Chương 209: Chào Long Ca
Trần Hạo dừng xe xong, thông qua cửa sổ dò xét biệt thự.
Đây là biệt thự với tòa nhà vườn hoa độc lạ, cửa điện tử, mơ hồ có thể thấy được biệt thự thiết kế tinh xảo, còn có cỏ cây quý báu, xem ra là biệt thự đúng chuẩn dành cho giới thượng lưu.
Bất quá Trần Hạo lại ngạc nhiên phát hiện, trên không biệt thự này có một loại khí tức cổ quái màu đỏ nhạt bao phủ, khí tức này không phải dương không phải âm, không phải tà không phải sát. Ban ngày có thể thấy được, dưới ánh nắng vô hại. Nhưng Trần Hạo cảm giác thứ này không phải thứ tốt lành gì.
Đang kinh nghi, đột nhiên một thanh âm vang lên ở bên cạnh.
- Trần đại sư, sao anh lại ở chỗ này?
Trần Hạo sững sờ, vội vàng hoàn hồn nhìn lại, chợt cười nói:
- A... không phải Vũ Nguyệt tiểu thư và Khương Cầm Cầm tiểu thư sao, thật là trùng hợp.
Người hỏi chính là Vũ Nguyệt, cô chạy một chiếc xe Beetle, ăn mặc vẫn có chút trung tính hóa, Khương Cầm Cầm ngượng ngùng ngồi ở ghế lái phụ.
Quả thật là, mấy mấy tuổi đã lái xe chở tình nhân chạy trên đường rồi, có bằng lái không thế? Không sợ bị bắt sao? Haiz, mà nhà người ta có tiền mà, cũng không cần lo lắng những chuyện này.
Nghe thấy Trần Hạo nói, Vũ Nguyệt giống như cười mà không phải cười nói:
- Thật trùng hợp, đại sư không phải nói mặc kệ sự tình biểu ca em sao? Tại sao đột nhiên lại đến nhà biểu ca em?
- Biểu ca em? Dương Hòa Húc? Đây là nhà y?
Trần Hạo kinh ngạc hỏi.
Vũ Nguyệt nhìn Trần Hạo thật sâu một chút, phát hiện Trần Hạo thật không giống như biết được, cho nên cười nói:
- Đúng vậy, nghe nói biểu ca em mời đại sư đến nên em tới xem thử. Trần đại sư đã tới, không bằng cùng vào xem?
Trần Hạo trầm ngâm một chút, cười nói:
- Được, dù sao cũng đến nơi này rồi, vào nhìn một lần cũng không ảnh hưởng gì.
Vũ Nguyệt cười cười, không có nói tiếp, khởi động xe, dẫn đầu chạy vào cổng biệt thự.
Hai chiếc xe, một trước một sau tiến vào biệt thự, dừng lại một khu để xe.
Xuống xe, Vũ Nguyệt tự nhiên giơ cánh tay lên, mà Khương Cầm Cầm chần chờ nhìn thoáng qua Trần Hạo, nhưng nhu thuận tiến lên khoác tay Vũ Nguyệt.
Giống như cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Trần Hạo, Vũ Nguyệt cất bước dẫn Khương Cầm Cầm hướng về biệt thự nhỏ.
Trần Hạo:
- . . .
Mẹ kiếp, còn công nhiên ở trước mặt ta ân ái, làm gì cần phải khoát tay kéo nhau như thế.
Trần Hạo khẽ vươn tay, ôm mèo mun vào trong ngực, đắc ý vuốt mèo.
Ân ái người tính là gì, vuốt ve mèo mới gọi là thích.
Đi vào biệt thự nhỏ, vừa vào cửa, Trần Hạo liền nghe được tiếng nói chuyện bên trong.
- Long đại sư, ngài nói như vậy cũng không phải là vấn đề phong thuỷ, vậy đây là vấn đề gì? Tại sao con trai tôi năm qua lại gặp nhiều vận rủi như thế, còn bị nữ quỷ dây dưa nữa?
- Dương phu nhân đừng gấp gáp, vận mệnh vô thường, luôn có chút gập ghềnh, chỉ là tiểu kiếp mà thôi, quý phủ là gia đình phú quý, có quý khí hộ thân, không có việc gì.
- Đại sư có cao kiến gì không?
- Chuyện này sao, tôi cần châm chước một hai, việc này tôi nhìn không thấu nên cần phải suy nghĩ một chút.
- Vậy thì tốt, đại sư ở lại đây đi, tôi sẽ an bài hết cho ngài, chỉ cần ngài có thể giúp chúng tôi giải quyết những quái sự này, mọi chuyện đều dễ nói.
- Ha ha, Dương phu nhân khách. . .
Long đại sư đang định hàn huyên, đột nhiên lời nói im bặt, ông ta trừng to mắt nhìn Trần Hạo từ bên ngoài đi tới.
Cái này. . . Mẹ nó, tại sao lại gặp được tên này?
Nhìn Long đại sư trợn mắt hốc mồm, Trần Hạo hé miệng cười một tiếng:
- Long ca, đã lâu không gặp, nhớ tôi không?
Long đại sư lấy lại tinh thần, kinh ngạc mà hỏi:
- Trần đại sư, sao cậu lại tới đây?
Trần Hạo cười nói:
- Là tôi quen với Vũ Nguyệt tiểu thư, nghe cô ấy nói sự tình biểu ca, tôi cảm thấy người tốt tại sao không có hảo báo, cho nên nghĩa bất dùng từ tới hỗ trợ, Long ca cũng như thế sao?
Khóe miệng Long đại sư giật một cái.
Thời điểm ở Thạch Thành, ta được người ta mời, ngươi là do quen biết với phụ nữ nên đến.
Lần này ta vẫn được nam mời, kết quả ngươi vẫn là quen biết với phụ nữ nên đến.
Sao thế, là ngươi đang muốn khoe nhân duyên với phụ nữ của ngươi rất tốt ư?
Lúc này, một người phụ nữ chừng năm mươi thân thể nở nang, khuôn mặt mỹ lệ, tư thái không giống như người bình thường, lộ ra phú quý đại khí nghi hoặc nhìn về phía Vũ Nguyệt.
Vũ Nguyệt thấy thế cười nói:
- Di mụ, Trần đại sư là do con mời tới, anh ấy là cao nhân Đạo môn, con cảm thấy có thể sẽ giúp được sự tình biểu ca.
Người phụ nữ giật mình, chợt cười nói:
- Không sao, đại sư càng nhiều càng tốt, dì chỉ cần mọi việc được giải quyết thì chuyện khác dễ bàn.
Trần Hạo cười nói:
- Phu nhân khách khí, tôi đạo hạnh tầm thường, không cách nào so sánh được với Long ca, không dám nói có thể giúp một tay, bất quá tôi cùng Long ca cũng từng hợp tác qua, ngược lại có thể phụ tá một hai. Long ca, anh nói đúng không?
Dứt lời, Trần Hạo lặng lẽ vận chuyển một tia pháp lực.
Long đại sư gượng cười:
- Đúng vậy, đúng vậy, Trần đại sư tu hành, ngay cả tôi cũng rất bội phục, cậu. . .
Lời còn chưa dứt, Long đại sư đột nhiên sửng sốt, chợt tròng mắt kém chút nổ ra.
Mẹ kiếp, mình vừa thấy cái gì kia? Trên thân tiểu tử này làm sao có khí tức pháp lực? Hơn nữa cảm giác còn không yếu, không đúng, pháp lực này thậm chí còn mạnh hơn cả mình!
Tình huống gì thế này? Lúc này mới bao lâu không gặp, làm tại sao biến hóa lại lớn như thế? Ngươi là ăn tiên đan, hay là ăn tiên quả thế?
Nhìn biểu lộ Long đại sư cổ quái, Trần Hạo cười nói:
- Phu nhân, lúc nữa tôi sẽ đi quan sát bố cục quý gia một chú, à, có lẽ phải bàn với Long ca một chút chuyện, xin phu nhân đừng phiền lòng.
Người phụ nữ cười nói:
- Không sao, hai vị đại sư cứ tùy ý.
Trần Hạo nhìn về phía Long đại sư nói:
- Long ca, chúng ta ra ngoài tâm sự chứ?
Khóe miệng Long đại sư giật một cái.
Long ca Long ca, con mẹ nó chứ Long ca, ta với ngươi quen thân như vậy à.
Bất quá Trần Hạo xuất hiện quá kỳ hoặc, ông ta cũng có rất nhiều nghi vấn.
- Được, mời Trần đại sư.
Hai người đi ra lầu nhỏ, đi tới bãi cỏ vườn hoa.
Trần Hạo lúc này mới dừng bước chân, cười nói:
- Long ca. . .
- Đừng gọi tôi là Long ca, gọi tôi Long đại sư là được rồi.
Long đại sư vội vàng cắt ngang.
Trần Hạo thở dài nói:
- Hai huynh đệ chúng ta cũng xem như có sinh tử chi giao, không nghĩ tới Long ca lại lạnh lùng như thế.
Long đại sư tức giận:
- Thôi đi, cậu còn nói, tôi tu hành lâu như vậy, luôn luôn xuôi gió xuôi nước, kết quả gặp cậu tại Thạch Thành kém chút xong đời, không nghĩ tới lần này lại gặp cậu, hiện tại tôi đang có loại dự cảm rất không tốt.
Trần Hạo cười hắc hắc nói:
- Long ca, tôi cảm thấy dự cảm của ông anh khả năng không sai, lần này đoán chừng gặp phải đại phiền toái rồi.
Long đại sư sững sờ, kinh nghi nhìn Trần Hạo nói:
- Xem ra Trần đại sư biết không ít?
Trần Hạo bĩu môi, nói:
- Long ca, anh cũng đừng nói cho mình không có phát hiện biệt thự này dị thường.
Long đại sư sắc mặt khẽ nhúc nhích, trầm mặc một lát sau nói:
- Ba ngày không gặp, lau mắt mà nhìn, Trần đại sư tiến bộ quả thật làm cho tôi rất khiếp sợ. Bất quá cậu nói đúng, biệt thự này hoàn toàn quả thật rất quái lạ, rõ ràng là hùng cứ bên trong, đắt tới tứ phương cách cục, cũng coi là thủ bút đại sư. Nhưng nguyên bản vương nhân chi hổ, lại trở thành hung thần chi hổ, quỷ dị nhất chính là sát khí hung thần chi hổ thế mà không chút nào thấy được, thật giống như hư không tiêu thất, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trần Hạo sững sờ:
- Long ca, anh không có phát giác được khí tức màu đỏ bao trùm toàn bộ không trung biệt thự sao?