Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui

Chương 42: Thủ đoạn khoa học kỹ thuật

Chương 42: Thủ đoạn khoa học kỹ thuật

Còn chưa đến mười giờ, Long đại sư quả nhiên đã xuất hiện.
Nhưng lúc này gặp lại thì Trần Hạo có chút kinh ngạc.
Hiện tại Long đại sư cùng với lần đâu tiên gặp được khác nhau hoàn toàn.
Tướng mạo dĩ nhiên không thay đổi, thay đổi là cách ăn mặt, không còn là trường sam xanh đậm, mà là áo sơmi màu xám tro, bên ngoài còn mặc một chiếc áo giáp nửa người.
Bên ngoài chiếc áo giáp kia có đầy vết cào, bên góc có chút tổn hại, thoạt nhìn rất thê thảm.
Nhưng Trần Hạo không có chê cười, trái lại rất là ước ao.
Bên trên chiếc áo giáo kia hắn thấy được linh lực cường đại đan xen như một tấm lưới dày đặc, đây là một món linh khí hộ thân! Long đại sư quả nhiên tài đại khí thô!
Linh khí và pháp khí đừng xem chỉ kém một chữ, thế nhưng hiệu quả tuyệt đối là khác nhau một trời một vực. Đồ chơi này, dùng từ vật báu vô giá để hình dung cũng không khoa trương chút nào.
Cho dù Trần Hạo có đạo hạnh, khai quang ra linh khí, nhưng cùng loại hộ thân linh khí dùng tài liệu quý giá luyện chế này không cách nào so sánh được.
Mặt khác, đôi giày Long đại sư đi cũng không đơn giản, Trần Hạo có thể cảm nhận được dấu vết linh lực trên đó, hiển nhiên đây cũng là một món pháp khí.
Lại nhìn đến cái balô to gấp đôi cả người mà Long đại sư đeo sau lưng, bên trong khẳng định còn nhiều đồ tốt hơn à.
Đây là tài sản chân chấn của người tu hành sao? Thật đúng là làm cho người ta hâm mộ chảy nước miếng.
Nếu như không phải bản thân có hệ thống, thời gian sau này nhất định tiền đồ vô lượng, chỉ sợ lúc này đã không nhịn được muốn bái sư, tìm cơ hội tức chết lão, sau đó hảo hảo kế thừa di sản của hắn.
- Long đại sư một thân bảo vật, làm cho vãn bối rất ước ao.
Chờ Long đại sư và Tiết Xông đến gần, Trần Hạo lúc này mới yếu ớt mở miệng, vẻ mặt sợ hãi than.
Trong mắt Long đại sư hiện lên vẻ đắc ý, trong miệng lại khiêm tốn nói:
- Trần đại sư quá khen, đây bất quá là ngoại vật sư môn truyền thừa, thế hệ tu sĩ chúng ta quan trọng nhất vẫn là tự mình tu hành.
Hắn vốn muốn trào phúng Trần Hạo không học vấn không nghề nghiệp, không có luyện được đạo hạnh, nhưng sau khi nói xong, Long đại sư đột nhiên phản ứng kịp.
Đù móa hình như có gì đó sai sai, cái gì gọi là một thân bảo vật, mày tưởng bố là heo sao? Có biết nói chuyện hay không thế?
Trần Hạo lại dùng giọng điệu cung kính chặn miệng Long đại sư miệng.
- Long đại sư chỉ điểm rất đúng, vãn bối thụ giáo.
Trần Hạo cũng không phải có ý định pha trò, dù sao Long đại sư võ trang đầy đủ, dù cho gặp phải hung vật lợi hại cũng có thể tiếp được vài ba chiêu, lúc đó mình còn có thể tranh thủ thời gia chạy trốn, khửa khửa.
Thấy Trần Hạo tôn sùng Long đại sư như vậy, trong lòng Tiết Xông cũng thầm thoải mái.
Đại sư hắn mời lợi hại hơn so với Bạch Như, nếu như thật sự giải quyết được vấn đề thì công lao mình đã có hơn phân nửa, vị trí tổng giám đốc cũng ngồi lên được một nửa rồi.
Bạch Như mặt không có chút thay đổi gì, gắt gao ôm lấy thần tượng Quan Công trong ngực, yên lặng chờ đợi thời cơ.
Sau đó, đám người đi tới mộ huyệt.
Long đại sư tỉ mỉ quan sát chốc lát, hài lòng cười nói:
- Không sai, sát khí trong Long Huyệt hoàn toàn bị phong lại rồi, tạm thời không có thẩm thấu ra ngoài nữa, hiện tại lại là lúc mặt trời lên cao trong ngày, dương khí đang dày đặc, đây là thời điểm tốt nhất để mở Long Môn. Tiết tổng, thuốc nổ đều chôn xong chưa?
Tiết Xông cung kính trả lời:
- Long đại sư yên tâm, dựa theo chỉ thị của ngài, chúng tôi đã mời nhiều chuyên gia đến, tất cả bố trí đều làm xong cả rồi.
Long đại sư gật đầu nói:
- Tốt lắm, chuẩn bị cho nổ Long Môn đi.
Nói xong hắn đi đến một nới khác.
Mọi người vội vàng đuổi theo.
Chờ sau khi tiến nào nơi an toàn, Trần Hạo nhịn không được mở miệng hỏi:
- Long đại sư, Long Môn đều phải cho nổ sao?
Long đại sư âm thầm khinh bỉ, quả nhiên chỉ là thuật sĩ bật nhập lưu, không hiểu môn đạo. Trong miệng giải thích:
- Trần đại sư khả năng không biết, bình thường những ngôi mộ lớn vì phòng ngừa bị người khác phá hư, đều sẽ chặn hết đường vào, thường thấy nhất chính là Đoạn Long Thạch, nếu như không có Đoạn Long Thạch thích hợp thì sẽ chọn Lưu Ly Hỏa Long, phía sau Long Môn bố trí các loại thủ đoạn có thể chặn đứt lối đi. Long Huyệt ở Thanh Khê Sôn chính là Thủy Long Huyệt, bên dưới mặt đất có tồn tại thủy mạch, không cách nào bố trí Đoạn Long Thạch, hẳn chỉ có thể bố trí cạm bẫy phía sau Long Môn, một khi long môn đóng lại thì bên ngoài không có cách nào mở ra.
Nói xong, Long đại sư hài hước nhìn Trần Hạo, muốn thấy biểu tình xấu hổ trên mặt hắn.
Dù sao mình gọi hắn đại sư, kết quả điểm tri thức cơ sở ấy cũng không biết, thế này không mất mặt sao?
Bất quá Long đại sư thất vọng rồi, Trần Hạo chỉ là vẻ mặt bừng tỉnh, sau đó còn có chút nhỏ ngạc nhiên mừng rỡ, dù sao đây cũng là tri thức không biết, có người giúp hắn giải thích nghi hoặc, vui mừng còn không kịp nữa, làm sao có thể xấu hổ.
- Thì ra là thế, vãn bối thụ giáo.
Trần Hạo cảm kích nói tạ ơn.
Long đại sư:
- ...
Ầm!
Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn truyền ra, mặt đất chấn động run rẩy, bụi bặm tung bay.
Trong lòng không có một chút phòng bị nào, mọi người theo bản năng nằm xuống, sau đó mới phản ứng lại, bọn họ đang ở nơi có phòng ngự an toàn nhất, làm sao có thể bị thương được, nhất thời hai mặt nhìn nhau.
- Khụ khụ, chúng ta có thể đi xem một chút.
Long đại sư bình tĩnh đứng lên, che giấu sự xấu hổ, sau đó nhận lấy mặt nạ phòng độc Tiết Xông đưa tới.
Trần Hạo cũng cầm một cái, nhìn có chút không biết nói gì.
Hình như hoàn toàn khác xa với những gì mình nghĩ khi đại sư tiến vào trong huyệt mộ.
Không nói thuốc nổ nổ banh chành, mặt nạ phòng độc đều đem ra hết, kế tiếp không phải còn thủ đoạn khoa học kỹ thuật nào nữa chứ.
Chậc chậc, chẳng lẽ giới tu hành bây giờ đều là như thế, kết hợp tu luyện và khoa học kỹ thuật, sử dụng thủ đoạn khoa học kỹ thuật đến hàng yêu phục ma?
Lúc đi đến cái mộ huyệt, cửa đá kia đã biến mất, thay vào đó là một cửa động cao hơn một thước, bên trong đen kịt, thấy không rõ lắm.
Mà ở trong mắt Trần Hạo, một cổ âm sát khí nồng nặc từ cửa động tuôn ra, như hơi nước bốc lên, bên dưới ánh năng mặt trời không ngừng tan rã.
Âm Sát kinh vãi đạn, chẳng lẽ thật sự dựng dục ra hung vật?
Trần Hạo có chút kinh hãi, âm thầm đề cao cảnh giác.
Sắc mặt Long đại sư cũng hơi biến, lặng lẽ đem hung hiểm trong Long Huyệt tăng thêm một bậc.
- Long đại sư, còn cần tôi làm gì không?
Tiết Xông nhìn cửa động có chút kinh hoàng hỏi.
Long đại sư trầm ngâm chốc lát, mở miệng nói:
- Cậu cho người đem mấy cái gương đến, tiếp tục chiết xạ ánh mặt trời vào, mặt khác đem dây điện kéo qua, chúng ta vừa đi vừa kéo đèn theo phía sau.
Tiết Xông gật đầu, vội vàng dẫn người đi làm.
Long đại sư lúc này mới nhìn về phía Trần Hạo nói:
- Trần đại sư, chúng ta đi thôi, nếu bên trong Long Huyệt xuất hiện hung vật, khẳng định nằm ở bên trong long tẩm, vừa rồi động tĩnh quá lớn, tôi không dám cam đoan có đánh thức nó hay không, tốt nhất là đánh nhanh thắng nhanh.
Nghe Long đại sư nói khẳng định như vậy, Trần Hạo biết vị đại sư này khẳng định trở về đã tìm kiếm tài liệu liên quan, so với mình càng biết nhiều thứ hơn về Long Huyệt, Trần hạo nghe vậy gật đầu đáp ứng.
Sau đó, đoàn người chia làm hai đường.
Trần Hạo cùng Long đại sư đi ở phía trước, tiến vào thông đạo Long Môn.
Động nhiên vào lúc Âm Sát tập kích, chợt cảm thấy một cổ hơi lạnh thấu xương, bất quá sau khi phật châu chỗ cổ tay toả ra ánh sáng nhu hòa, tất cả Âm Sát đều không thể chạm được đến người hắn.
Long đại sư cùng Trần Hạo không sai biệt lắm, hạt châu mã não đồng dạng ngăn cách Âm Sát.
Nhìn nhau một cái, đều đối với pháp khí hộ thân của đối phương coi trọng một chút, sau đó hai người tiếp tục tiến vào.
Đi theo phía sau Long đại sư và Trần Hạo chính là Bạch Như, nữ nhân này ôm chặt thần tượng Quan Công, đồng dạng tránh được Âm Sát tập kích, gắt gao đi theo phía sau Trần Hạo, cùng đợi cơ hội xoay người mà hắn nói.
Meo meo!
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng mèo kêu vang lên, sau đó Trần Hạo liền thấy một đạo hắc ảnh chui vào bóng tối trong mộ huyệt.
- Tiểu Hắc!
Trần Hạo cả kinh, chợt chán nản.
Khốn kiếp, ca mang mày tới là để cho mày mở rộng tầm mắt, không có ý định để mày vào hiểm cảnh mà, cmn con mèo mập mày lại chủ động lao vào tìm đường chết.
Thế nhưng là mèo mun đã chạy xa, Trần Hạo cũng không thoát ly đội ngũ đi tìm mèo, chỉ có thể âm thầm cầu khẩn, mèo mập ngàn vạn lần đừng chết ở chỗ này, ca mới vừa dùng một vạn tệ mua cho mày thức ăn ngoại đấy, mày vẫn chưa ăn một miếng nào đâu.
MinhLâm - Lục Đạo


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất