Chương 231: Nhiệm Vụ Yêu Hồn
Nghe xong chuyện cũ của Bạch Lộ, Trần Hạo biểu thị sự đồng tình đối với chuyện mà nó gặp phải.
Thật vất vả tu luyện để Nhập Đạo, mở ra linh trí, có cơ hội siêu thoát, kết quả thân thể lại bị cướp mất?
Tiểu muội này cũng quá ngây thơ, thân thể bị cướp đã hơn tám mươi năm, thế mà bản thân vẫn ở lại nơi này chờ, ngươi còn trông cậy bạch cốt tinh kia sẽ đồng tình với ngươi, sẽ trả thân thể lại cho ngươi sao?
Nhưng nhìn dáng vẻ Bạch Lộ đáng thương, trong lòng Trần Hạo lại hơi động, hỏi:
- Bây giờ có phải ngươi muốn đoạt thân thể về?
Bạch Lộ gật đầu như gà mổ thóc, chờ mong nhìn Trần Hạo nói:
- Đại sư, ngài sẽ giúp thiếp thân ư?
Ding: Hồn yêu Bạch Lộ, ly hồn tám mươi ba năm, hoàn thành linh nguyện, ban thưởng Vãi Đậu Thành Binh.
Đột ngột tiếng thông báo vang lên khiến Trần Hạo đại hỉ.
Chỉ muốn thăm dò một chút, không ngờ thật sự có thể thành.
Mà phần thưởng lần này lại là một thần thông quen thuộc, những lúc xem phim thấy xuất hiện cảnh này, quả thực là soái đến ngây người.
Hệ thống à, ngươi quá đáng yêu! Moaaa!
Trần Hạo cười nói:
- Gặp nhau chính là hữu duyên, nếu như có thể, ta nguyện ý giúp ngươi, nhưng bạch cốt tinh kia đoạt thân thể của ngươi, ngươi biết nàng ta ở nơi nào không?
Bạch Lộ vô cùng vui mừng, vội vàng nói:
- Hồi bẩm đại sư, bạch cốt tinh kia đang ở trong hang động dưới mặt đất, hinh như nó muốn cướp Địa Sát Hỏa Quả, nó đã đánh bại Long tiền bối vốn là thủ hộ giả của hỏa quả, độc chiếm rất nhiều năm, theo ta được biết, hỏa quả kia sẽ thành thục trong mấy ngày tới.
Trần Hạo kinh ngạc, hỏi kỹ càng, lúc này mới biết được.
Hang động Địa Sát, vốn là động phủ do một con Khâu Yêu đắc đạo mở ra. Nó một mực thủ hộ Địa Sát Hỏa Quả trong dung nham hỏa mạch dưới hang động, chỉ cần thôn phệ được hỏa quả kia, Khâu Yêu này sẽ có thể hoá hình, trở thành yêu tu chân chính.
Đáng tiếc, sau khi bạch cốt tinh đoạt xá của Bạch Lộ, nó cầm pháp bảo trong tay, đánh bại được con Khâu Yêu, con Khâu Yêu kia nếu không phải có bản mệnh thần thông, dù lìa thân cũng có thể sống, sợ rằng đã bỏ mạng.
Những năm gần đây, bạch cốt chiếm giữ hỏa mạch, canh giữ hỏa quả, chờ ngày hỏa quả thành thục để đoạt lấy.
Con Khâu Yêu kia cũng không hề từ bỏ, liên hệ bạn bè tu đạo, chuẩn bị đến thời điểm hỏa quả thành thục, lại cướp trở về.
Nghe xong những này, ánh mắt Trần Hạo cổ quái hỏi:
- Bạch Lộ đạo hữu, ngươi có biết con Khâu Yêu kia tìm bao nhiêu bạn đến trợ giúp không?
Bạch Lộ nói:
- Có bốn, một là Quỷ Ngô, hai là Điệp Yêu, ba là Hung Linh, còn có một kẻ giống như người sống, nhưng lại không phải, toàn thân hắn được bao phủ trong áo bào đen, có pháp quang hộ thể, ta không nhìn ra thân phận. Nhưng người áo đen kia đáng sợ nhất, có một lần ta không cẩn thận đụng phải hắn, hắn nhìn ta một chút mà kém chút đã hù chết ta luôn.
Khóe miệng Trần Hạo giật một cái.
Hắn đã hoàn toàn hiểu rõ.
Hang động ở dưới đất vốn huyền bí, có cả Quỷ Ngô tồn tại.
Tất cả yêu ma quỷ quái có lẽ đều vì một Địa Sát Hỏa Quả mà xuất hiện.
Đối với Địa Sát Hỏa Quả, Trần Hạo có chút hiểu biết, trong tàng thư ở Bạch Hạc quan có ghi lại các loại thiên địa kỳ trân, hỏa quả này chính là trân bảo thứ hai mươi chín, hấp thu đại địa tinh hoa ở Địa Sát hỏa mạch, năm trăm năm mới thành thục, có được hiệu quả huyền diệu, đặc biệt đối với yêu loại, có tác dụng giúp yêu vật hoá hình, tăng trưởng đạo hạnh hoặc gia tăng linh trí.
Nói một câu không ngoa, ăn được Địa Sát Hỏa Quả, cho dù là động vật phổ thông cũng có thể trực tiếp mở ra linh trí, đồng thời có được trăm năm đạo hạnh.
Dạng đồ vật tốt như vậy, có ai không muốn?
Nhưng sau khi biết rõ, Trần Hạo chần chờ mở miệng nói:
- Bạch Lộ đạo hữu, không ngại nói rõ với ngươi, ta tới hang động dưới mặt đất kia cũng có nguyên nhân, chính là vì con Quỷ Ngô kia đả thương người, trước mắt bị Đạo môn chú ý, ta hợp tác tới đây hỗ trợ, nếu gặp nó, sợ rằng không tránh khỏi một trận chiến.
Bạch Lộ kinh ngạc nói:
- Đại sư là vì Quỷ Ngô đến đây? Quá tốt rồi, tên kia xấu đến phát hoảng, thế mà hắn dám đánh chủ ý vào ta, đại sư phải hung hăng đánh nó.
Trần Hạo:
- . . .
- Nhưng nếu gặp được Khâu Yêu tiền bối, xin đại sư hạ thủ lưu tình một chút không, năm đó Khâu Yêu tiền bối đã chứa chấp ta, ngài ấy không phải yêu xấu.
Bạch Lộ đáng thương hề hề nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo cười nói:
- Yên tâm đi, ta không phải người tu hành có quan điểm nhân yêu bất lưỡng lập, ngươi xem con gà trống và mèo mun kia, bọn chúng chính là đồng bọn của ta.
Bạch Lộ lập tức cười, nó cũng vì nhìn thấy mèo mun và gà trống nên mới dám ra.
Bây giờ Trần Hạo đã nói rõ, nó cảm thấy vị đại sư này thật sự là một người tốt.
Sau đó, Trần Hạo mang theo mèo mun và gà ngốc, đi theo Bạch Lộ tiến lên, đồng thời hỏi thăm lai lịch Bạch Lộ và hoàn cảnh yêu giới hiện nay.
Bạch Lộ là rắn dị chủng trên Kỳ Liên Sơn, trong thân thể có một ít huyết mạch giao long, hơn hai trăm năm trước đã Nhập Đạo, nhưng ở Kỳ Liên Sơn còn có một con dị chủng Huyền Ưng luôn có ý đồ với nó, Bạch Lộ hơi sợ nên bỏ chạy, ngoài ý muốn đi vào hang động dưới mặt đất, kết quả vẫn không thoát được kiếp nạn.
Theo lời nó kể, hiện nay yêu tu quá ít, nó tu hành hơn hai trăm năm, cũng mới biết năm sáu con, có một số còn nhỏ yếu hơn nó.
Mà con Khâu Yêu kia tất bật ngược xuôi hơn tám mươi năm cũng mới tìm được một Quỷ Ngô và một con Điệp Yêu, hung linh kia không phải yêu, càng đừng nói tới người áo bào đen thần bí.
Trần Hạo hiếu kì hỏi thăm, có tồn tại đại xà yêu Bạch Tố Trinh hay không, ngươi tên là Bạch Lộ, có quan hệ gì với Bạch Tố Trinh.
Kết quả là Bạch Lộ nói không biết Bạch Tố Trinh, nó tên là Bạch Lộ, cũng là vì năm đó sau khi Nhập Đạo, nghe được thư sinh đọc sách, đọc đến câu thơ bạch lộ vi sương, nó cảm thấy Bạch Lộ rất êm tai, thế nên lấy làm tên luôn.
Giải thích rõ ràng, trong lòng Trần Hạo khẽ nhân nút like cho Bạch Lộ.
Tiểu muội ngốc Bạch Lộ này khoác lên yêu xà bì, tu hành đã hơn hai trăm năm nhưng vẫn đơn thuần như thế.
Một đường đi tới, sau hai giờ, gà ngốc đột nhiên kêu lên, bộ dáng hưng phấn.
Mèo mun cũng nheo mắt lại, ngưng tụ khí thế
- Là Quỷ Ngô kia, à, còn có những người khác.
Bạch Lộ ngạc nhiên nói.
Trần Hạo cũng cảm giác được pháp lực ba động, suy nghĩ một chút liền cười nói:
- Có thể là những người khác ở Đạo môn đến, chúng ta đi qua xem một chút.
Lại tiếp tục tiến lên, đi vào một lối rẽ ở hang động, tiếp tục đi về phía trước không đến trăm mét thì một hang động rộng lớn xuất hiện, trong huyệt động, pháp quang lưu động, không gian sáng tỏ.
Nhìn kỹ, Trần Hạo thấy hai trung niên tu sĩ một nam một nữ đang vây công một con Quỷ Ngô khổng lồ.
Quỷ Ngô khổng lồ này dài năm sáu mét, bộ dáng dữ tợn đáng sợ, nửa thân trước màu đỏ, nửa thân sau màu đen, một mình chiến đấu với hai tu sĩ cũng không rơi vào thế hạ phong, chân rết múa loạn, vô cùng sắc bén, tiếng nổ không ngừng vang lên.
Mà hai trung niên tu sĩ trong tay cầm trường kiếm, pháp quang chớp động, dường như hai người đều luyện kiếm thuật, vừa công vừa thủ, dây dưa liên tục với Quỷ Ngô, ngăn chặn Quỷ Ngô bỏ chạy, trong lúc nhất thời, khó phân thắng bại.
Nhóm Trần Hạo đột nhiên xuất hiện, khiến hai trung niên tu sĩ vui mừng, nam tu lên tiếng nói:
- Vị đạo hữu này, mong đạo hữu góp chút sức lực, cùng nhau tiêu diệt Quỷ Ngô này.
Trần Hạo còn chưa mở lời, Quỷ Ngô kia đã chấn kinh, kêu lên một tiếng chói tai, trên thân nó bộc phát ra một cỗ huyết quang hung lệ, đẩy lui hai trung niên tu sĩ, sau đó đầu nó chui vào dưới mặt đất, muốn bỏ chạy.
Thật vất vả mới tìm được nó, sao có thể thả đi!
Gà ngốc vô cùng nôn nóng, mèo mun ở một bên vẫn một mực vận sức chờ phát động liền động.
Một tiếng gầm rú, Tiểu Hắc vung lên một trảo, đại đao khăn đỏ phá không bay đi, như thiểm điện lóe qua Quỷ Ngô đã chui nửa người xuống dưới đất.