cũng không nghĩ tới tự làm tự chịu.
Trần Hạo nói:
- Tam gia, đã có thể khai phá ra âm phù sát lực phù đạo, liền có có thể khắc chế, ngài khẳng định biết.
Lý Tam gia nói:
- Có, bất quá tôi sẽ không lựa chọn.
Trương Tứ gia trợn mắt nói:
- Ông muốn chết như vậy à, ngay cả sống cũng không muốn sống nữa?
Lý Tam gia lắc đầu nói:
- Ông không hiểu, âm phù sát lực nói là phù đạo, nhưng cũng là một loại bàng môn tả đạo, là quỷ đạo phụ tá chi pháp. Tôi thân là đệ tử Mao Sơn chính tông, nếu như chuyển tu Quỷ đạo, đây không phải làm trái sư môn, thẹn với tổ sư gia sao? Loại sự tình này tôi làm không được.
Trương Tứ gia chán nản:
- Chính tông chính tông, là cái chính tông kia hại ông cả một đời, năm đó nếu không phải lo lắng chính tông truyền thừa, Thanh Mai cũng sẽ không gả cho người khác. Hiện tại ông còn nói chính tông, tôi cũng phải hỏi một chút, chính tông này, ông tu luyện ra cái gì?
Lý Tam gia:
- . . .
Trương Tứ gia quả quyết mà nói:
- Cả một đời nhớ thương chính tông, ông đã bỏ qua nhiều thứ, hôm nay ông nhất định phải nghe tôi, nếu không, nếu không sư huynh ông, tôi cho dù chết cũng sẽ không nhận.
Sắc mặt Lý Tam gia khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Trương Tứ gia.
Giờ phút này hai mắt Trương Tứ gia đều đỏ, mơ hồ có nước mắt lưu động, nhưng ánh mắt lại rất kiên định, một bộ nếu như ngươi còn kiên trì như vậy, tuyệt đối sẽ đoạn tuyệt giao tình.
Trần Hạo xúc động, cũng mở miệng nói:
- Tam gia, không phải con nói. Mặc dù con tu hành một mình, không có sư môn truyền thừa, nhưng đối với truyền thừa con cũng có quan điểm của mình. Bây giờ mạt pháp tu hành, truyền thừa gian nan, thứ chúng ta nên làm không phải là tuân thủ quy định của môn phái mà là phải duy trì truyền thừa. Trước ngài nói muốn liên lạc với tổng bộ Mao Sơn, giao Trọng Thủy Quan ra, ngài nói thoải mái, nhưng con biết ngài khẳng định không cam lòng, tổ sư gia từ tổng mạch phân ra, tự thành một phái, chuyện này nói rõ tổ sư gia Trọng Thủy Quan có tính toán của mình, cũng muốn đem mạch này phát dương quang đại, kết quả ngài lại muốn cho tổng bộ, ngài thật có thể bình tĩnh đối mặt sao? Chuyển tu Quỷ đạo mặc dù không tốt, nhưng lại có thể giúp ngài tìm được truyền nhân, đến lúc đó Trọng Thủy Quan còn có khả năng nối tiếp, đây cũng xem như là một biện pháp.
Lý Tam gia trầm mặc.
Sau một hồi lâu, Lý Tam gia nhìn về phía Trương Tứ gia:
- Hình như ông chưa bao giờ gọi tôi một tiếng sư huynh.
Trương Tứ gia:
- . . .
- Ông chuyển tu Quỷ đạo, tôi liền gọi.
Trương Tứ gia nghiêm túc trả lời.
Lý Tam gia cười:
- Đây là ông nói đấy?
Trương Tứ gia kinh hỉ nói:
- Ông đáp ứng?
Lý Tam gia gật đầu, thở dài nói:
- Có lẽ đạo tâm một đời sẽ bị phá. Bất quá chuyển tu Quỷ đạo cũng không phải dễ dàng như vậy, dương khí hóa âm, tà ma loạn tâm, sơ sẩy một cái liền có khả năng biến thành tà thi, cho nên ta cần phải có người hộ đạo, nếu như ta vô ý thất bại, không nên lưu tình.
Nói đến nơi này, ánh mắt Lý Tam gia nhìn về phía Trần Hạo ngưng trọng mà nghiêm túc.
Trần Hạo nói:
- Hộ đạo giao cho con đi, Tam gia cứ việc thử, nếu như ngài thất bại, đó chính là đoạn tuyệt đại đạo, con sẽ hoàn thành tâm nguyện của người.
Lý Tam gia gật đầu:
- Vậy thì tốt, chuẩn bị cho tôi một gian tĩnh thất, mặt khác tại cái ngăn thứ ba bên tay trái tủ quần áo trong phòng ngủ của tôi ở Trọng Thủy Quan có cái hộp sắt, phiền phức đạo hữu giúp tôi mang tới. Vật này là sư phụ tôi năm đó ngoài ý muốn thu hoạch được, lúc đầu nghĩ đến cũng muốn kéo dài truyền thừa, nhưng sư phụ tôi cuối cùng từ bỏ, trước khi lâm chung giao cho tôi. Lúc đầu tôi cũng không có ý định đi con đường này, không nghĩ tới trời xui đất khiến, cũng đã con đường này.
Trần Hạo cười nói:
- Tam gia, đây gọi là trời không tuyệt đường người, ngài vẫn chưa đến tuyệt lộ, đừng nói, con hiện tại đi ngay, Tam gia chờ một lát.
Chờ Trần Hạo vừa đi, Lý Tam gia nhìn về phía Trương Tứ gia nói:
- Lão tứ, chuyển tu Quỷ đạo, tôi không có chắc chắn một chút nào, nếu như thất bại, ông đừng cản Trần đạo hữu.
Trương Tứ gia trầm mặc một lát, cười nói:
- Sư huynh yên tâm, tôi có chừng mực.