Chương 210: Giao Lưu
Khí tức màu đỏ? Khí tức màu đỏ gì?
Long đại sư nghe thấy Trần Hạo nói, một mặt mờ mịt, còn ngẩng đầu nhìn.
Bầu trời rất sáng sủa, mặc dù không phải trời xanh, nhưng cũng không có gì đặc biệt mà? Tiểu tử này đang lừa phỉnh mình ư?
Trần Hạo nhìn thần sắc Long đại sư nghi hoặc, trong lòng hơi động.
Long đại sư không nhìn thấy sao?
Chậc chậc, Âm Dương Nhãn quả nhiên không tầm thường? Long đại sư Nhập Đạo tu hành đều không nhìn thấy, ta lại có thể nhìn thấy
Hệ thống đại lão lợi hại, truyền thừa thần thông cũng ngưu bức.
- Long ca, trước không nói đến khí tức màu đỏ này nữa, tôi hỏi anh, anh có biết người tên Dương Hòa Húc này không?
Trần Hạo tiếp tục hỏi.
Long đại sư gật đầu nói:
- Trước khi đến tôi đã tra xét một chút, nói thật, tôi vài chục năm nay chưa hề gặp. . . Không, nghe đều chưa từng nghe qua người đàn ông nào tốt như vậy. Cuộc đời của y chưa bao giờ phạm sai lầm gì, giống như từ nhỏ tâm trí đã thành thục, có thể hoàn mỹ xử lý bất cứ chuyện gì. Nếu như không phải lần này Dương phu nhân thông qua một vị lão hữu đi cầu tôi hỗ trợ, tôi cũng không dám tin trên thế giới có dạng người này tồn tại.
Nhìn Long đại sư sợ hãi thán phục, Trần Hạo cười nói:
- Vậy anh cảm thấy dạng người này có thể bình thường sao?
Long đại sư chần chờ một chút, lắc đầu nói:
- Không bình thường, trừ phi là trời sinh thánh nhân.
- Thánh nhân? Ha ha, đầu năm nay thừa nam thặng nữ có không ít.
Trần Hạo trào phúng.
Long đại sư hồ nghi nhìn Trần Hạo:
- Nghe cậu nói như vậy, Dương Hòa Húc này có vấn đề?
Trần Hạo gật đầu nói:
- Em đến sớm hơn anh một ngày, trong miệng cô bé lúc trước anh nhìn thấy biết được sự tình Dương Hòa Húc, lúc ấy em đã cảm thấy quái, không đáng tin cậy, cho nên cự tuyệt hỗ trợ. Bất quá đêm qua em gặp một quỷ vật, kết quả trong miệng nó biết được một tình huống khác, vừa vặn tương phản, nó nói Dương Hòa Húc không phải người tốt, thậm chí không phải người.
Long đại sư giật mình:
- Yêu tà đoạt xá?
Trần Hạo nói:
- Tạm thời em chưa nhìn thấy người thật nên không dám xác định, Long ca anh có gặp Dương Hòa Húc chưa?
Long đại sư lắc đầu:
- Dương phu nhân nói Dương Hòa Húc dẫn vợ đi bệnh viện kiểm tra thân thể, nếu như cậu nói như vậy, vậy tôi có thể đi thăm dò một chút.
Trần Hạo nhìn khí tức màu đỏ trôi nổi phía trên biệt thự, cười nói:
- Em đoán chừng anh thăm dò cũng không ra đâu.
Long đại sư sửng sốt.
Trần Hạo nói:
- Đây là suy đoán của em thôi, Long ca có thể thử một chút, bất quá anh đã phát hiện biệt thự có vấn đề, em cảm thấy hai anh em ta có thể liên thủ, có lẽ có thể nhìn ra cổ quái trong đó.
- Lại liên thủ. . .
Long đại sư giật mình, chợt lắc đầu:
- Hay là thôi đi, cậu với tôi ai làm phần người nấy, tôi cảm thấy bát tự hai ta xung đột, nói không chừng liên thủ lại sẽ thật xuất hiện đại phiền toái.
Trần Hạo:
- . . .
Một mực bị Trần Hạo dắt mũi, con ngươi Long đại sư đảo một vòng, đột nhiên cười nói:
- Không nói Dương Hòa Húc nữa, Trần đại sư làm tôi rất ngạc nhiên đấy, lần trước chia tay, Trần đại sư tựa hồ còn không có Nhập Đạo, lúc này mới qua bao lâu? Hiện tại đạo hạnh của cậu đã cao hơn tôi rồi? Trần đại sư có thể nói nghe một chút hay không, cho tôi thêm chút kiến thức?
Nếu ta nói sau lưng ta có hệ thống đại lão, đạo hạnh không cần tu hành, ngươi tin không?
Trần Hạo cười hắc hắc, nói bậy:
- Nói đến còn phải cảm tạ Long ca, kể từ khi hợp tác với anh ở long huyệt, tiểu đệ đã cảm thấy tự thân tu vi quá kém, thế là liền tiến về thâm sơn tìm kiếm cơ duyên, đúng lúc đó em gặp được một tiên tử xinh đẹp, nàng nói em là tiên nhân chuyển thế, cho nên tặng cho em một viên Cửu Chuyển Kim Đan, ăn xong, em trực tiếp Nhập Đạo. Sau đó tăng lên hơn hai mươi năm đạo hạnh, bất quá đây mới là cơ sở, tiên tử nói, chỉ cần em cố gắng tu hành, không bao lâu liền có thể đạt được trăm năm đạo hạnh. Nếu như em có thể lĩnh ngộ huyền cơ Tiên Thiên, đạp đất thành tiên chỉ là việc bình thường.
Long đại sư:
- . . .
Mẹ nó, ngươi cảm thấy ta rất ngu sao? Còn tiên tử, còn tiên nhân chuyển thế, còn Cửu Chuyển Kim Đan, ha ha, sao ngươi không nói ngươi là con trai của ông trời luôn đi.
Nhìn Trần Hạo chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn, Long đại sư liền biết gia hỏa này sẽ không nói lời thật.
- Đại sư có cơ duyên, vậy tôi cầu chúc Trần đại sư sớm ngày thăng thiên.
Long đại sư tức giận, nói xong liền quay người hướng về biệt thự nhỏ.
Trần Hạo đang muốn khách khí vài câu, đột nhiên biểu lộ cứng đờ, mặt xạm lại.
Thăng em gái ngươi, nguyền rủa ta đấy à?
Bất quá đại sư này luôn luôn bảo trì phong phạm cao nhân, đột nhiên xụ mặt lại như vậy, quả thật còn có chút đáng yêu.
Quay lại biệt thự nhỏ, Vũ Nguyệt lúc này đang kéo cánh tay Dương phu nhân, giống như tiểu nữ sinh nũng nịu bình thường, nhìn rất vui vẻ.
Khương Cầm Cầm thì ngồi ở bên cạnh, đúng như một thê tử xuất giá tòng phu.
Dương phu nhân đối với cô cháu gái Vũ Nguyệt này cũng rất thích, bị nịnh đến mặt mày hớn hở, hai đầu lông mày nhăn nhó vì con trai cũng tán đi không ít.
Nhìn thấy Trần Hạo cùng Long đại sư tiến đến, hai người đình chỉ nói chuyện, quay đầu nhìn lại.
Long đại sư cân nhắc một chút từ ngữ, cười nói:
- Dương phu nhân, cùng Trần đại sư trao đổi một cái, tôi lại có ý nghĩ mới, à, bất quá tôi muốn gặp Dương Hòa Húc một lần, không biết có thể nói cậu ta trở về hay không?
Dương phu nhân vội vàng nói:
- Đương nhiên có thể, để tôi gọi điện thoại cho nó.
Nói xong, Dương phu nhân lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số.
Điện thoại kết nối, Dương phu nhân liền bắt đầu hỏi thăm.
Rất nhanh, Dương phu nhân cúp điện thoại, cười nói với Long đại sư:
- Long đại sư, Húc nhi sẽ lập tức sẽ trở về. Ngài chờ một lát.
Long đại sư cười nói:
- Không sao.
Dương phu nhân lại nhìn Trần Hạo hỏi:
- Trần đại sư, ngài có cần gì không?
Trần Hạo cười nói:
- Dương phu nhân, tôi thực sự có một số việc, tôi muốn đi xem gian phòng anh Dương Hòa Húc, không biết thuận tiện hay không?
Dương phu nhân nói:
- Chuyện này không có vấn đề, tôi nói Hoa tẩu dẫn cậu đi.
Một người phụ nữ ở bên cạnh chờ đợi liền vội vàng gật đầu, sau đó vẫy gọi Trần Hạo.
Trần Hạo đi theo bà lên lầu hai, sau đó đi vào một căn phòng.
Gian phòng rất lớn, rất xa hoa, bên trong chia làm mấy phòng, có phòng tắm, có tủ quần áo, có cửa sổ to lớn sát đất, có giường nệm cao su rộng lớn, còn có một tủ sách nhỏ.
Xem xét chính là thủ bút đại gia, gian phòng nguyên bản không lớn nhưng bị bài trí như thế lại cảm thấy rộng rãi hơn rất nhiều.
Người phụ nữ đứng ở cửa, Trần Hạo thì đi vào đánh giá xung quanh.
Hắn rất ngạc nhiên.
Khí tức màu đỏ trên không bao phủ biệt thự tụ mà không tan.
Thế nhưng hắn lại không tìm được khởi nguồn của nó.
Trần Hạo tưởng rằng ở phòng ngủ, nhưng hắn lại phát hiện bên trong phòng ngủ lại sạch sẽ vô cùng, đừng nói khí tức màu đỏ, âm khí tán loạn bình thường trong phòng ngủ đều không có một sợi tơ một hào, sạch sẽ giống như mỗi ngày đều được phơi nắng.
Trần Hạo đi đến cửa sổ sát đất, kéo màn cửa, lại phát hiện ngoài cửa sổ chính là hậu viện biệt thự, có một cái lều hoa nhìn rất đẹp, các loại cỏ cây vờn quanh, xanh um tươi tốt.
Bất quá lều hoa lại không được mặt trời chiếu rọi.
Chuyện này có ý tứ.
Nơi ánh sáng mặt trời không chiếu đến lại chẳng có một sợi âm khí nào.
Nếu như nói Dương Hòa Húc không có vấn đề thì quả thật thằng đần cũng không tin.
Nhưng không tìm được nguồn gốc của khí màu đỏ kia, Trần Hạo cũng không còn cách nào.
Hiện tại chỉ có thể chờ Dương Hòa Húc trở về mới có thể biết được chân tướng.