Chương 1436. Thúc thúc tốt bụng
Đường Như Bi, biệt danh Quỷ Thủ, tự phong mình là thần trộm số một tinh tế, thông qua các loại thủ đoạn trộm cắp cổ xưa và công nghệ cao, hành nghề hơn sáu mươi năm chưa bao giờ thất thủ.
Lần này nhận được một mối làm ăn lớn, có người trả giá cao trên trời để hắn bắt cóc Hàn Tiểu Hoa con trai của Hàn Sâm, vậy nên hắn mới đến tinh cầu Loga, hơn nữa còn ở đó rất lâu, tiếp đó nắm lấy cơ hội ngàn năm có một đợi mọi người trong nhà đi vắng chỉ còn lại hai đứa trẻ.
“Con người bây giờ cũng thật là, ngay cả một chút ý thức an toàn cũng không có, cho rằng cái gì cũng giao cho trí não và người máy là được, cái thứ kia làm sao có thể đáng tin chứ, đừng nói là thần trộm siêu cấp như ta đây, ngay cả tên ăn trộm nhỏ cũng có thể làm được.” Đường Như Bi vừa đi về phía Tiểu Hoa, còn vừa lẩm bẩm một mình.
“Bản nhỏ à, ngươi thích ăn kem không?” Đường Như Bi thấy Bảo Nhi đang nhìn hắn, trên mặt hắn lập tức lộ ra nụ cười, lấy ra một cây kem Lam Bảo Thạch đưa cho Bảo Nhi.
Tư liệu người kia đưa cho hắn rất tỉ mỉ, Đường Như Bi biết Bảo Nhi không phải là nhân loại mà chỉ là sủng vật thú hồn mà Hàn Sâm nuôi, không những không có sức chiến đấu, mà còn vô cùng thích ăn kem Lam Bảo Thạch, vì thế Đường Như Bi đã có chuẩn bị từ sớm.
“Thúc thúc, ngươi đúng là người tốt.” Hai mắt Bảo Nhi tỏa sáng, vô cùng vui mừng nhận cây kem.
Trong lòng Đường Như Bi âm thầm đắc ý: “Trộm là một kỹ thuật, kỹ thuật là gì? Cái này chính là kỹ thuật, toàn bộ Liên Minh à không toàn bộ vũ trụ, Đường Như Bi ta mà tự nhận đứng thứ hai e rằng cũng không ai dám nhận đứng thứ nhất.”
Thừa dịp lúc Bảo Nhi ăn kem, Đường Như Bi cúi người xuống vươn hai tay muốn đi đến ôm lấy Tiểu Hoa, động tác của hắn rất nhẹ nhàng, một bên duỗi tay qua một bên dụ Tiểu Hoa nói: “Tiểu bảo bối, thúc thúc dẫn ngươi đi chơi nhé.”
Nhưng tay Đường Như Bi vẫn chưa chạm tới Bảo Nhi thì đột nhiên hắn cảm thấy ở phía sau có thứ gì kéo y phục hắn, Đường Như Bi nhất thời như bị sét đánh, nhanh chóng xoay người lại.
Đường Như Bi đắc ý nhất chính là năng lực cảm giác của hắn, nhưng căn bản hắn không có cảm giác có người tới gần, quần áo lại bị người khác kéo điều này làm sao có thể không làm cho hắn hoảng sợ.
Sự nghiệp ăn trộm nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ bị người khác bắt tại trận, lần này nếu bị bắt tại trận thì cả đời anh minh đều sẽ bị huỷ toàn bộ mất.
Nhưng Đường Như Bi xoay người nhìn lại thì phát hiện vốn không có ai, Bảo Nhi bên cạnh đứng dậy kéo góc áo hắn, đôi mắt to tròn nhìn hắn chờ mong.
“Ta đã nói rồi mà, bọn họ không thể trở về nhanh như vậy được mà” Đường Như Bi thở phào nhẹ nhõm, trái tim lúc nãy suýt nhảy ra cuống họng cuối cùng cũng rơi xuống lại.
“Bạn nhỏ à, ngoan ngoãn đi ăn kem đi.” Đường Như Bi lộ ra khuôn mặt tươi cười thân thiết nói với Bảo Nhi, nói xong xoay người muốn đi ôm lấy Tiểu Hoa.
Nhưng Bảo Nhi lại kéo quần áo hắn, Đường Như Bi không thể làm gì khác hơn là lại xoay người lại nhìn về phía Bảo Nhi, Bảo Nhi trừng đôi mắt to vẻ mặt vô tội nói: “Thúc thúc, Bảo Nhi ăn hết kem rồi, còn muốn ăn nữa”
Đường Như Bi đột nhiên có chút đau đầu, hắn cho rằng Bảo Nhi là sủng vật thú hồn, mặc dù chủ nhân của sủng vật thú hồn không thể biết sủng vật thú hồn đang làm gì nếu không ở bên cạnh, nhưng nếu sủng vật thú hồn bị công kích, thân thể bị tổn thương, chủ nhân vẫn có thể phát hiện ra.
Cho nên Đường Như Bi cũng không muốn động thủ với Bảo Nhị, tránh cho Hàn Sâm phát hiện.
Trên thực tế Bảo Nhi cũng không phải thú hồn của Hàn Sâm, cho dù hắn động thủ với Bảo Nhi, Hàn Sâm cũng không cảm nhận được.
“Có câu nói không sai một chút nào, người càng giàu có thì càng keo kiệt, sủng vật hình người đáng yêu như thế, nếu là ta nuôi thì tùy ý muốn ăn cái gì cũng được, cả nhà Hàn Sâm chắc chắn là không nỡ cho nàng ăn ngon, mới khiến nàng thèm ăn như thế” Đường Như Bi nghĩ tới, lập tức mở ra cái hộp nhỏ treo bên hông, đó là một cái hộp ướp lạnh đặc chế, bên trong còn hai cây kem Lam Bảo Thạch.
Từ trước đến nay Đường Như Bi làm việc luôn thích chuẩn bị đầy đủ, ngay cả kem cũng mang tới ba cây một lúc, lúc này đúng lúc có ích, đưa cho mỗi tay của Bảo Nhi một cây: “Ngoan, đi qua bên kia ăn đi.”
Chưa đợi đến lúc Đường Như Bi xoay người, Bảo Nhi một miếng một cây, ăn sạch hai cây kem, sau đó mắt to mở nhìn Đường Như Bi, bi bô nói: “Thúc thúc, ta còn muốn ăn nữa.”
“Đậu mé, ngươi ăn kem như vậy không sợ ăn đau bụng sao?” Nhất thời Đường Như Bi hơi buồn bực, hắn chỉ chuẩn bị có ba cây kem, bây giờ làm gì còn cây nào.
“Thúc thúc không có kem, ngươi đợi một lát, thúc thúc lập tức dẫn ngươi đi mua.” Đường Như Bi nói xong lại muốn đi ôm Tiểu Hoa đi.”Thúc thúc, bây giờ ngươi dắt ta đi mua đi.” Bảo Nhi kéo góc áo Đường Như Bi nói.
Đường Như Bi định không để ý tới Bảo Nhi, muốn ôm Tiểu Hoa bỏ chạy, nhưng hắn lại phát hiện tay mình không sao chạm tới Tiểu Hoa được, thân thể cũng không thể tiến về phía trước nửa bước.
Hắn quay đầu nhìn lại, bỗng nhiên hoảng sợ, tay Bảo Nhi cầm lấy góc áo của hắn, sức mạnh lớn đến nỗi hắn cũng không có cách nào tránh thoát.
“Sức lực thật mạnh mẽ, lẽ nào hắn ta đã nuôi nàng trở thành sủng vật thú hồn có trạng thái chiến đấu cao cấp ư? Sao trong tư liệu tại sao lại không nói đến?” Đường Như Bi âm thầm hoảng sợ, nhưng suy cho cùng hắn cũng có kinh nghiệm ăn trộm phong phú, chớp mắt đã có cách, đắp lên khuôn mặt tươi cười, hòa ái dễ gần nói với Bảo Nhi: “Được, bây giờ thúc thúc dẫn ngươi đi mua kem, chúng ta dắt đệ đệ đi cùng, đến lúc đó ngươi muốn ăn bao nhiêu thì có bấy nhiêu được hay không?”
“Vâng, thúc thúc đúng là người tốt.” Bảo Nhi vui vẻ nói.
“Vậy thì được, bây giờ chúng ta đi thôi, đừng đi trễ quá cửa tiệm sẽ đóng cửa” Đường Như Bi xoay người lại muốn ôm Tiểu Hoa, nhưng lại bị Bảo Nhi kéo lại.
“Thúc thúc, vẫn chưa được, Bảo Nhi không thể đi.” Vẻ mặt Bảo Nhi buồn bã nói.
“Tại sao lại không được? Ngươi không muốn ăn kem sao?” Đường Như Bi thầm nhảy dựng lên, vội vàng nói.
“Muốn, nhưng nếu không làm xong bài tập thì cha và mẹ sẽ mắng ta, †a muốn làm xong bài tập mới đi ăn kem.” Bảo Nhi chỉ sách bài tập bên cạnh nói.
Hàn Sâm rảnh rỗi thì cho Bảo Nhi học một ít kiến thức Liên Minh, tương lai dự định để cho Bảo Nhi sống ở Liên Minh, nói chung nơi Tí Hộ Sở này không thích hợp với cô bé xinh đẹp dễ thương như này.
“Ác thật đấy, trưởng bối bây giờ không những không buông tha con của chính mình, thậm chí ngay cả sủng vật cũng phải làm bài tập, đúng là không có nhân đạo, thúc thúc giúp ngươi làm.” Đường Như Bi lòng đầy căm phẫn nói, nhưng trong lòng lại nghĩ: “Nếu ta chờ ngươi làm xong bài tập không chừng lúc đó Kỷ Yên Nhiên đã trở về.”
“Thúc thúc, ngươi đúng là người tốt.” Vẻ mặt Bảo Nhi đầy cảm động. “À, đương nhiên thúc thúc là người tốt rồi” Đường Như Bi cầm lấy sách
bài tập và viết, liếc mắt nhìn đề bài: “Trong nông trường tổng cộng có sáu mươi bảy động vật nhỏ, số lượng vịt là gấp đôi gà…”
Đường Như Bi làm gì có tâm trạng tính cái này, lập tức tùy tiện viết đáp án, hắn muốn ứng phó xong nhanh chóng rời đi.
“Thúc thúc tốt bụng, câu này ngươi tính không đúng, hẳn là phải tính như vậy…” Bảo Nhi chỉ vào đáp án Đường Như Bi viết nói.
“Là thúc thúc cố ý viết sai để kiểm tra ngươi.” Trong lòng Đường Như Bi buồn bực, không thể làm gì khác hơn là tính lại lần nữa.
“Xảy ra chuyện gì vậy, ta đường đường là thần trộm số một tinh tế, vậy mà lại chạy đến nhà người khác làm toán cho trẻ nhỏ.” Đường Như Bi tỏ vẻ đau khổ tiếp tục làm toán.
Hết chương 1436.