Chương 221: Ngày Sau Gặp Lại
Trần Hạo nhìn đến trợn mắt hốc mồm.
Nhiều đồ tốt quá kìa! Có Linh khí, linh vật, linh đan, thậm chí có các loại đồ vật Trần Hạo không nhận ra.
Những thứ này dù là tùy tiện một kiện, người tu hành bình thường tu hành cả đời đều chưa chắc có được.
Lão bà tử này thật giàu a!
Bất quá sắc mặt Trần Hạo bình tĩnh không nhúc nhích chút nào, bình thản nói:
- Bà bà nói quá lời, đối với tu hành có trợ giúp, không phải những ngoại vật này, truy cầu đại đạo vẫn phải dựa vào bản thân.
Đương nhiên, lời nói này mặc dù cao thâm nhưng trên thực tế Trần Hạo chỉ là đang nói nhảm mà thôi.
Tu hành giới đang suy thoái, sao có thể không dựa vào ngoại vật, dù có thêm một kiện cũng có thể bảo mệnh, thậm chí bảo đảm được truyền thừa.
Chỉ là Trần Hạo cũng có quy tắc của mình.
Thật vất vả dồn Tình Ma vào chỗ chết, có khả năng giải quyết nó. Lão bà bà này lại chạy ra ngăn cản hắn.
Mặc dù nhìn rất khách khí, nhưng tư thái rõ ràng phô bày sự cường đại của bản thân, nếu như Trần Hạo có đủ thực lực, có lẽ hiện tại hắn cũng không phải khách khí với bà bà, mà là bá khí bà ấy.
Bị người ta đối xử như thế, trong lòng Trần Hạo cũng rất khó chịu. Thứ này tuy nói là đền bù nhưng lại giống như bố thí, cho dù những thứ kia có tốt đi chăng nữa thì Trần Hạo cũng không lấy. Đồng thời trong lời nói ẩn chứa một tầng ý tứ khác.
Hiện tại ngươi ngưu bức, ngươi lợi hại, ta không thể không phục.
Bất quá cổ nhân có câu rất hay, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, ngày sau còn gặp lại.
Ánh mắt lão bà bà nhìn Trần Hạo thật sâu một lát, đột nhiên cười, phất tay thu hồi tất cả linh vật, cười nói:
- Tiểu đạo hữu có hùng tâm, lão bà tử bội phục.
Trần Hạo mỉm cười:
- Bà bà tán dương, bất quá ta cũng có chút thỉnh cầu, hi vọng bà bà có thể đáp ứng.
Lão bà bà nói:
- Mời tiểu đạo hữu nói.
Trần Hạo nói:
- Tình Ma làm ra việc tổn thương người khác, thứ nhất chính là Dương Hòa Húc, anh ta là người vô tội, ta hi vọng bà bà có thể bảo đảm anh ta không chết, cho hắn một cuộc sống yên tĩnh. Tiếp theo, Dương Hồng là bằng hữu ta, bà bà có thể giúp một lần không?
Lão bà bà cười nói:
- Tiểu đạo hữu yên tâm, đây là chuyện do Tuyền nhi gây ra, ta đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, người sống ta sẽ đưa trở về, để hắn quên đi ký ức không nên có, không có tổn thương gì. Về phần nha đầu này lại có chút phiền phức, em gái nàng hoài thai, dung hợp âm thân Thanh nhi, ta cần mang về xử lý, nếu như nàng muốn theo, ta cũng không có ý kiến.
- Tôi muốn đi theo.
Dương Hồng không chút do dự nói. Sau đó cô nhìn về phía Trần Hạo:
- Trần đại sư, cảm ơn ngài đã giúp tôi, bà bà đã giải thích cho tôi, tôi tin tưởng bà bà sẽ xử lý tốt vấn đề em gái tôi.
Ding: Quỷ nhảy lầu Dương Hồng, lệ quỷ ba năm năm tháng, di nguyện hoàn thành, ban thưởng mười năm đạo hạnh.
Thanh âm hệ thống đột ngột vang lên, sau đó một cỗ pháp lực cường đại bên trong đan phủ xuất hiện, cùng pháp lực nguyên bản hợp thành một thể.
Trần Hạo:
- . . .
Mẹ kiếp, vậy là đã hoàn thành nhiệm vụ? Đây không phải còn chưa cứu được sao?
Chẳng lẽ lão bà bà xuất hiện làm hệ thống đại lão biết ta đã không cách nào tiếp tục nhiệm vụ, cho nên căn cứ lời cảm tạ của Dương Hồng, trực tiếp phán định ta thành công?
Chậc chậc, nghĩ không ra, hệ thống đại lão cũng nhân tính hóa như thế, nhiệt liệt hưởng ứng.
Phiền muộn do lão bà bà xuất hiện lập tức tán đi không ít.
Làm nhiều như vậy vì chính là vì cái nhiệm vụ này, hiện tại nhiệm vụ cũng đã hoàn thành, thích thế nào thì cứ thế đi, dù sao trời sập, lão bà ngươi ngưu bức, tốt nhất xử lý hoàn mỹ, nếu không làm ra sự tình gì, trách nhiệm không hề liên quan đến ta.
Lão bà bà cười nói:
- Tiểu đạo hữu, không biết ngươi còn yêu cầu gì?
Trần Hạo nghĩ nghĩ, nói:
- Yêu cầu không có, bất quá ta có một vấn đề muốn hỏi Tình Ma một chút.
Nam tử cổ trang sững sờ, chợt chủ động nói:
- Hẳn ngươi muốn hỏi sự tình Vương gia, bất quá ngươi có thể sẽ thất vọng, bởi vì ta cùng Thanh nhi cũng là ngẫu nhiên mới tiếp xúc với thủ hạ của Vương gia. Bọn chúng mời chúng ta gia nhập, bất quá ta cùng Thanh nhi không thích, vì để tránh cho phiền phức, cũng chỉ là bên ngoài gia nhập, đối với sự tình Vương gia không hiểu nhiều lắm, chỉ biết bọn chúng đang mưu đồ một chuyện nghịch thiên.
Trần Hạo bất đắc dĩ, manh mối này xem như lại đứt mất, tên Vương gia phiền toái này vẫn núp trong bóng tối, chỉ có thể từ từ suy nghĩ biện pháp ứng đối.
- Ta không thành vấn đề, hết thảy làm phiền bà bà.
Lão bà bà gật đầu:
- Vậy lão bà tử liền cáo từ, ân tình này lão bà tử sẽ không quên, tiểu đạo hữu tùy thời đều có thể tới tìm ta.
Nói xong, lão bà bà vẫy gọi, một đám hắc khí bao lấy Dương Hòa Húc đang hôn mê ngã xuống đất, sau đó hắc khí xoay tròn, gào thét bay đi.
Trong khoảnh khắc, bầu trời đêm tan dần, khắp nơi sáng tỏ.
Trần Hạo kinh ngạc một lát, thở dài một tiếng, quay người nhìn về phía Long đại sư đang trầm mặc nói:
- Long ca, có hối hận hay không?
Long đại sư sững sờ:
- Hối hận cái gì?
Trần Hạo cười nói:
- Lão bà bà đền bù đấy, khi nãy em cự tuyệt, nếu như em không cự tuyệt, có lẽ anh cũng có thể lấy được một kiện.
Long đại sư tức giận:
- Tôi không có cốt khí như vậy sao?
- Ồ? Anh cũng cảm thấy ủy khuất à? Có phải là dự định hăng hái cố gắng, một ngày kia lấy lại danh dự.
Trần Hạo cười hỏi.
Long đại sư quả quyết lắc đầu:
- Tôi không dám, đại danh Quỷ bà bà như sấm bên tai, loại tu sĩ lăn lộn thế tục như tôi bị người khi dễ chỉ có thể tự nhận không may, nào dám có ý nghĩ gì.
Quỷ bà bà!
Trần Hạo sửng sốt.
Nguyên lai lão bà tử này chính là Quỷ bà bà, khó trách lại lợi hại như vậy.
Bất quá Tứ Bình đạo trưởng nói sai rồi, cái gì tu tâm dưỡng tính, không còn làm ác, một lớp da mặt ngoài mà thôi. Hôm nay nếu mình không thỏa hiệp, chỉ sợ khó có quả ngon để ăn, diệt một tên tu sĩ đối với bà ta mà nói bất quá chỉ là việc tiện tay, đến lúc đó khả năng Long đại sư, mèo mun, gà ngốc đều phải chôn cùng.
Ha ha, hơn ba trăm năm đạo hạnh sao? Chỉ là đạo hạnh dị loại thôi.
Chờ xem, chờ ca tiếp tục làm nhiệm vụ, góp nhặt trăm năm đạo hạnh, lại được mấy cái thần thông ngưu bức, đến lúc đó ta nhất định sẽ đi gặp ngươi.
- Trần đạo hữu, ngươi tốt nhất đừng ghi hận chuyện này, tồn tại của Quỷ bà bà, Đạo môn đều biết đến, thế nhưng không có ai dám đi trêu chọc. Huyền Âm Quỷ Thân của bà ấy nghe nói đã tu luyện đến cấp độ vô tướng, nếu không có đạo hạnh và thần thông khắc chế Quỷ đạo, căn bản không gây thương tổn được cho bà ta mảy may.
Long đại sư nhìn biểu lộ Trần Hạo cổ quái, vội vàng khuyên giải một câu.
Trần Hạo hoàn hồn, cười nói:
- Long ca yên tâm đi, em có chừng mực, nếu không vừa rồi cũng sẽ không sợ. Được rồi, Tình Ma đã bị mang đi, việc này cũng coi là chấm dứt, chúng ta trở về thôi.
Nói xong, Trần Hạo đi qua, bế gà ngốc lên, nhìn nó lại hư thoát hôn mê, hắn có chút đau lòng.
Tiểu gia hỏa này tính tình đủ cứng, vậy mà tìm ra cơ hội để trị Tình Ma.
Chỉ là đại chiêu ngươi cũng quá hố rồi, mỗi lần dùng xong là phế luôn, không biết sau này có cơ hội giúp ngươi tăng tu vi lên không, nếu không mỗi lần đều như vậy, ca sợ thân thể ngươi sớm muộn sẽ bị hư thôi.
Ôm gà trống, mang theo mèo mun, Trần Hạo cùng Long đại sư rời khỏi Lạc Hà Cốc.
Vừa ra, hai người liền sững sờ, thấy được ba người đứng ở bên ngoài.