Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 222: Cấp Bậc Tu Vi

Chương 222: Cấp Bậc Tu Vi

Ba người này theo thứ tự là hai nam một nữ.
Hai người nam theo thứ tự trên dưới bốn mươi năm mươi tuổi, người mặc áo dài, dáng người thẳng tắp. Nữ nhìn rất trẻ trung, dáng người không mập không ốm, bộ ngực cao ngất, vòng eo rất nhỏ, đặc biệt là đôi chân dài, quần soóc ngắn, trắng nõn nà, vào buổi tối đặc biệt bắt mắt.
Thấy Trần Hạo cùng Long đại sư từ sơn cốc ra, ba người đều có chút kinh hỉ.
Cô gái mở miệng nói:
- Long đại sư, mọi người không sao chứ?
Long đại sư kinh ngạc:
- Lãnh đạo hữu, mấy người đến rồi?
Cô gái gật đầu, có chút lúng túng nói:
- Trên đường tới đụng phải Quỷ bà bà, bà ấy bảo chúng tôi chờ ở bên ngoài.
Long đại sư giật mình, liền vội vàng hỏi:
- Quỷ bà bà không làm gì các người chứ?
Nữ hài lắc đầu:
- Cũng không có, dù sao bà ấy là tiền bối giới tu hành, cũng không thể tùy tiện động thủ với hậu bối.
Long đại sư thở dài một hơi:
- Vậy là tốt rồi, lần này thật sự là quá hung hiểm, một tên Tình Ma vô cùng khó đối phó, nếu không phải Trần đại sư lấy thần vật ra, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp nguy hiểm. Không ngờ cuối cùng Quỷ bà bà lại chạy ra, quả thực bó tay rồi.
Nhãn tình cô gái sáng lên, nhìn về phía Trần Hạo cười hỏi:
- Cậu chính là Trần Hạo Trần đạo hữu? Tôi gọi Lãnh Yên Nhiên, hay còn gọi là Nguyên Tâm trai chủ, mặt khác vị này là Nguyên đại sư, vị này là Triệu đại sư, chúng ta đều là bạn tốt lâu năm.
Trần Hạo gật đầu ra hiệu:
- Tôi là Trần Hạo, lần đầu gặp mặt, Lãnh đạo hữu quả nhiên rất xinh đẹp.
Lãnh Yên Nhiên được khen nheo mắt lại, đắc ý mà nói:
- Trần đạo hữu cũng rất đẹp trai, mà cậu đối mặt với Quỷ bà bà lại có thể bình an vô sự, chẳng lẽ cậu đán thắng bà ấy?
Trần Hạo cười nói:
- Lãnh đạo hữu nói đùa, Quỷ bà bà là cường giả Quỷ đạo, tôi chỉ là tiến cuối học sau, sao có thể đánh thắng được bà ấy, lần này chỉ có thể nói là bà ấy thả chúng tôi một con đường.
Lãnh Yên Nhiên sợ hãi than nói:
- Vậy cũng rất lợi hại rồi, chí ít chúng tôi đụng phải Quỷ bà bà, ngay cả lời cũng không dám nói nhiều một câu, bà ấy bảo chúng tôi chờ, chúng tôi cũng không dám loạn động.
Long đại sư thời điểm này nói:
- Được rồi, việc này đã qua, cũng không có cần đề gì nữa. Cường giả như Quỷ bà bà không cùng cấp với chúng ta, có thể hữu duyên tiếp xúc một lần đã xem như có thêm kiến thức rồi, về sau đoán chừng không còn cơ hội gặp lại, không cần quản.
Trần Hạo nói:
- Long đại sư nói đúng, à, ba vị đạo hữu, nơi này không phải nơi nói chuyện, chúng ta về thành phố Đông Dương trước, tìm chỗ ngồi xuống chậm rãi trò chuyện, như thế nào.
- Được, có thể quen biết với Trần đạo hữu đẹp trai, lại lợi hại như vậy, tôi cũng rất chờ mong, nhất định phải tiếp xúc nhiều nhe.
Lãnh Yên Nhiên cười tủm tỉm nói, con mắt không ngừng dò xét Trần Hạo.
Trần Hạo:
- . . .
Mèo mun:
- . . .
Sau đó mọi người cùng rời đi.
Ba người Lãnh Yên Nhiên đi xe tới, chiếc xe này là mượn từ phân bộ Ban Ngành Liên Quan ở thành phố Đông Dương.
Nguyên đại sư và Triệu Đại sư tự nhiên là lựa chọn chiếc xe này.
Mà Lãnh Yên Nhiên lại muốn ngồi xe Trần Hạo, hơn nữa còn muốn ngồi ghế phó lái.
Đối với cô gái nhiệt tình này, Trần Hạo cũng không phải làm sao.
Nói thế nào cũng là người tu hành Nhập Đạo, tại sao dáng vẻ lại như thế chứ?
Rất nhanh, lái xe lên đường, quay lại Đông Dương.
Trần Hạo lái xe phía trước, một đường đi từ từ.
Lãnh Yên Nhiên ngồi ghế lái phụ, mèo mun và gà ngốc đành phải ngồi ghế sau với Long đại sư.
Dù sao gà ngốc hư thoát hôn mê, mèo mun phải chiếu cố nó, bất quá mèo mun lại có chút không quan tâm, thỉnh thoảng nhìn trộm Lãnh Yên Nhiên trước mặt một chút, ánh mắt lộ ra ý vị sâu xa.
Không bao lâu, tiến vào đường cái bình ổn, Lãnh Yên Nhiên rốt cục nhịn không được, nghiêng người nhìn về phía Trần Hạo, cười nói:
- Trần đạo hữu, cậu ở sư môn nào? Trước kia dường như chưa từng nghe đến tên cậu.
Trần Hạo nói:
- Tôi là tán tu, không có sư thừa, cho tới nay đều là đơn độc tu hành.
Lãnh Yên Nhiên kinh ngạc nói:
- Không có truyền thừa? Vậy cậu Nhập Đạo. . .
Trần Hạo cười nói:
- Tự nhiên mà Nhập Đạo, có lẽ là vận khí tốt.
Lãnh Yên Nhiên:
- . . .
Long đại sư ở chỗ ngồi phía sau nghe vậy, ánh mắt lấp lóe.
Nói khoác, lại bắt đầu nói khoác.
Khi ta lần đầu tiên gặp ngươi, ngươi Nhập Đạo con khỉ ấy, lúc này mới bao lâu, hiện tại đã lợi hại hơn ta, có bản lĩnh ngươi nói mìn ăn tiên đan với Lãnh đạo hữu đi, nhìn xem người ta tin hay không.
- Trần đạo hữu thật lợi hại, thế mà không cần Linh Thạch trợ giúp liền có thể Nhập Đạo, làm được như thế trong tu hành giới không quá năm người, tương lai tiền đồ cậu vô lượng nha.
Miệng thảo luận, ánh mắt Lãnh Yên Nhiên nhìn Trần Hạo sáng lên.
Trần Hạo khiêm tốn nói:
- Lãnh đạo hữu quá khen, đây chỉ là cơ sở mà thôi, đại đạo duy gian, tôi cũng không dám hi vọng xa vời quá cao.
Lãnh Yên Nhiên chân thành nói:
- Lời này không đúng, hiện tại tu hành, cơ sở mới là trọng yếu nhất, bằng thực lực Nhập Đạo càng phù hợp đạo pháp tự nhiên, tu hành ít chướng ngại. Cậu xem chúng tôi dựa vào Linh Thạch Nhập Đạo, tu luyện chậm muốn chết, tôi đã ba. . . khụ khụ, tu luyện nhanh hai mươi năm, vẫn chỉ có một chút pháp lực, đời này không biết có thể góp nhặt ba mươi năm pháp lực hay không. Trần đạo hữu, cậu có bao nhiêu năm đạo hạnh rồi?
Trần Hạo cười cười không nói.
Cũng không thể nói với Lãnh Yên Nhiên mình đã hơn ba mươi năm đạo hạnh đi, đây chẳng phải là nói, người ta cả một đời cố gắng đều không lợi hại bằng mình bây giờ? Thế này thì quá phô trương rồi.
- Lãnh đạo hữu đừng hỏi nữa, Trần đạo hữu đã dùng qua tiên đan, đạo hạnh không thể đo lường.
Nhìn Trần Hạo thế mà không nói khoác, Long đại sư cảm thấy chuyện này không được, ngươi nổ ở trước mặt ta, còn ở trước mặt nữ nhân lại kiêm tốn như thế, có ý gì đây? Biết cái gì gọi là nam nữ bình đẳng hay không?
Lúc này Long đại sư liền chen vào nói rõ ngọn nguồn.
Lãnh Yên Nhiên kinh ngạc nói:
- Tiên đan? Tiên đan gì? Tu hành giới xuất hiện tiên đan hay sao?
Trần Hạo dở khóc dở cười.
Long ca, đùa với ngươi một chút thôi mà, sao lại thù dai như thế chứ!
- Lãnh đạo hữu đừng nghe Long ca nói lung tung, trước đó tôi chỉ nói đùa mà thôi.
- Vậy thì tốt, hiện tại cậu có bao nhiêu năm đạo hạnh, đây là tiêu chuẩn để giới tu sĩ bình phán tu sĩ trẻ Nhập Đạo, tôi tò mò muốn biết cậu đã đạt đến cấp bật gì rồi.
Long đại sư không buông tha, truy vấn.
Trần Hạo bất đắc dĩ đành phải trả lời:
- Đại khái 37~38 năm đạo hạnh, ừm, đây đã đến cấp bậc gì?
Nói xong, Trần Hạo cũng có chút tò mò.
Long đại sư:
- . . .
Lãnh Yên Nhiên:
- . . .
- Thế nào? Có vấn đề gì không?
Trần Hạo nhìn hai người không nói, nghi ngờ hỏi.
Long đại sư lúc này mới lên tiếng, ngữ khí trầm lặng nói:
- Trần đại sư, hay là sau này tôi gọi cậu là Trần ca đi, chút nữa thêm bạn Wechat, kéo cậu nhập nhóm, về sau tiểu đệ gặp khó khăn gì, xin Trần ca giúp đỡ, nhất định phải chiếu cố nhiều hơn.
Trần Hạo:
- . . .
Lãnh Yên Nhiên cũng mở miệng nói:
- Trần đạo hữu, tiêu chuẩn tu sĩ Trẻ Tuổi hiện tại mức cao nhất là hai mươi năm đạo hạnh. Vượt qua hai mươi năm đạo hạnh chính là cấp Tinh Anh.
À, đạt tới ba mươi năm đạo hạnh là cấp Trưởng Lão. Đúng rồi, để trở thành tu sĩ Trẻ Tuổi phải dưới bốn mưới, trước mắt xếp hạng nhất chính là Mục Vân Phong thủ tịch ba đời Côn Ngô Cung, năm nay ba mươi ba tuổi, hắn năm ngoái cũng mới miễn cưỡng đạt đến 19 năm đạo hạnh.
Nói xong dừng lại một chút, Lãnh Yên Nhiên tựa hồ cam chịu tiếp tục nói:
- Tôi mười hai tuổi Trúc Cơ, năm nay ba mươi mốt, mới. . . mười hai năm đạo hạnh.
Long đại sư thở dài:
- Tôi bốn mươi hai, đạo hạnh, 15 năm.
Trần Hạo:
- . . .
Ta đây coi như là. . . còn chưa lên tiểu học, liền bắt đầu học sinh cấp ba rồi ư?



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất