Chương 1435. Mặt Nạ Hoàng Kim
Hàn Sâm và Linh Mị Nhi đang trên đường đến Tí Hộ Sở Hoàng Kim, không gian dưới lòng đất vô cùng rộng lớn, từng không gian được nối liền với nhau.
Hơn nữa trên đỉnh các tảng đá ở dưới đây đều có thể nhìn thấy một loài thực vật như dây leo.
“Đám dây leo này thuộc thực vật gen nào vậy?” Hàn Sâm chỉ vào mấy dây leo trên đỉnh phiến đá rồi hỏi Linh Mị Nhi, những dây leo này trông có vẻ rất quen mắt nhưng Hàn Sâm nghĩ mãi cũng không nhớ ra mình đã từng nhìn thấy những cây tương tự ở đâu.
Khí tức của mấy dây leo này còn không mạnh bằng khí tức của Bích Lạc Đằng, cảm giác không khác gì so với mấy loại dây leo thông thường.
“Đấy là Thánh Đằng ở thế giới ngầm của bọn ta. Chúng bảo vệ và chống đỡ cho thế giới ngầm, còn Ám Linh tộc bọn ta chính là những người bảo vệ Thánh Đằng, nếu tộc nhân có thể thăng cấp đến hạch gen Bảo Thạch thì có thể trở về Tí Hộ Sở Ám Linh, nơi đó chính là nơi có hệ thống rễ của Thánh Đằng và Chủ Đằng.” Linh Mị Nhi giải thích.
“Thánh Đằng còn có thể kết trái sao? Loại quả được kết ra sẽ có tác dụng gì?” Hàn Sâm tò mò hỏi.
Linh Mị Nhi cười đáp lại: “Tất nhiên là có thể kết trái rồi, thế nhưng ta nghe Thủy Tổ trong tộc nói, từ lúc lớn đến nay Thánh Đằng chỉ kết ra một quả, cũng không biết phải mất bao lâu thì quả mới chín, Thủy Tổ †a từ trước đến nay chưa bao giờ đi ra khỏi Tí Hộ Sở, một phần là vì Bách Tộc Minh Ước, phần còn lại là vì bảo vệ Thánh Đằng và Thánh Quả.”
“Ngay cả Thủy Tổ tộc ngươi cũng phải bảo vệ nó, chắc chắn công hiệu của nó rất mạnh nhỉ?” Hàn Sâm lại hỏi.
Linh Mị Nhi suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Vậy thì ta cũng không biết nữa, nó cũng chỉ kết ra một Thánh Quả như thế thôi, cho đến hiện tại thì vẫn chưa chín, Thủy Tổ cũng chưa từng nói cho ta về công dụng của Thánh Quả. Thế nhưng khi ta còn nhỏ, Thủy Tổ từng ôm ta ngồi cạnh Thánh Đằng, ta còn dùng tay sờ vào Thánh Quả, cũng không có gì đặc biệt cả.”
Nói xong, Linh Mị Nhi lại miêu tả hình dáng của Thánh Quả rồi lại tiếp tục : “Thật không hiểu vì sao một Thánh Đằng to như vậy, lan rộng khắp thế giới ngầm, vậy mà lại chỉ có thể kết ra một Quả Thực nhỏ như thế”
Nhìn thấy cử chỉ miêu tả của Linh Mị Nhi, Hàn Sâm rất bất ngờ, hình dáng mà Linh Mị Nhi miêu tả, rõ ràng là một quả hồ lô.
Mà khi nhìn thấy hình dáng quả hồ lô mà Linh Mị Nhi miêu tả, một tia sáng vụt qua trong đầu Hàn Sâm, hắn cuối cùng cũng nhớ ra vì sao mấy Thánh Đằng này lại trông quen mắt đến thế rồi.
Dây leo đã khô héo khi Bảo Nhi sinh ra trông có vẻ rất giống với Thánh Đằng, thế nhưng dây leo kia đã khô héo rồi, cho nên giữa nó và Thánh Đằng vẫn có vài điểm khác biệt, vì vậy lúc mới đầu Hàn Sâm mãi không nghĩ ra, chỉ cảm thấy có chút quen mắt.
Sau lời nhắc nhở của Linh Mị Nhi, Hàn Sâm càng nhìn càng thấy Thánh Đằng rất giống dây leo khô héo kia, nếu dây leo chưa bị khô héo thì có thể nó cũng sẽ trông như thế này.
Hàn Sâm trực tiếp dùng ngón tay vẽ hình một quả hồ lô lên mặt đất, rồi hỏi Linh Mị Nhi: “Có phải hình dáng của Thánh Quả trông như này không?”
“Đúng, hệt như vậy luôn, trước đây ngươi từng thấy Thánh Quả rồi sao?” Nói xong, Linh Mị Nhi lại tự vỗ đầu mình: “Ta ngốc quá, ngươi vừa mới sinh ra, làm sao có thể đã từng thấy Thánh Quả chứ.”
Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc, hình quả hồ lô mà hắn vẽ là dựa trên quả hồ lô có từ trước khi Bảo Nhi sinh ra, vậy mà Linh Mị Nhi lại nói là giống hệt, có lẽ nào Thánh Đằng ở thế giới ngầm có liên quan đến Bảo Nhi không?
Vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu Hàn Sâm, lai lịch của Bảo Nhi luôn là một nghỉ vấn đối với Hàn Sâm.
Có thể tự do đi lại giữa Tí Hộ Sở và Liên Minh thì chỉ có thể là nhân loại hoặc hoặc sinh vật mang dòng máu nhân loại.
Bảo Nhi được sinh ra từ quả hồ lô, nghĩ thế nào cũng không thể có gen của nhân loại được, vậy tại sao nàng lại có thể tự do di chuyển giữa Tí Hộ Sở và Liên Minh được chú, Hàn Sâm vẫn luôn cảm thấy thắc mắc với việc này.
Nếu thực sự liên quan đến Thánh Đằng này, nói không chừng còn có thể tìm được lai lịch thật sự của Bảo Nhi.
Chỉ tiếc rằng Linh Mị Nhi không biết nhiều về Thánh Đằng, sợ rằng người thật sự biết về Thánh Đằng ở thế giới ngầm này chỉ có Ám Linh tộc vẫn luôn canh giữ cho Thánh Đằng mà thôi.
Hàn Sâm thực sự rất muốn nhìn xem rốt cuộc Thánh Quả có hình dáng giống với quả hồ lô đã sinh ra Bảo Nhi hay không.
Chỉ tiếc rằng ngay cả Linh Mị Nhi cũng cần phải đợi đến khi hạch gen của nàng ấy thăng lên cấp Bảo Thạch, như vậy mới có tư cách trở lại Tí Hộ Sở Ám Linh một lần nữa.
Tuy rằng năng lực của Linh Mị Nhi không yếu, thế nhưng thời gian sinh ra lại quá ngắn, vẫn còn là chỉ số thông minh và tính cách của trẻ con, nếu như không phải có Hắc Bạch Xà Vương bảo vệ thì cũng khó nói có sống được đến bây giờ. Nếu mong chờ nàng ấy có thể thăng cấp lên hạch gen Bảo Thạch thì không biết còn phải đợi đến bao giờ nữa đây.
“Không được, đợi sau khi ta đánh bại được Tí Hộ Sở, ta sẽ ôm Bảo Nhi đến đây, để nàng ấy nhìn xem Thánh Đằng này có quan hệ gì với nàng ấy hay không.” Hàn Sâm quyết định sẽ cùng Linh Mị Nhi đánh bại Tí Hộ Sở Hoàng Kim trước đã rồi nói tiếp.
Về cơ bản Tí Hộ Sở ở thế giới ngầm đều được xây bằng đá, đám người Hàn Sâm đi đến trước một cánh cổng đá nằm sâu trong vách núi, Hàn Sâm cẩn thận xem xét cánh cổng đá.
Cổng đá không có dấu vết bị mở, ổ khóa trên đó vẫn còn nguyên vẹn, có thể là một Tí Hộ Sở chưa được phát hiện.
Tí Hộ Sở này cũng được phát hiện bởi Hắc Bạch Xà Vương, chỉ tiếc rằng Hắc Bạch Xà Vương không thể giúp Linh Mị Nhi xây dựng Tí Hộ Sở, nếu không thì nàng cũng không phải sống trong hang động.
Hàn Sâm quan sát cánh cổng đá, trên đó có khắc nhiều hoa văn hình mặt nạ, nhìn trông rất quỷ dị.
Bình thường hoa văn trên cánh cổng của các Tí Hộ Sở đều liên quan đến sức mạnh của Tí Hộ Sở đó, không biết những chiếc mặt nạ này đại diện cho sức mạnh nào.
Thế nhưng nhìn kích thước của cánh cổng này, ước chừng quy mô bên trong cũng không quá lớn, không phải Tí Hộ Sở Bạch Ngân thì cũng là Tí Hộ Sở Hoàng Kim.
“Đúng là nó rồi.” Hàn Sâm dùng một tay trực tiếp cắt khóa cửa, rồi thuận tay đẩy cánh cổng đá ra.
Chỉ nhìn thấy bên trong cổng đá có một đại sảnh, hai người bước vào đại sảnh, thế nhưng Hắc Bạch Xà Vương không vào theo mà chỉ canh giữ ở bên ngoài cổng lớn của Tí Hộ Sở.
“Chúng ta thật sự có thể chiếm Tí Hộ Sở này ư?” Linh Mị Nhi nhìn vào đại sảnh, hỏi một cách không chắc chắn.
Trong đại sảnh có mấy bộ bàn ghế bằng đá, trông có vẻ lâu đời rồi, hơn nữa dường như trên bức tường ở phía sau đại sảnh có treo một chiếc mặt nạ làm từ Hoàng Kim.
Bề ngoài chiếc mặt nạ giống y hệt chiếc mà Hàn Sâm nhìn thấy trên cánh cổng đá, thế nhưng so với những hình khắc trên đá đơn giản, vật thể này thực tế mà tinh xảo hơn rất nhiều, nhìn nó như chiếc mặt nạ được sử dụng bởi các vị thần.
Hàn Sâm và Linh Mị Nhi còn chưa kịp bước tới, chiếc Mặt Nạ Hoàng Kim kia đã tự bay ra khỏi bức tường rồi lao về phía họ.
Cơ hội để có thể chiếm lấy hạch gen không nhiều, chiếc Mặt Nạ Hoàng Kim này trông có vẻ là một hạch gen Hoàng Kim, vậy nên không trực tiếp động thủ chém vỡ nó được, hắn chỉ đành lấy một đồng Kim Tệ ném về phía nó.
Đồng Kim Tệ trực tiếp dính vào trán của mặt nạ, nhưng dường như Mặt Nạ Hoàng Kim không bị ảnh hưởng gì, tiếp tục bay về phía Hàn Sâm với tốc độ cực nhanh, chỉ trong chốc lát đã bay tới trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm khẽ cau mày, hắn cho rằng đồng Kim Tệ trước đó không đủ mạnh, liên tiếp tung mấy đồng Kim Tệ ra, tất cả đều dính lên Mặt Nạ Hoàng Kim.
Hết chương 1435.