Chương 216: Vô Tình Thu Trúng
Nhìn thấy tin tức, nhãn tình Long đại sư đầu tiên là sáng lên, sau đó lại sửng sốt.
Bởi vì tin tức chỉ có hai chữ, chạy mau!
Cái gì vậy?
Chạy đi đâu?
Cái gì lệ quỷ cũng bất chấp, Long đại sư mở Wechat lên, phát một đầu tin tức.
- Lãnh đạo hữu, cô tra được cái gì rồi?
- Đừng quản tôi tra được cái gì, ông tranh thủ thời gian chạy mau đi, không thể trì hoãn một phút nào, nếu không ông nhất định phải chết đấy.
Sắc mặt Long đại sư hơi biến, tiếp tục phát tin tức.
- Lãnh đạo hữu, có lẽ tôi không đi được rồi.
- Không thể nào, nó đã để lại ký hiệu trên người ông rồi à? Xong, xong, lão Long à, đã bảo ông đừng có nhận loạn sinh ý mà, tiền đủ là được, tu sĩ chúng ta tu hành vẫn trọng yếu nhất, xem đi, lần này ông gây ra đại phiền toái rồi. Được rồi, không nói nữa, tôi sẽ lập tức báo cho những người khác để chạy đến, nhớ kỹ, lúc ông gặp phải thứ kia, tuyệt đối đừng nhìn mắt nó. Nhớ kỹ đấy, tuyệt đối đừng nhìn.
Chờ Nguyên Tâm trai chủ phát xong đoạn tin tức này, Long đại sư gửi mấy tin tức đều không có ai trả lời, ông ta lập tức im lặng nhìn về phía Trần Hạo.
- Thế nào?
Trần Hạo hỏi.
Long đại sư lắc đầu nói:
- Lãnh đạo hữu không nói, bất quá nhắc nhở tôi, nói Dương Hòa Húc rất đáng sợ, bảo tôi chớ nhìn vào con mắt của y.
Trần Hạo trợn tròn mắt.
Đạo hữu kia cũng quá không đáng tin cậy rồi! Nói rõ ra một chút thì chết à! Đây không phải hố người chứ.
- Đúng rồi, Lãnh đạo hữu đi liên hệ mấy vị bạn tốt rồi, bọn họ đang chạy đến.
Long đại sư tiếp tục nói.
Trần Hạo nói:
- Tới hay không không quan trọng, quan trọng phải nói là thứ gì để chúng ta có thể chuẩn bị đề phòng chứ, anh gọi điện lại cho cô ấy thử xem.
Long đại sư nghĩ cũng đúng, chỉ là nói đáng sợ, đây không phải hù chúng ta lo lắng sợ hãi sao.
Vội vàng lôi điện thoại ra, bấm gọi một số.
Rất nhanh liền kết nối, sau đó một giọng nữ vang lên:
- Thế nào lão Long? Không phải ông không chịu nổi rồi chứ? Không đúng, thứ kia không thể ra ngoài vào ban ngày mà.
Long đại sư tức giận:
- Cô cứ hù dọa tôi như thế, không nói rõ ràng kia là thứ gì, muốn để tôi lo đến chết à?
Giọng nữ nói:
- Không phải tôi không nói, mà tôi sợ nếu nói ra, lão Long ông sẽ bị hù chết thôi.
Long đại sư:
- . . .
- Được rồi, tôi còn phải liên hệ Trình lão, để ông ấy phái chuyên cơ đưa chúng ta qua, nếu không cứu không được ông. Hiện tại nói ngắn gọn, thứ mà ông gặp phải, tôi từ trong một bản cổ tịch tra được lai lịch của nó rồi, nó là Tình Ma.
Tình Ma?
Long đại sư mở miệng nói, Trần Hạo nghe được cái tên này, trên mặt có chút mờ mịt.
Liền xem như bên trong tàng thư của Bạch Hạc Quan cũng không có ghi chép về loại đồ vật này.
Long đại sư nghi hoặc hỏi:
- Tình Ma là gì?
Giọng nữ nói:
- Giải thích rất phức tạp, chờ tôi đến lại nói tỉ mỉ. Bất quá ông phải chú ý, tình ma đều là tình thâm oán lữ chuyển biến mà thành. Bọn chúng sẽ có một nơi ký túc, chỉ cần nơi ký túc vẫn còn, bọn chúng sẽ không thể bị tiêu diệt, mà tình ma còn có thể hấp thu ái niệm lòng người, không sợ đạo pháp bình thường, lấy bản lãnh của ông, nó giết ông như giết gà.
Long đại sư:
- . . .
Gà ngốc:
- . . .
- Không biết có biện pháp gì có thể phòng ngự Tình Ma không?
Trần Hạo nhịn không được mở miệng hỏi.
- Ý? Ai thế?
Giọng nữ kinh ngạc hỏi.
Long đại sư giới thiệu nói:
- Đây là Trần Hạo Trần đạo hữu, cùng ta gặp phải Tình Ma.
- Chậc chậc, vừa nghe liền biết là tiểu thịt tươi, lão Long à, chính ông tự tìm đường chết, còn muốn kéo những người khác làm đệm lưng sao? Thật là hư nha.
Long đại sư:
- . . .
Ta mới là đệm lưng đó!
Nhìn Long đại sư liếc đến u oán, Trần Hạo có chút xấu hổ.
- Bất quá Tình Ma cũng không phải vô địch, Linh Khí pháp bảo hoặc là đạo pháp chí dương chí cương có thể đối phó với nó, đúng rồi, chủ yếu nhất là phải tìm được nới ký túc của Tình Ma, nếu vậy uy hiếp của Tình Ma liền sẽ giảm một nửa.
Giọng nữ tiếp tục nói.
Nhãn tình Trần Hạo sáng lên, hỏi:
- Đạo thuật Chưởng Tâm Lôi có thể đả thương được nó không?
- A? Tiểu đạo hữu biết Chưởng Tâm Lôi ư, lợi hại, bất quá nếu cậu biết Dẫn Lôi Thuật, tiếp dẫn Cửu Thiên Cương Lôi, Tình Ma cũng chỉ là một bữa ăn sáng mà thôi, bất quá Chưởng Tâm Lôi nhiều nhất chỉ có thể hộ thân.
Trần Hạo thở dài một hơi, có thể hộ thân đã rất khá rồi, sau đó cơ hồ hỏi:
- Ký túc là cái gì? Tôi từ chỗ Tình Ma đoạt được một đôi mộc điêu trẻ con cũ nát ăn mặc trang phục cưới. Y nhìn rất khẩn trương, còn có một bộ tóc quỷ dị ẩn giấu như vật sống ở giường, đây có tính là ký túc không?
Giọng nữ:
- . . .
Sau một lúc lâu, giọng nữ mới thán phục nói:
- Trần đạo hữu, cậu thật có chút thâm xâu.
Trần Hạo kinh hỉ nói:
- Đúng rồi à?
Giọng nữ nói:
- Không sai, mộc điêu trẻ con hẳn là tình lữ tình ma cực độ tình thâm, trước đó sắp kết hợp lại thảm tao ngoài ý muốn, không chỉ có không cách nào kết hợp, ngược lại song song chết thảm, lúc này mới có thể từ tình hóa oán, từ oán thành ma. Theo cổ tịch chúng ta ghi chép, tình ma ký túc đều có đôi có cặp, mộc điêu trẻ con chính là búp bê xưa nay không biến dạng, cũ vô cùng. À, bất quá đạo hữu phải giấu kỹ đấy, Tình Ma cùng ký túc có cảm ứng, nó sẽ không cam lòng để cậu cướp đi ký túc, khẳng định sẽ đến cướp lại.
Trần Hạo chần chờ một chút, hỏi:
- Nếu như giấu ký túc ở bên trong Tụ Lý Càn Khôn, vậy Tình Ma có thể tìm được không?
Giọng nữ:
- . . .
Long đại sư:
- . . .
- Chuyện kia, Trần tiền bối, cậu còn thiếu nha đầu làm ấm giường không? Tôi mặc dù hơn ba mươi, bất quá cậu yên tâm, tôi rất xinh đẹp, lại bảo dưỡng rất tốt, nhìn vẫn như mấy em xin tươi hai mươi, làn da rất non, mà lại ngực tôi lại rất bự. . .
Giọng nữ còn chưa nói xong, Long đại sư liền nghe không nổi nữa, trực tiếp ngắt máy.
Trần Hạo:
- . . .
Long đại sư thu hồi điện thoại, ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo có chút phức tạp.
Ba ngày không gặp, quả nhiên thay. . . con mẹ nó chứ, đấy hoàn toàn là đả kích người mà!
Giờ khắc này, ông ta bỗng nhiên tin Trần Hạo đã gặp được tiên tử, ăn tiên đan gì đó.
Nếu không phải như thế, tên gia hỏa này làm sao có thể trong khoảng thời gian ngắn biến hóa lớn như thế, đạo hạnh mạnh hơn mình, còn học được các loại thần thông mình chỉ nghe qua.
- Ừm, Trần đạo hữu, cái mạng già của tôi liền nhờ cả vào cậu, cậu nói làm sao đối phó với Tình Ma kia đi.
Long đại sư bình tĩnh nói, bộ dáng ta cái gì cũng không biết, chỉ biết ôm đùi ngươi thôi.
Trần Hạo gượng cười:
- Long ca đừng đùa.
Long đại sư nói:
- Tôi không có đùa, vừa rồi cậu cũng nghe thấy Lãnh đạo hữu nói đấy, Tình Ma giết tôi như giết gà, tôi không còn cách nào.
Trần Hạo còn không nói chuyện, gà trống đã lên tiếng, o o o kêu một tiếng, khí thế bừng bừng nhìn chằm chằm Long đại sư.
Thế nào, xem thường gà gia ta sao? Ta dễ bị giết như thế?
Long đại sư:
- . . .
Ta sát, nãy gì bị hào quang của Trần Hạo làm cho lóe mắt, không để ý đến bên cạnh tên gia hỏa này lại có thêm một con gà!
Mèo mun kia liền không nói, tựa hồ cũng mạnh hơn rồi, khí tức so với lúc trước khác nhau một trời một vực, khí tức này ngay cả mình cũng cảm thấy sợ hãi.
Mà con gà vừa rồi kêu ông ta nhìn qua cũng không chênh lệch với con mèo kia bao nhiêu.
Chẳng lẽ con gà con mèo này cũng được ăn tiên đan?