Chương 1405. Bầy Sói
Phản ứng của Vương Chiếu và Hàn Sâm giống hệt nhau, sau khi bước qua nhìn rõ được cảnh vật phía trước thì bèn xoay người muốn chạy về, nhưng sau đó lại nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Đó là tiếng đầu của mọi người va vào nhau, có người còn bẹp dúm cả mặt lại, trên mặt thì bê bết máu.
Hàn Sâm lại không có tâm trạng để cười nhạo bọn họ, bây giờ không thể trở về con đường kia nữa, mà ở trước mắt bọn họ là từng con sói rất lớn đang vây bên ngoài, số lượng rất nhiều, cũng cực kỳ đáng sợ, không biết rốt cuộc có bao nhiêu con, từng cặp mắt xanh biếc đang
nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Một giây sau, những con sói tụ tập thành đàn im lìm không một tiếng động lao tới, tất cả mọi người lập tức rơi vào trận khổ chiến.
Hàn Sâm không nhiều lời, nhanh chóng triệu hồi Già Thiên Tán ngăn chặn một con sói lớn đang lao vào hắn.
Con sói này còn to lớn mạnh mẽ hơn trâu đực, lúc nhào tới, lưỡi vuốt trên móng vuốt chĩa ra hệt như dao găm.
Cũng may Già Thiên Tán cứng cáp nên không bị lưỡi vuốt của con sói lớn chém đứt.
Đáng lẽ mọi người vẫn muốn kết thúc trận chiến với bầy sói, nhưng thực sự bầy sói quá hung ác, dưới sự tấn công mọi người thì cuối cùng cũng chỉ có thể ai trốn đường nấy, lúc này bất cứ ai cũng không để ý tới người khác, ưu tiên hàng đầu là thoát thân.
Động Huyền Khí Tràng của Hàn Sâm quét qua, địa hình vùng lân cận đều ở trong đầu của hắn. Đầu óc hắn nhanh chóng vận hành, suy tính một con đường sống sót tạm thời.
Hàn Sâm cầm Già Thiên Tán trong tay, xông vào trong bầy sói, nhưng Già Thiên Tán chỉ là vật phụ trợ, Hàn Sâm lợi dụng năng lực tính toán và dự đoán mạnh mẽ của Động Huyền Thân Pháp lần lượt né tránh sự †ập kích của những con sói lớn kia, nhắm vào vị trí bên trái.
Nơi này tương tự với quảng trường, bên trái có rất nhiều tượng đá, có thể nhảy vào trong đám tượng đá. Hàn Sâm có thể lợi dụng địa hình phức tạp để đọ sức với những con sói này.
Cũng may sức mạnh của những người khác đã thu hút hàng loạt con sói khiến cho áp lực của Hàn Sâm giảm bớt. Không ngờ rằng hắn lại xông vào trong rừng tượng đá dễ dàng đến như vậy.
Sau khi đi vào rừng tượng đá, Hàn Sâm vừa dựa vào tượng đá để đọ sức với sói, vừa nuốt trái cây. Bây giờ hắn cũng không để ý nhiều như vậy, nhặt vài trái nhỏ rồi nhanh chóng nuốt xuống, chỉ cần tăng cường Gen Thần một chút cũng có thể khiến thể chất của hắn cũng nhanh chóng tăng mạnh.
Tuy rằng những con sói này mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa tới mức không thể ứng phó được. Dù rằng tố chất cơ thể của Hàn Sâm không đủ, nhưng sau khi nuốt rất nhiều Gen Thần thì tố chất cơ thể cũng nhanh chóng nâng cao, lúc dùng Già Thiên Tán chống lại những con sói cũng không hề chật vật nữa.
Đám người Lệ tiên sinh đã tách nhau ra, cũng không biết là đã chết hay còn sống, bây giờ Hàn Sâm cũng không thể quan tâm nhiều như thế, những con sói đang tụ tập thành đàn ở phía sau lao về phía hắn, Hàn Sâm chỉ có thể tiếp tục lùi vào trong rừng tượng đá.
Nhưng Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện ra, tuy rằng những con sói lớn này hung ác, nhưng dường như cũng không có ý muốn giết hắn mà là muốn đuổi hắn vào trong rừng tượng đá.
“Chúng nó muốn làm gì đây?” Trong lòng Hàn Sâm thầm kinh ngạc, nhưng cho dù bây giờ hắn không muốn chạy vào bên trong thì cũng không thể, mấy con sói phía sau xông đến càng ngày càng nhiều, hắn chỉ có thể lùi vào trong rừng tượng đá.
Rất nhanh đã đến cuối rừng tượng đá, phía trước lại thay đổi thành không gian trống trải. Hàn Sâm lập tức thầm nói không ổn rồi.
Ở trong rừng tượng đá, hắn vẫn có thể đọ sức với bầy sói dựa vào địa hình phức tạp, nhưng chỗ bên ngoài kia không có vật che chắn, nếu bầy sói cùng nhau tiến lên thì hắn rất khó trốn chạy thêm nữa.
Cũng may có chút thời gian nên Hàn Sâm đã ăn không ít Quả Gen Thần Cấp để tăng thêm mấy chục điểm Gen Thần, tố chất thân thể cũng tăng mạnh, uy hiếp từ những con sói kia với hắn cũng giảm bớt không ít.
Hàn Sâm muốn ở lại trong rừng tượng đá, nhưng bầy sói đã vây quanh bốn phía, hoàn toàn không có chỗ trống để chạy về, thế nên hắn chỉ có thể nhắm mắt chạy ra khỏi rừng tượng đá.
Điều khiến Hàn Sâm kinh ngạc chính là sau khi hắn chạy ra khỏi rừng tượng đá thì những con sói kia lại không đuổi theo, chỉ ở trong rừng tượng đá nhìn hắn cứ như bên ngoài rừng tượng đá có một tấm bình phong vô hình ngăn cản chúng nó.
Hàn Sâm đứng ở bên ngoài nhìn những con sói kia, tuy vẻn vẹn chỉ cách có mấy mét nhưng chúng nó lại không hề có ý muốn nhào tới một chút nào.
“Quả nhiên chúng nó không hề có ý định giết ta, chỉ muốn đuổi ta chạy đến nơi này, rốt cuộc chúng nó làm như vậy để làm gì đây?” Ánh mắt Hàn Sâm đánh giá xung quanh rồi phát hiện nơi này giống như một vườn hoa.
Trong vườn trồng rất nhiều cây cối kì lạ, trên mảnh đất bên cạnh hắn gieo trồng rất nhiều củ cải, nhưng nhìn kỹ thì những cây đó là một cái đầu nửa chôn dưới đất, trên đỉnh đầu mọc ra lá xanh, hơn nữa những cái đầu kia lại giống như đầu người, cái nào cái nấy đang nhắm mắt lại giống như là củ cải chôn vùi trong đất, trông kỳ dị đến mức không nói lên lời.
Hắn tiến sâu vào bên trong thì có một vùng trồng toàn khóm hoa, những khóm hoa đó nở ra các đóa hoa có màu sắc khác nhau, nhưng nếu quan sát kĩ thì sẽ phát hiện hình như bên trong những đóa hoa đều có giọt máu, tất cả hoa đều đang chảy máu, giống như huyết lệ đang chảy ra ngoài từ bên trong đóa hoa vậy.
Theo những gì mắt thường có thể nhìn thấy thì những cây cối này rất quái dị, khiến người ta có chút không thoải mái.
Nhưng kỳ lạ là Hàn Sâm cũng không cảm giác được trên người chúng nó có sức sống mạnh mẽ giống như cây cối bình thường mà lại rất yếu đuối.
Mấy con sói trông giữ ở bìa rừng tượng đá không chịu rời đi, Hàn Sâm cũng không thể quay về, chỉ có thể tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Cũng may là Hàn Sâm cũng không cảm giác được sự nguy hiểm ở trong vườn hoa, suy tư một lúc, hắn cứ tiếp tục đi vào bên trong để khám phá xem bên trong vườn còn có cái gì nữa không.
Bởi vì có sương mù nên Hàn Sâm không nhìn thấy toàn cảnh vườn hoa, chỉ có thể từ từ đi vào.
Càng đi sâu vào bên trong, câu cối càng quái dị, thậm chí Hàn Sâm còn thấy một thân cây giống như cơ thể của con người, cành cây mọc ra rất nhiều cánh tay, trên cánh tay mọc ra rất nhiều lá cây giống như lỗ †ai, xem ra cây cối ở đây cực kỳ đáng sợ.
Mặc dù là cây cối nhưng Hàn Sâm lại không cảm giác được sức sống quá mạnh mẽ ở trên người nó giống như sức sống của cây cối bình thường, không bằng cả cây cối gen.
“Kỳ lạ thật đấy, theo lý mà nói, cây cối ở nơi này kì lạ như thế thì không thể nào là cây cối bình thường được, nhưng sao sức sống của chúng lại yếu đuối tới như vậy?” Trong lòng Hàn Sâm hơi nghỉ ngờ.
Hắn đang đi vào bên trong thì bỗng nhiên nghe thấy có một có âm thanh truyền tới từ phía sau, Hàn Sâm quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Hạ Trực từ phía sau chạy tới.
Xem ra tình trạng của Hạ Trực khá tốt, trên người cũng không bị thương.
“Hạ Trực, đám người Vương Chiếu ở đâu rồi?” Hàn Sâm vội vàng hỏi.
Hạ Trực lạnh lùng nói: “Ta không biết bọn họ đi đâu rồi, sau khi ta chạy trốn tới chỗ này thì chỉ nhìn thấy một mình ngươi.”
Hàn Sâm thấy giọng điệu của Hạ Trực có gì đó sai sai, thế là lùi về phía sau hai bước rồi nhìn hắn chăm chú không nói gì thêm nữa.
“Ta cũng không nhiều lời nữa, đưa Quả Thực Gen của ngươi cho ta rồi đi theo ta, ta bảo đảm ngươi sẽ an toàn.” Hạ Trực nói
“Ngươi dựa vào cái gì để bảo đảm an toàn cho ta?” Hàn Sâm lập tức hiểu rõ, Hạ Trực đang muốn cướp Quả Thực Gen của hắn, thế là sắc mặt cũng sa sâm cả xuống.
“Dựa vào cái này.” Hạ Trực nói xong, ấn đường chiếu ra một vệt hào quang, hóa thành một con sói bằng kim loại màu đen ở trước mặt hắn. Lạc ấn hiện ra trên người con sói ấy chứng minh nó là một hạch gen Hoàng Kim.
Hết chương 1405.