Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 215: Long Bảo Bảo Nổi Giận

Chương 215: Long Bảo Bảo Nổi Giận

Bên trên tầng cao nhất của tòa nhà, đi vào bên trong một gian phòng sáng tỏ, Trần Hạo cùng Long đại sư liền thấy đám nhỏ được mình cứu ra.
Dưới sự chỉ dẫn của cô bé cụt một tay, bọn nhỏ đang chỉnh lý mấy gian phòng lại.
Mặc dù bọn nhỏ tuổi còn nhỏ, nhưng lại rất cố gắng làm việc, không có một ai lười biếng. Trên mặt mỗi đứa đều nở nụ cười, trạng thái tinh thần hoàn toàn khác với lúc còn trong tay bọn ác ôn kia.
Nhìn thấy Trần Hạo, ánh mắt bọn nhỏ lập tức sáng lên, cô bé cụt một tay càng kinh hỉ tiến lên phía trước nói:
- Đại hiệp, ngài mới tới à?
Long đại sư kinh ngạc nhìn về phía Trần Hạo.
Trần Hạo cười khan nói:
- Đã nói đừng gọi anh là đại hiệp mà, cứ gọi là anh là được rồi. À, mọi người cảm thấy nơi này thế nào?
Cô bé cụt một tay dùng sức gật đầu, vui vẻ nói:
- Nơi này rất tốt, những thúc thúc a di kia cũng rất tốt.
Trần Hạo nói:
- Thích là được, đến đây, anh có mua quần áo mới cho các em, còn có một số đồ dùng hàng ngày, do không biết size nên anh mua theo độ tuổi của các em luôn, các em thử xem có vừa không.
Trần Hạo mang bao lớn bao nhỏ ra.
Cô bé cụt một tay nghe vậy, con mắt lập tức đỏ lên, cảm kích nhìn Trần Hạo nói:
- Cảm ơn . . . anh, đã lâu lắm rồi chúng em không có quần áo mới.
Trần Hạo cười nói:
- Đừng khóc, thời gian cực khổ đã qua rồi, sau này các em sẽ có rất nhiều quần áo mới, đến đây, em giúp mấy đứa nhỏ chọn quần áo đi, anh đi tìm Đường gia gia tâm sự một chút.
Giao quần áo đã mua cho cô bé cụt một tay, Trần Hạo dẫn theo Long đại sư ra khỏi phòng, cùng Khuê Tử đang chờ đợi ở trong góc tối đến tầng tiếp theo.
Lúc này đám quỷ vật đã biết Trần Hạo đến, bọn họ với Đường lão gia tử đang cùng nhau chờ hắn đến.
Nhìn thấy Trần Hạo, bầy quỷ liền chào hỏi, cho dù những người không cách nào hoàn thành di nguyện cũng không hề sinh lòng xa cách.
Dù sao mặc chỉ mới quen, nhưng Trần Hạo lại giúp bọn họ rất nhiều, tất cả những điều hắn làm bọn họ đều nhìn thấy, cho nên đám quỷ rất tôn kính Trần Hạo.
Sau khi tán gẫu xong, bầy quỷ tán đi, chỉ để lại Trần Hạo, Long đại sư, Đường lão gia tử, Khuê Tử, cùng Dương Hồng.
Sắc mặt Trần Hạo thời điểm này nghiêm túc, nhìn về phía Dương Hồng nói:
- Buổi sáng tôi đã đi gặp Dương Hòa Húc.
Nguyên bản Dương Hồng mặt không đổi sắc, nghe vậy, con mắt lập tức hiển hiện một đạo lệ quang, Long đại sư nhìn thấy liền hãi hùng khiếp vía, pháp khí giấu ở tay áo truyền đến từng đợt run rẩy kịch liệt.
Lệ quỷ, hơn nữa lệ quỷ này còn rất hung!
Mẹ nó, trước kia gặp được lệ quỷ thế này, ta liền trực tiếp trở mặt động thủ.
Thế nhưng nhìn thấy Trần Hạo trò chuyện vui vẻ, thật giống như đang tiếp khách, Long đại sư cảm giác tam quan của mình bị vỡ nát, tư duy của ông ta trong lúc nhất thời có hơi hỗn loạn.
- Trần đại sư có phát hiện gì sao?
Dương Hồng trừng trừng nhìn Trần Hạo hỏi.
Trần Hạo nói:
- Dương Hòa Húc có vấn đề, bất quá trên người y có một cỗ khí tức quỷ dị làm cho tôi nhìn không thấu.
Dương Hồng tiếp tục hỏi:
- Vậy em gái tôi thì sao, câu có nhìn thấy nó không?
Trần Hạo lắc đầu:
- Không gặp được.
Hung sát chi khí trên thân Dương Hồng lưu động, âm lãnh nói:
- Chẳng lẽ y đã giấu em gái tôi đi rồi? Hừ, xem ra ban đêm tôi phải đi tìm y mới được.
Trần Hạo nói:
- Có lẽ không cần, tôi đến nhà y, lấy đi hai món đồ vật của Dương Hòa Húc, hiện tại y đang để mắt tới tôi và Long đại sư, đoán chừng rất nhanh liền sẽ tìm đến chúng ta, đây là một cơ hội tốt nhất để thăm dò.
- Thăm dò? Tôi cảm thấy không cần, trực tiếp bố trí, chờ Dương Hòa Húc đến, giết y, xong hết mọi chuyện.
Dương Hồng quả quyết nói.
Long đại sư nghe vậy liền nhíu mày, kém chút nổi giận ra quát lớn một câu. Chỉ là ông ta nhịn xuống, kìm nén đến mức biểu lộ có chút vặn vẹo.
Chuyện này quả thật có chút làm khó ông ta, mặc kệ là truyền thừa hay là kiến thức xuất đạo, Long đại sư vẫn cảm thấy ác quỷ lệ quỷ không nên tiếp tục lưu lại nhân gian, bọn chúng tồn tại có uy hiếp quá lớn đối với người sống.
Thế nhưng từ trong miệng Trần Hạo biết được thân thế Dương Hồng, ông ta cũng cảm thấy cô gái này có chút đáng thương, chỉ là khí thế hung ác như thế có được không? Về sau thật sẽ không tai họa người vô tội?
- Vị này đại sư, ngài có ý kiến với tôi sao?
Long đại sư nhịn được lời muốn nói, nhưng Dương Hồng lại phát hiện động tác của ông ta, ánh mắt yếu ớt nhìn về phía Long đại sư.
Trong lòng Long đại sư lạnh lẽo, cảm thấy một loại hung lệ khí tức khóa chặt chính mình.
Lần này, Long đại sư không cam lòng.
Thế nào, cho mặt mũi còn không muốn? Ngươi quen với Trần đại sư, nhưng ta lại không quen ngươi, trong nhận thức của ta, lệ quỷ chính là có vấn đề, ngươi tồn tại chính là uy hiếp đối với người sống.
Long đại sư không yếu thế chút nào nhìn về phía Dương Hồng:
- Tôi đối với thân thế cô cũng biết chút ít, quả thật Dương Hòa Húc có chút vấn đề, bất quá y đến cùng có phải hại em gái của cô hay không, trước mắt chỉ là suy đoán, hết thảy đều không có chứng cứ chuẩn xác. Nếu như bởi vậy liền muốn hạ tử thủ với Dương Hòa Húc, khó tránh khỏi có chút quá phận, nếu như Dương Hòa Húc chỉ là bị yêu tà lợi dụng, cũng không phải là bản thân y cố ý gây nên, đây chẳng phải là lạm sát người vô tội ư?
Ánh mắt Dương Hồng trong nháy mắt trở nên vô cùng băng lãnh:
- Nếu như tôi nhất định phải giết Dương Hòa Húc thì sao?
Long đại sư cười lạnh:
- Ngại quá, vậy tôi nhất định sẽ diệt cô.
- Ông muốn chết!
Dương Hồng lập tức nổi giận, áo đỏ trên thân phiêu động, bộc lộ bộ mặt hung ác.
Long đại sư không hề sợ hãi, trong tay áo đã chuẩn bị xong pháp khí, thật muốn động thủ, bản đại sư cũng không phải ăn chay.
- Đủ rồi!
Trần Hạo lúc này quát khẽ một tiếng, mặt lộ vẻ bất mãn nhìn về phía Dương Hồng nói:
- Dương tiểu thư, cô có chút quá phận rồi, Long đại sư nói không sai, vấn đề Dương Hòa Húc tạm thời chỉ là suy đoán, nếu như bản thân y vô tội, mà là yêu tà hại người, đến lúc đó cô quả thật lạm sát người vô tội. Cô mặc dù hóa thân lệ quỷ, nhưng cô nên nhớ, có năng lực cũng không thể hành động không kiêng nể gì, đến lúc đó thật giết người tốt, cô nói tôi không phải đã giúp cô trợ Trụ vi ngược rồi sao?
Ánh mắt Dương Hồng hung ác nhìn về phía Trần Hạo, hung sát chi khí trên thân chập trùng không ngừng.
Trần Hạo yên lặng đối mặt, ánh mắt lăng lệ.
Quỷ bình thường, dù là cùng người sống có chút khác biệt, nhưng chí ít tư duy vẫn bình thường, có thể giảng đạo lý.
Mà ác quỷ lệ quỷ đã bị sát khí xâm nhiễm, trong lòng ác niệm vốn đã nặng, nếu như một khi bị kích thích, tuyệt đối sẽ có khả năng loạn giết người vô tội.
Dương Hồng chính là như vậy, mặc dù trước mắt tâm lý vẫn còn thủ vững, chưa buông thả bản thân.
Thế nhưng thật làm cho nó không kiêng nể gì cả, vậy hậu quả sẽ biến thành ác quỷ không còn chút thiện niệm nào, như vậy, cho dù là Trần Hạo cũng sẽ không lưu tình, tất phải giết.
Chậm rãi, hung sát chi khí trên thân Dương Hồng bình phục lại.
Cô ta lựa chọn nhượng bộ.
Chí ít, trước khi em gái chưa được cứu, cô ta không muốn đối đầu với cao nhân Đạo môn duy nhất có thể giúp mình.
Long đại sư cũng thở dài một hơi.
Mặc dù không sợ lệ quỷ, nhưng nơi này là Quỷ Vực đó, ông ta không biết nếu mình đánh nhau với cô gái này thì những quỷ hồn khác có vây công mình không!
Bất quá Long đại sư vẫn không nhịn được cho Trần Hạo một cái ánh mắt chính ngươi lĩnh ngộ.
Mặc dù ngươi chi viện ta, nhưng quỷ này cũng là ngươi trêu chọc, hợp tác cùng loại lệ quỷ tính tình động một chút lại bạo phát này, đầu óc ngươi có vấn đề rồi.
Trần Hạo bất đắc dĩ.
Uy hiếp từ tên Vương gia không biết kia làm hắn luôn luôn có áp lực, bức thiết muốn mạnh lên, Dương Hồng mặc dù là lệ quỷ, nhưng sự hấp dẫn của mười năm đạo hạnh quả thật hắn không thể kháng lại.
Bất quá trải qua chuyện này, Trần Hạo đối với Dương Hồng cũng để ý hơn, chung quy là lệ quỷ, có năng lực giết người vẫn nên cảnh giác thì hơn, nếu như Dương Hồng thật không kiêng nể gì cả, vậy mình cũng không thể tùy ý để cô ta làm ẩu.
Mắt thấy bầu không khí có chút tẻ ngắt, đột nhiên, một tiếng tích tích vang lên.
Sau đó Long đại sư vội vàng móc iphone ra, sau đó mở Wechat.
Tin tức từ nhóm chat, là mỹ nữ Nguyên Tâm trai chủ ngực lớn gửi tới.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất