Chương 275: Giảng Đạo Lý
Lời của ác quỷ, làm Bạch Kính Nông nghẹn lại không có lời nào để nói, chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía Trần Hạo.
Trần Hạo cũng có chút im lặng.
Mặc dù đối với việc người quỷ kết hợp, mình hoàn toàn không coi trọng, cũng cảm thấy là không thể.
Thế nhưng tình huống này không đúng, phạm sai lầm chính là Bạch Kính Nông, nữ quỷ là người chịu thiệt thòi, nếu là giúp bạn, chẳng phải là thật xin lỗi nữ quỷ?
Dùng âm dương khác biệt tới nói đạo lý, vậy liền quá không muốn mặt, lúc chơi không nói, chơi xong mới nói âm dương khác biệt, đây không phải là ngụy biện à, nữ quỷ nhà người ta liền bị ngươi chơi, bị ngươi khinh thị rồi.
Trầm ngâm một lát, Trần Hạo nhìn về phía Bạch Kính Nông nói:
- Cậu thật làm chuyện không phải với vị nữ quỷ này à?
Bạch Kính Nông há hốc mồm, nói không ra lời, chỉ có thể gật đầu.
Trần Hạo nói:
- Sau đó cậu cũng đồng ý muốn cưới nàng?
Bạch Kính Nông vội vàng nói:
- Cô ấy là quỷ, tôi là người, người với quỷ làm sao kết hôn?
Trần Hạo nói:
- Tôi chỉ hỏi, cậu có nói hay không?
Bạch Kính Nông khổ sở nói:
- Có nói.
Trần Hạo nói:
- Nói cách khác, cậu chơi người ta, còn hứa hẹn muốn cưới, kết quả là sau khi biết người ta là quỷ, cậu liền hối hận?
Bạch Kính Nông nói: - Đây không phải là hối hận, đây là, đây là. . .
Trần Hạo nói:
- Không cần giải thích, lão Bạch, tôi nhìn lầm cậu rồi, nguyên lai cậu là người như vậy.
- Hạo tử, lời này của cậu cũng không phải rồi, nếu Thiến Thiến là người, tôi tuyệt đối cưới, khẳng định không hối hận.
Bạch Kính Nông vội vàng nói.
Trần Hạo bĩu môi:
- Nói nhảm, nữ quỷ này xinh đẹp như vậy, nếu là người sống, người muốn cưới cô ấy có thể xếp thành hàng dài vài dặm, có thể đến phiên cậu sao. Lão Bạch, năm đó ở trường học, cậu mỗi ngày khinh bỉ những nam tử cặn bã, trào phúng những nam tử cặn bã kia, không nghĩ tới, hôm nay cậu cũng biến thành nam tử cặn bã, cậu làm tôi quá thất vọng.
Bạch Kính Nông khóc không ra nước mắt.
Hắn đây là nam tử cặn bã sao? Hắn đây là biết nhân quỷ không có khả năng, người nhà cũng không có khả năng đồng ý, sau đó cũng không thể sinh hài tử, thậm chí sau khi cưới quỷ thì có khả năng sống không lâu, khả năng. . .
Được rồi, ta không giải thích nữa, giải thích cũng không thay đổi được tình huống, chính là nam tử cặn bã, dù là mình có ngàn vạn câu lý do, nhưng mà động tâm tư trước, lại lăn ga giường, còn nói ra lời hứa, kết quả không nhận nợ, đây không phải cặn bã thì là cái gì?
- Hạo tử, đừng nói nữa, đều là lỗi của tôi, thế nhưng chuyện này thật có thể thực hiện sao? Tôi làm người sống, kết quả là hồn phách ly thể, cùng với nữ quỷ kết hôn, cha mẹ tôi nuôi tôi lớn như thế, tôi vẫn chưa có tận hiếu, không có chăm lo cho bọn họ lúc tuổi già, tôi làm không được.
Bạch Kính Nông oan ức nói.
Trần Hạo cho Bạch Kính Nông một ánh mắt tán thưởng, phối hợp rất tốt.
Sau đó Trần Hạo quay người, nhìn về phía nữ quỷ nói:
- Đối với chuyện của các ngươi, ta có thái độ rõ ràng, ta tuyệt đối không đứng về phía bằng hữu của ta, mà là lấy tâm thái công chính đến giải quyết vấn đề này, cho nên có chuyện gì, chúng ta cẩn thận nói, không nên kích động, cũng không cần nổi nóng, chuyện tình cảm vẫn phải thử thách đúng không.
Nữ quỷ nói:
- Vậy đạo trưởng muốn giải quyết như thế nào? Phải biết, lúc trước y muốn thân thể của tôi, tôi đã nói mình là quỷ, nhưng mà y vẫn muốn tôi.
Trần Hạo liếc qua Bạch Kính Nông.
Bạch Kính Nông gượng cười.
Ca ca của ta ơi, nam nhân tại thời điểm đó, đừng nói nói mình là quỷ, cho dù nói mình là búp bê bơm hơi, ta cũng mặc kệ.
- Khụ khụ, đừng gấp gáp, tôi không nói không để cho y chịu trách nhiệm. Trần Hạo vội vàng trấn an.
Bạch Kính Nông trừng mắt, vẫn phải chịu trách nhiệm ư? Thế nhưng ta chịu trách nhiệm như thế nào đây?
Nữ quỷ hài lòng, sắc mặt cũng hoà hoãn lại, nhìn Trần Hạo, chờ hắn nói tiếp.
Trần Hạo nói:
- Đầu tiên, để Kính Nông ở lại nơi này cũng không thích hợp, dù sao hắn là hồn phách của người sống, ở lại nơi này quá lâu, liền thật không có biện pháp sống lại, làm người chết, y đúng là sẽ làm cha mẹ bị tổn thương, cũng là không chịu trách nhiệm đối với sinh mạng, cho nên chúng ta có thể để hồn Kính Nông về trước hay không, đầu tiên nói trước, ta cũng không phải là muốn chạy, dù sao Bạch Kính Nông là người địa phương, các ngươi chắc hẳn đều rất rõ ràng, chạy là chạy không thoát. Chỉ là, trước hết để cho hắn sống lại, sau đó chúng ta lại bàn bạc, hơn nữa còn là hai nhà cùng một chỗ ở trước mặt nói chuyện. Các ngươi nói như thế nào?
Nói xong, Trần Hạo nhìn về phía nữ quỷ.
Nữ quỷ chần chờ một chút, nhìn về phía ác quỷ.
Ác quỷ nói:
- Đạo trưởng, dù sao chúng ta là quỷ, cha mẹ của Kính Nông có thể chấp nhận sao?
Trần Hạo cười nói:
- Cho nên cần bàn bạc lại, dù sao cũng là Kính Nông tổn thương các ngươi trước, cô phụ Thiến Thiến, nếu như cha mẹ của Kính Nông thiên vị nhi tử, không nói đạo lý, vậy ta cái gì cũng không nói, các ngươi muốn thế nào đều được, ta cam đoan mặc kệ.
Ánh mắt của ác quỷ sáng lên, nói:
- Vậy thì, có thể thử một chút.
Trần Hạo cười:
- Thế này mới đúng, dù sao cũng là chuyện của hai nhà, không có khả năng con cái kết hôn mà phụ mẫu đều không biết rõ tình hình đi, vậy liền cứ như thế, chúng ta bây giờ xuất phát, đi về nhà Kính Nông.
Bạch Kính Nông yếu ớt mà nói: - Hạo tử, vậy được hay không đó, chớ dọa sợ cha mẹ tôi.
Trần Hạo hừ lạnh nói:
- Lão Bạch, cậu lúc trước lăn ga giường sao không bị hù dọa? Không phải tôi nói, nhớ lúc đi học, cậu còn nói rất ghen tị với Ninh Thái Thần sao, hiện tại mình thành Ninh Thái Thần, tại sao còn vui không?
Bạch Kính Nông:
- . . .
Trần Hạo nói:
- Hơn nữa, không phải cậu còn có em trai à, chuyện nối dõi tông đường cũng không cần lo lắng, cậu liền an tâm sinh hoạt với tiểu Thiến đi.
Nói xong Trần Hạo dẫn đầu đi ra ngoài.
Nữ quỷ lúc này nhặt cánh tay của mình lên nối liền lại, sau đó tự nhiên tiến lên, khoác lấy cánh tay của Bạch Kính Nông.
Bạch Kính Nông muốn tránh, nhưng nữ quỷ vừa trừng mắt, Bạch Kính Nông liền sợ, khóc không ra nước mắt.
Mẹ nó chứ, nam nhân quả nhiên phải cân nhắc cho cẩn thận, nếu tùy tiện hành động, vô cùng có khả năng bị rơi vào bẫy.
Đám âm hồn cũng không đi theo toàn bộ. Chỉ có ác quỷ cao lớn và nữ quỷ đi theo cùng một chỗ.
Đi vào rừng cây bên này, mấy linh vật liền chạy tới.
Nhìn thấy đám linh vật, ác quỷ và nữ quỷ đều là sắc mặt đại biến, lộ ra ánh mắt kính sợ.
Hai quỷ nhạy cảm phát hiện sự đáng sợ của đám linh vật, nhất là mèo mun, ánh mắt kia nhìn đến, để hai quỷ cảm giác toàn thân run lên, có loại cảm giác vong hồn chảy mồ hôi lạnh.
Sau đó nhìn thấy đám linh vật đi theo, hai quỷ lúc này mới kịp phản ứng.
Mẹ nó chứ, không chỉ có tên đạo trưởng này lợi hại đáng sợ, liền liền sủng vật của hắn đều là yêu thú đáng sợ!
Tiểu tử Bạch Kính Nông này, làm sao lại có một bằng hữu trâu bò như thế.
Bạch Kính Nông ngược lại là không sợ, mà là tỏ vẻ ngạc nhiên, nhìn đám vật, lại nhìn Trần Hạo, rốt cục nhịn không được hỏi: - Hạo tử, làm sao cho tới bây giờ tôi lại không biết cậu lợi hại như vậy, hơn nữa sủng vật đều đáng sợ như thế
Trần Hạo nói:
- Làm sao? Tôi cần phải khoe khoang với cậu sao?
Bạch Kính Nông gượng cười:
- Tôi không phải ý này, chính là, cậu ẩn tàng quá sâu, sớm biết cậu lợi hại như vậy, tôi cũng có thể cao hứng cho cậu.
Trần Hạo nói:
- Không cần, tôi cho cậu vui mừng, còn không lớn bằng vui mừng mà cậu cho tôi đâu, hiện đại Ninh Thái Thần à, nói ra, bao nhiêu người ước ao ghen tị.
Bạch Kính Nông:
- . . .
Nhìn thoáng qua mặt mỉm cười, xinh đẹp như hoa nữ quỷ, Bạch Kính Nông khóc không ra nước mắt.
Hạo ca của ta ơi, tiểu Thiến mới không phải dạng nữ quỷ này đâu, Thiến Thiến này quá tham ăn dấm, bạn nữ bên trong Wechat QQ của ta đều bị nàng xóa hết, liền hạt giống trân quý mà ta cất giấu nhiều năm đều bị tiêu diệt, nếu như về sau cưới nàng, ca ca liền nhìn những nữ nhân khác, sợ là đều không được nữa.