Chương 278: Em Trai Trâu Bò
Ồ, thúc thúc này nhìn tới so với a di còn rộng rãi hơn, hai người này làm cho Trần Hạo thay đổi cách nhìn.
Nếu như đều là người sáng suốt như vậy, vậy cái hôn sự này, thật đúng là có thể thành công.
Mặc dù đối với chuyện người quỷ kết hợp này, thật không tốt lắm, nhưng mà ai kêu Kính Nông không quản được nửa thân dưới, hơn nữa bộ dáng của nhìn hắn, không phải không thích nữ quỷ, mà là sợ người nhà không tiếp nhận, một bên là tình yêu, một bên là thân tình, tình thế của hắn rất khó xử.
Bây giờ gia trưởng đã đồng ý, ha ha, chỉ sợ trong lòng đang đắc ý.
Cúp điện thoại, mẹ của Bạch Kính Nông mỉm cười nhìn nữ quỷ nói:
- Trong nhà con còn có. . . ừ.
Nữ quỷ hiểu ý, vội vàng kéo ác quỷ qua nói: - Mẹ chồng, đây là cha con, mẹ của con đã qua đời lúc sinh con, con từ nhỏ cùng phụ thân sống nương tựa lẫn nhau, sau khi chết cũng ở cùng một chỗ.
Ánh mắt của mẹ Bạch Kính Nông sáng lên.
Từ trong lời nói, nàng liền có thể đoán ra, do phụ thân theo bên người, nữ hài tất nhiên là một người giữ mình trong sạch, không có làm qua cái gì lộn xộn, mặc dù thân phận có chút hơi kỳ dị, nhưng mà dạng nữ quỷ trong sạch như thế này, cũng không kém.
- Chào anh thông gia, tôi tên là Giang Đan Đan.
Mẹ của Bạch Kính Nông tự giới thiệu.
Ác quỷ rất khẩn trương nói:
- Chào chị thông gia, tôi là Lý Hoành, là cha của Lý Thiến Thiến, cái kia, về sau Thiến Thiến liền giao cho các vị phụ trách, nó có cái gì không đúng, các vị muốn thế nào cũng được.
Giang Đan Đan nghe nói như thế cười nói:
- Anh thông gia nói đùa, Thiến Thiến xinh đẹp như vậy, nhìn cũng nhu thuận, khẳng định là một hài tử nghe lời, ngược lại là Kính Nông, tuổi trẻ không hiểu chuyện, có chỗ nào đắc tội, tuyệt đối đừng để trong lòng.
Miệng thì thảo luận, Giang Đan Đan kỳ thật cũng cảm giác là lạ.
Lý Thiến Thiến đều là lão quỷ hơn một trăm năm, thế nhưng là mình lại gọi nó là con dâu, xét tuổi tác, làm tổ mẫu của mình cũng đủ rồi.
Thế nhưng không có biện pháp, ai bảo mình là mẹ chồng chứ, Giang Đan Đan giả bộ coi nhẹ vấn đề tuổi tác, làm ra tư thái trưởng bối.
Ác quỷ nói:
- Không có việc gì không có việc gì, Kính Nông cũng là hài tử tốt, không có đắc tội gì.
Mắt thấy việc hôn nhân này đã đi lên quỹ đạo, chuyện Bạch Kính Nông cưới quỷ đã thành kết cục đã định, Trần Hạo cười nói:
- Vậy, nơi này cũng không phải là nơi trò chuyện, a di, chúng ta về trước rồi nói được không?
Giang Đan Đan kịp phản ứng, gật đầu nói:
- Cũng tốt, thông gia với Thiến Thiến cùng tôi trở về đi, chờ cha của Kính Nông trở về, chúng ta lại bàn bạc chuyện này một chút, nên làm như thế nào liền làm như thế đó, tuyệt không thể để Thiến Thiến oan ức.
Nữ quỷ nghe được mặt mày hớn hở, thấp thỏm khi lập gia đình kia cũng tản đi không ít, mẹ chồng tốt như vậy, khẳng định là cuộc sống sau này sẽ tốt hơn.
Đơn giản làm thủ tục xuất viện, Trần Hạo lái xe, mang theo một nhóm quay lại An Đài Trấn.
Là một tiệm ăn hơn nữa còn có danh tiếng lâu năm, Bạch gia ở An Đài Trấn cũng coi là một nhà giàu, nơi ở chính là một căn biệt thự. Nhưng mà trang trí cũng không xa hoa, rất có hương vị lâm viên đại trạch.
Trên đường đi tới, Giang Đan Đan và Lý Hoành liền hàn huyên không ít chuyện của hài tử nhà mình, nói nhiều, cũng liền trở nên thân quen, chờ lúc đến biệt thự, nhìn thật giống như người quen, ít đi một chút câu nệ.
Trong biệt thự, ánh đèn sáng tỏ, lúc một đám xuống xe, liền có hai người đi tới. Theo thứ tự là một nam tử trung niên vóc người khôi ngô cùng một thiếu niên thanh tú.
- Thông gia, đến, em giới thiệu cho anh một chút, vị này là chồng em, Bạch An Chí, đây là con trai thứ hai Bạch Kính Học của em.
Sau khi Giang Đan Đan giới thiệu xong, liền nói với nam tử trung niên:
- An chí, vị này là Lý Hoành, là cha con dâu Lý Thiến Thiến của chúng ta.
Bạch An Chí vội vàng đưa tay ra nói:
- Thông gia khỏe không, tôi thay mặt Kính Nông xin lỗi vì sai lầm nó phạm phải, hi vọng anh chớ để ý.
Lý Hoành có chút không quen vươn tay, cùng Bạch An Chí nắm tay, lúc này mới cười nói:
- Lão đệ nói đùa, nói đến chúng tôi cũng có lỗi, làm việc quá lỗ mãng, kém chút hại Kính Nông, cũng mong anh đừng trách tội.
Bạch An Chí nói:
- Đó là nó đáng đời, từ nhỏ tôi đã giáo dục nó, làm người muốn đi chính, ngồi thẳng. Đối với tình cảm phải toàn tâm toàn ý, trước sau như một, yêu liền yêu triệt để, không thể có bắt đầu nhưng không có kết thúc, cũng may thông gia và Thiến Thiến không phải người bình thường, nếu không Thiến Thiến phải làm sao? Tiểu tử này chính là muốn ăn đòn.
Bạch Kính Nông bên cạnh nghe thấy thế mặt xạm lại, liếc qua mẹ mình đang tươi cười, thầm nói cha dạy con đi chính, ngồi thẳng, con nhận. Nhưng nhưng mà chuyện tình cảm này hình như cha chưa từng nói mà, lời này khẳng định là nói cho mẹ nghe, một bên tổn hại mình, một bên lấy lòng mẹ, quả nhiên là ăn muối còn nhiều hơn ăn cơm, chiêu này chơi quá đẹp.
- Ha ha, lão đệ đừng nói Kính Nông, làm việc tốt thường gian nan, không phải hiện tại rất tốt sao.
Lý Hoành nói đỡ cho Bạch Kính Nông.
Bạch An Chí nói:
- Được rồi, thông gia không trách hắn là được rồi, đi, lần đầu gặp mặt lần sau tính, hôm nay nhất định phải bồi thông gia uống nhiều mấy chén, sau đó rõ ràng chuyện này, anh yên tâm, Kính Nông đã làm chuyện này, tuyệt đối phải chịu trách nhiệm, chúng tôi tuyệt đối không bạc đãi Thiến Thiến.
Lý Hoành vội vàng nói:
- Tới nhà lão đệ, hết thảy đều do lão đệ làm chủ.
Nhìn Bạch An Chí và Lý Hoành vai sóng vai, hai anh em tốt, Giang Đan Đan thân mật lôi kéo Lý Thiến Thiến đang ngượng ngùng đi ở phía trước, thiếu niên thanh tú thì hấp tấp chạy tới bên cạnh Bạch Kính Nông, tỏ vẻ kính ngưỡng nói:
- Ca, anh quá trâu bò, bản hiện thực của Ninh Thái Thần, em trai phục anh sát đất.
Bạch Kính Nông tức giận:
- Đừng làm cho anh bực thêm, trong lòng anh đang loạn đây.
Thiếu niên thanh tú khinh bỉ nói:
- Anh, anh đây là thân ở trong phúc không biết phúc, thiên hạ này, có thể cưới quỷ có mấy người? Hơn nữa chị dâu nhìn thật xinh đẹp, em thật ước ao ghen tị đó nha.
Bạch Kính Nông khẽ nói:
- Làm sao? Em cũng dự định cưới một nữ quỷ?
Thiếu niên thanh tú cười hắc hắc nói:
- Nếu là có nữ quỷ xinh đẹp giống như chị dâu, em ngược lại thật muốn, nhưng trước khi mọi người đến, cha đã nói, anh cưới quỷ, chỉ sợ không sinh được hài tử, muốn em nhất định phải cưới người sống mới được, nếu không nhà ta coi như tuyệt hậu.
Khóe miệng Bạch Kính Nông giật một cái, sau đó nhìn cha mẹ và hai cha con nữ quỷ đang đi vào trong biệt thự, tò mò hỏi:
- Kính Học, anh có chút tò mò, nhà chúng ta cho tới bây giờ đều không có giao tình gì với quỷ, đây lần thứ nhất gặp mặt, mẹ thì không nói, phản ứng này của cha cũng quá bình thường, cha con Thiến Thiến này dù sao cũng là quỷ mà, cha không sợ ư?
Thiếu niên nói:
- Anh hỏi em em biết hỏi ai, bất quá hình như em nhớ trong thư phòng của cha có nguyên bộ sách liêu trai, ngoài ra còn có rất nhiều sách dã sử quỷ quái, đều là bản cũ, em xem chừng, lúc còn nhỏ cha khẳng định cũng từng mơ đến giấc mộng quỷ vợ hồ thiếp.
Bạch Kính Nông kinh ngạc nói:
- Có những thứ này sao? Tại sao anh không biết?
Thiếu niên khinh bỉ nói:
- Anh không thích học tập, chỉ có thể thi đại học rác rưở, bình thường cũng không nhìn tới, có thể biết cái gì?
Bạch Kính Nông:
- . . .
- Khụ khụ, ừm, Kính Học hả, anh là Trần Hạo, là bạn học của anh cậu.
Trần Hạo bên cạnh nhếch miệng cười chen vào nói, lộ ra hai hàm răng trắng.
Thiếu niên:
- . . .
- Ha ha, Hạo ca khỏe không, ân, em đi bên trong nhìn xem có gì cần em hỗ trợ không.
Có chút xấu hổ đáp lại một câu, thiếu niên liền chạy như bay.
Trần Hạo nhìn về phía Bạch Kính Nông:
- Lão Bạch, đứa em này của cậu rất trâu bò đấy.
Bạch Kính Nông bĩu môi nói:
- Thế nào, nói đại học của chúng ta là rác rưởi cậu còn không phục? Nói cho cậu biết, em trai tôi từ nhỏ đã thông minh, không chỉ học tập, hơn nữa còn tự học tiếng Hàn và tiếng Nhật, lúc tốt nghiệp trung học, liền một mình đi Hàn Quốc du lịch nửa tháng, giấc mộng của nó là đi Nhật Bản du học, ha ha, cha mẹ tôi còn rất vui mừng, hoàn toàn không biết, tiểu tử này tự cũng đá nói muốn làm vẻ vang nước nhà, khốn kiếp, đều cùng một mẹ sinh ra, tại sao cuộc sống lại khác nhau đến thế.
Trần Hạo:
- . . .