Chương 277: Thân Sinh
Bị lời của Trần Hạo làm cho kinh hãi, mẹ của Bạch Kính Nông sau khi ngây ngốc một lúc, ánh mắt nhìn về phía Bạch Kính Nông.
Trước đó nói con dâu, vậy còn không tính là cái gì, đầu năm nay, chỉ cần nam nữ có tình yêu cuồng nhiệt, đều gọi lão công lão bà, đâu có lạ gì.
Thế nhưng là chuyện kết hôn này! Ha ha, đều không có gặp cha mẹ chồng chúng ta, ai cho ngươi lá gan kết hôn.
Bị ánh mắt của mẹ mình nhìn có chút mất tự nhiên, Bạch Kính Nông tránh con mắt đi.
Mẹ của Bạch Kính Nông hừ một tiếng, quay người nhìn về phía Trần Hạo, hỏi:
- Tiểu Hạo, đây là có chuyện gì? Con dâu của dì ở đâu?
Ah, lúc này còn chưa nhìn thấy đâu, cũng đã gọi con dâu, nói cách khác, ngài là nhìn nghiêm khắc, trên thực tế cũng xót con, hắn lựa chọn, ngài cũng chấp nhận đúng không?
Trong lòng Trần Hạo cười thầm, nhưng trên mặt lại nghiêm túc:
- A di, người con dâu này của ngài, không đơn giản đâu, con sợ dì không chấp nhận được.
Mẹ của Bạch Kính Nông cười:
- Tiểu Hạo, con nghĩ sai rồi, dì hoàn toàn không có ý kiến tới chuyện xuất thân, Kính Nông tìm nhà giàu, chúng ta cũng không sợ, tìm nghèo khó, chúng ta cũng không khinh thường, dù là vấn đề gì, chỉ cần Kính Nông thích, dì cũng không có ý kiến.
Trần Hạo vội vàng duỗi ra ngón tay cái, tán dương:
- A di thoải mái quá, sáng suốt, phóng khoáng.
Mẹ của Bạch Kính Nông cười nói:
- Được rồi, con cũng đừng khen dì nữa, mau nói, con dâu của dì ở nơi nào? Tên gọi là gì?
Nhìn bộ dáng của bà, còn có chút không thể chờ đợi.
Trần Hạo nói: - Nàng dâu của con trai dì, hình như tên Tiểu Thiến.
- Tiểu Thiến? Cái gì Tiểu Thiến?
Mẹ của Bạch Kính Nông có chút mờ mịt.
Trần Hạo nói: - Thiến Nữ U Hồn, Tiểu Thiến.
Mẹ của Bạch Kính Nông sững sờ, sau đó nhổm một cái đứng thẳng dậy, ngữ khí run rẩy nói:
- Con nói, nó là. . .
Trần Hạo gật đầu:
- Không sai, chính là một nữ quỷ.
Mẹ của Bạch Kính Nông:
- . . .
Ác quỷ và nữ quỷ khẩn trương nhìn mẹ của Bạch Kính Nông, con mắt nhìn trừng trừng, sợ nàng nói ra lời phản đối quả quyết gì đó.
Sau khi yên lặng một lúc lâu, mẹ của Bạch Kính Nông nhìn về phía Bạch Kính Nông, biểu lộ nghiêm nghị nói:
- Nói cho mẹ nghe một chút, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Mẹ mặc dù không nổi trận lôi đình hoặc hoảng sợ sợ hãi, nhưng dưới ngữ khí bình tĩnh, lại có thể thấy được hai tay bà run nhè nhẹ, hiển nhiên trong lòng cực kì không bình tĩnh.
Bạch Kính Nông không dám che giấu, vội vàng đem chuyện đã xảy ra nói lại một lần.
Nghe xong lời của con, mẹ của Bạch Kính Nông nói:
- Nói như vậy, là con bắt nạt người ta trước, sau đó biết được thân phận, lại muốn đổi ý?
Bạch Kính Nông cười khan nói:
- Mẹ, con không phải đổi ý, đây không phải âm dương khác biệt sao, người làm sao cưới quỷ? Hiện thực cùng phim không giống, mọi người có thể chấp nhận sao?
Mẹ của Bạch Kính Nông nói:
- Nhưng là con bắt nạt người ta.
Bạch Kính Nông:
- . . .
Mẹ của Bạch Kính Nông thở dài một tiếng, nhìn về phía Trần Hạo nói:
- Tiểu Hạo, con gọi khuê nữ kia. . . nữ quỷ kia tới, có thể làm bọn họ xuất hiện không, dì muốn làm quen.
Trần Hạo gật đầu, nhìn về phía nữ quỷ nói:
- Các ngươi hiện thân đi!
Nữ quỷ đã sớm muốn ra, dù sao mẹ của Bạch Kính Nông cũng không cự tuyệt ngay lập tức, chuyện này khiến cô thấy được hi vọng.
Chờ Trần Hạo mở miệng, nữ quỷ và ác quỷ đồng thời hiện thân ảnh lên.
Mặc dù bên ngoài bình tĩnh, nhưng đột nhiên nhìn thấy hai con quỷ hiện ra thân ảnh, mẹ của Bạch Kính Nông vẫn giật nảy mình, nhưng sau khi nhìn thấy nữ quỷ, bà lại là sững sờ, nữ quỷ này thật đúng là xinh đẹp, vóc người đẹp, khí chất xuất chúng, đừng nói con trai, mình nhìn thấy đều cảm thấy có chút thích, chỉ là, làm sao lại là một nữ quỷ.
Sau khi nữ quỷ hiện thân, vội vàng hướng mẹ Bạch Kính Nông thi lễ một cái, nhu thuận hô: - Mẹ khỏe không.
Mẹ của Bạch Kính Nông:
- . . .
- A di, con nói đây là con dâu dì, cũng không phải nói chơi đâu, Kính Nông và Thiến Thiến đã bái đường, đương nhiên đó là phi pháp, dì và chú đều chưa đồng ý, cũng chưa uống kính trà, càng không lĩnh chứng, không được tính là chính thức, hiện tại vấn đề duy nhất chính là, dì và thúc thúc, đến cùng có thể tiếp nhận một cô con dâu như thế này hay không.
Trần Hạo chen vào nói.
Mẹ của Bạch Kính Nông bắt đầu yên tĩnh suy nghĩ, nhìn nữ quỷ có chút khẩn trương.
Cô mặc dù hung hãn, nhưng lúc còn sống, tiếp nhận truyền thống giáo dục, ở nhà theo cha, xuất giá tòng phu, gả đi, bố mẹ chồng chính là trời, dù cho con dâu có lợi hại hơn nữa, tại trước mặt bố mẹ chồng, cũng phải thu liễm lại, phải cung kính.
Rốt cục, mẹ của Bạch Kính Nông ngẩng đầu nhìn về phía nữ quỷ, mở miệng nói:
- Theo dì được biết, người sống cùng quỷ tiếp xúc lâu, dễ dàng đoản mệnh, dì muốn hỏi đây có phải thật hay không?
Nữ quỷ vội vàng nói:
- Mẹ, nếu như quỷ bình thường, sẽ ảnh hưởng tới người sống, nhưng con đã tu hành mấy trăm năm, có một chút đạo hạnh, có thể khống chế âm khí bản thân, chỉ cần khống chế tốt số lần chuyện phòng the, sau đó lại dạy Kính Nông tu hành một chút pháp môn cường thân kiện thể, ảnh hưởng đối với Kính Nông cũng không lớn, chỉ là, chỉ là không có biện pháp sinh hài tử.
Một câu cuối cùng, nữ quỷ nói có chút áy náy, giáo dục truyền thống, sinh hài tử là hạng mục lớn nhất sau khi thành thân, nhưng mà nàng không làm được, đây cũng là chỗ yếu điểm nhất của nàng.
Trần Hạo nghe thấy thế cũng gật đầu, nữ quỷ này cũng thoải mái, cùng vừa gặp mặt mẹ chồng cũng dám mở miệng nói chuyện phòng the, vì hôn sự này, ngươi cũng thật liều mạng nha.
Sắc mặt của mẹ Bạch Kính Nông lại hòa hoãn hơn rất nhiều, gật đầu nói:
- Chỉ cần không có ảnh hưởng là được rồi, về phần chuyện hài tử. Nói xong, mẹ của Bạch Kính Nông nhìn về phía Bạch Kính Nông nói:
- Bỏ đi thân phận nữ quỷ của Thiến Thiến, con nói với mẹ, con có thích cô ấy hay không?
Bạch Kính Nông nhìn Thiến Thiến một chút, nhẹ gật đầu. Khẳng định là thích, mới có thể đi uống rượu tăng thêm lòng dũng cảm, kéo muội tử mướn phòng.
Mẹ của Bạch Kính Nông nói:
- Nếu con thích, cũng muốn Thiến Thiến, vậy con không thể hối hận, nam nhi nhất ngôn cửu đỉnh, đã nói, tuyệt không thể đổi ý.
Ánh mắt của nữ quỷ sáng lên, mặt mũi tràn đầy vui mừng.
Ác quỷ cũng mặt mày hớn hở, giống như có thể thành rồi.
Bạch Kính Nông trợn tròn mắt, yếu ớt nói:
- Thế nhưng mà chúng con không sinh được hài tử.
Mẹ Bạch Kính Nông bình tĩnh nói:
- Con còn có một em trai cơ mà, mặc dù bây giờ mới lên trung học, nhưng chờ sau khi nó lớn lên, mẹ sẽ bảo nó sinh thêm mấy đứa, đến lúc đó nhận một đứa làm con thừa tự cho con, ngươi không có ý kiến chứ?
Bạch Kính Nông:
- . . .
Nữ quỷ mừng rỡ, vội vàng nói:
- Cảm ơn mẹ, con không có ý kiến, cam đoan xem như con của mình để yêu thương.
- Mẹ, mình mẹ đồng ý không được, còn có cha nữa, cha vẫn chưa biết chuyện này.
Bạch Kính Nông tiếp tục nói.
Mẹ của Bạch Kính Nông giống như cười mà không phải cười mà nói:
- Được, mẹ gọi điện thoại cho ổng, để xem thái độ của ông ấy như thế nào.
Nói xong, mẹ của Bạch Kính Nông lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số, mở ra loa ngoài.
Rất nhanh, điện thoại kết nối, sau đó một giọng nam tử trầm vang lên: - Bảo bối, có chuyện gì?
Bạch Kính Nông:
- . . .
Trần Hạo:
- . . .
Nữ quỷ:
- . . .
Ác quỷ:
- . . .
Mẹ của Bạch Kính Nông ngược lại là bình tĩnh:
- Thân ái, con trai lớn của ông tỉnh lại rồi.
- Thật à? Không có việc gì chứ? Có để bác sĩ kiểm tra một chút hay không?
Nam tử giọng trầm kia có chút vui mừng.
Mẹ của Bạch Kính Nông nói:
- Thân thể thì không có việc gì, nhưng mà con của chúng ta giấu diếm vụng trộm kết hôn.
Nam tử giọng trầm:
- . . .
Mẹ của Bạch Kính Nông tiếp tục nói:
- Chuyện là như thế này. Liền đem chuyện của Bạch Kính Nông lặp lại một lần, sau đó nói:
- Thân ái, ông nói chuyện này nên làm sao bây giờ?
Nam tử giọng trầm không chút do dự nói:
- Chuyện cưới trước đó không tính, chờ tôi trở lại, chúng ta và thông gia bàn tìm ngày hoàng đạo, tùy ý thành hôn, hỗn tiểu tử này, nếu muốn vô tình, đánh gãy ba cái chân của nó.
Bạch Kính Nông:
- . . .