Chương 1505. Áo giáp thần bí thức tỉnh
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Hàn Sâm, khi Hàn Sâm tu luyện “Vật ngữ gen”, thân thể và khí tức của hắn đều không có bất kỳ phản ứng nào, hoàn toàn không có một chút hiệu quả nào cả.
Chuyện này cực kỳ bình thường, vốn yêu cầu cơ sở của “Vật ngữ gen” này quá cao, đừng nói là nhân loại, cho dù là Bán Thần đỉnh cấp trong Tí Hộ Sở cũng không có khả năng hoàn toàn phù hợp với yêu cầu cơ sở của gen trong vật ngữ.
Nhưng đang lúc Hàn Sâm định từ bỏ thì đột nhiên phát hiện áo giáp hắc tinh trong hồn hải có phản ứng.
Theo phương pháp tu luyện Hàn Sâm dựa vào “Vật ngữ gen”, hình như trong áo giáp hắc tinh có một sức mạnh thần bí đang lưu động, cảm giác như thể áo giáp hắc tinh cũng có kinh mạch vậy.
Lòng Hàn Sâm cực kỳ kinh ngạc, dựa theo phương pháp tu luyện trong “Vật ngữ gen” tiếp tục tu luyện, quả nhiên sức mạnh thần bí bên trong áo giáp hắc tinh cũng chuyển động theo, lưu chuyển không ngừng trong áo giáp.
Theo thời gian trôi qua, sức mạnh thần bí bên trong áo giáp hắc tinh càng ngày càng mạnh, sau khi hoàn thành một vòng tuần hoàn thì không cần Hàn Sâm luân chuyển nữa mà sức mạnh thần bí kia đã tự động lưu chuyển liên tục trong áo giáp hắc tinh.
Hàn Sâm lộ ra vẻ mặt kỳ lạ nhìn áo giáp hắc tinh, thật sự không nghĩ ra rốt cuộc nó là cái thứ gì.
Lúc trước hắn phát hiện tinh thể màu đen ở Tí Hộ Sở của Thần thứ nhất, sau đó lại phát hiện tinh thể màu đen có trợ giúp rất lớn với tiến hóa của dị sinh vật và thú hồn.
Hàn Sâm vẫn luôn nghĩ chắc nó là bảo vật đến từ Tí Hộ Sở cao cấp, nhưng bây giờ tinh thể đen ẩn núp trong áo giáp lại bị công pháp mang ra từ phòng điều khiển chính của Tinh tộc dao động, sinh ra phản ứng kỳ lạ khiến Hàn Sâm trong thời gian ngắn liên tưởng đến rất nhiều thứ.
“Lẽ nào Tí Hộ Sở có quan hệ gì đó với Tinh tộc ư?” Hàn Sâm thầm suy đoán.
Sau khi sức mạnh thần bí lưu chuyển không biết bao nhiêu vòng tuần hoàn trong áo giáp hắc tinh thì bất chợt chảy ra khỏi người nó như mưa xuân chảy vào trong người của Hàn Sâm, rồi cũng lưu chuyển tuần hoàn liên tục như thế.
Khi mới bắt đầu, luồng sức mạnh thần bí thấm khắp vào từng tế bào trong người hắn, Hàn Sâm cảm thấy khoan khoái như ăn quả nhân sinh.
Nhưng chẳng bao lâu, sắc mặt Hàn Sâm chuyển sang hết sức khó coi. Không phải là do sức mạnh thần bí có hại mà là nó quá lớn mạnh, chỉ lưu chuyển trong người hắn thôi đã khiến Hàn Sâm có phần không chịu nổi.
Giống như một con sông nhỏ bị dòng nước lũ dữ dội ngang ngược tàn phá, kinh mạch và thân thể Hàn Sâm đều bị hung hăng xé rách bởi sức mạnh thần bí này.
Máu tươi nháy mắt nhuộm đỏ khắp người Hàn Sâm, rất nhiều cơ bắp và mạch máu đều bị nổ tung. Sức chịu đựng của thân thể Hàn Sâm chỉ như là giấy dưới luồng sức mạnh thần bí kia.
Mà luồng sức mạnh thần bí này chỉ mới vận chuyển thôi chứ không hề cố ý công kích hắn.
Sức mạnh thần bí hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Hàn Sâm, lao nhanh ùn ùn trong cơ thể hắn lưu chuyển thần tốc liên tục.
Nếu coi cơ thể Hàn Sâm như một thế giới, vậy sức mạnh thần bí chảy ra khỏi áo giáp hắc tinh chính là đại hồng thủy trong truyền thuyết cổ đại đã hủy diệt thế giới.
Thân thể Hàn Sâm gần như sẽ bị sức mạnh thần bí kia đánh sập hoàn †oàn. Kinh mạch, cơ bắp, xương cốt toàn thân đều bị va chạm mãnh liệt khiến cả người Hàn Sâm chảy máu. Kinh mạch nổ tung, bắp thịt xé †oạc, xương cốt tràn đầy vết rạn.
Khi Hàn Sâm gần như cho rằng mình sẽ chết, rốt cuộc luồng sức mạnh thần bí kia cũng hoàn thành một vòng tuần hoàn trong cơ thể hắn, sau đó rút khỏi người Hàn Sâm trở về trong áo giáp hắc tinh.
Hàn Sâm nằm trên đất thở hổn hển từng hơi, một lúc lâu sau mới hơi bình tĩnh lại rồi vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt chữa trị vết thương trên người.
Sức mạnh thần bí không tạo ra vết thương trí mạng, nhưng lại khiến thân thể hắn không chỗ nào còn nguyên vẹn, tất cả tế bào đều bị thương, khôi phục hết sức chậm chạp.
Hàn Sâm đành phải gọi Sát Na Nữ Đế dẫn Tiểu Ngân Ngân lại đây để Tiểu Ngân Ngân giúp chữa trị miệng vết thương trên người hắn.
May mà sức mạnh lôi điện của Tiểu Ngân Ngân thật sự có tác dụng, hơn nữa kết hợp với sức mạnh của Hàn Sâm, cũng chỉ mất hơn một tiếng là đã hoàn toàn chữa trị xong vết thương trên người.
Mà sức mạnh thần bí trong áo giáp hắc tinh vân đang tự động lưu chuyển, không có dấu hiệu nào sẽ dừng lại.
Đó cũng chưa phải kết thúc, từ ngày hôm đấy, dù Hàn Sâm không luyện quyển “Vật ngữ gen” kia nữa thì cứ cách một hai ngày, sức mạnh thần bí trong áo giáp hắc tinh lại chảy ra một lần rồi tuần hoàn theo lộ tuyển như cũ trong cơ thể Hàn Sâm khiến Hàn Sâm lại phải chịu đựng việc bị thương khắp người.
Hàn Sâm không biết rốt cuộc hành động này của áo giáp hắc tinh có ý gì, xem ra là muốn để cho hắn cũng tu luyện loại công pháp này.
Nhưng Hàn Sâm đã thử nhiều cách, sau khi áo giáp hắc tinh lưu chuyển trong thân thể hắn xong, hắn tu luyện theo “Vật ngữ gen” như thế nào đi chăng nữa vẫn không có phản ứng.
Có điều Hàn Sâm loáng thoáng cảm thấy dường như thân thể hắn có một chút xíu thay đổi, rồi lại không nói rõ được rốt cuộc là thay đổi chỗ nào.
Mày mà sau nhiều lần bị sức mạnh thần bí kia làm bị thương, Hàn Sâm đã từ từ thích ứng với sự tàn phá này, mặc dù không có cách nào để tu luyện “Vật ngữ gen”, nhưng mỗi khi luồng sức mạnh thần bí kia chảy qua trong thân thể hắn thì thương tổn tạo ra với thân thể hắn ngày càng nhỏ.
Nửa tháng sau, khi sức mạnh thần bí lưu chuyển trong cơ thể Hàn Sâm chỉ có thể khiến Hàn Sâm cảm thấy đau đớn, vết thương cũng không đáng kể là bao.
Linh Mị Nhi cũng chuẩn bị đi Tí Hộ Sở Ám Linh, Hàn Sâm dẫn Bảo Nhi theo đi cùng nàng, đương nhiên thân phận là nhân loại bị Linh Mị Nhi thu phục.
Bây giờ Linh Mị Nhi đã quen với việc Hàn Sâm sử dụng trạng thái bản thể, người ngoài biết được Hàn Sâm có trạng thái Đế Linh siêu cấp hiện giờ cũng chỉ có duy nhất Linh Mị Nhi.
May mà Linh Mị Nhi suy nghĩ đơn giản, tiếp xúc rất ít với bên ngoài, cũng rất tin tưởng Hàn Sâm nên không phải lo lắng nàng sẽ tiết lộ ra ngoài.
Linh Mị Nhi cưỡi Hắc Bạch Xà Vương đi phía trước, Hàn Sâm đi bộ theo sau, ánh mắt vẫn đánh giá cổ thành ngầm trước mặt.
Đây là một hang động ngầm rất lớn nhìn không thấy đáy, bên trên còn bồng bềnh thứ gì đó như mây mù, có thể thấy thấp thoáng Thánh Đằng vươn ra từ đám mây mù.
Mà ở vị trí trung tâm cổ thành có thể thấy một cây dây leo to lớn như trụ trời leo lên tới tận trong mây mù như đang chống đỡ trời đất.
Trong Tí Hộ Sở có rất nhiều dị sinh vật và dị linh qua lại, có điều dị linh xuất hiện ở chỗ này trên cơ bản đều là Ám Linh linh.
Khá nhiều Ám Linh và dị sinh vật đều nhìn chằm chằm vào Linh Mị Nhi và Hắc Bạch Xà Vương, hiển nhiên bọn họ rất sợ Hắc Bạch Xà Vương,
còn với Linh Mị Nhi thì lại hết sức hâm mộ, thậm chí là đố ky.
“Hàn Sâm!” Hàn Sâm vừa theo Linh Mị Nhi vào trong Tí Hộ Sở thì chợt nghe thấy một giọng nói mừng rỡ.
Hàn Sâm thấy giọng nói này hơi quen bèn quay đầu nhìn sang, nhất thời trên mặt lộ vẻ phức tạp, không biết nên vui hay buồn.
Hết chương 1505.