Chương 1537. Bí thuật
“Cách gì vậy?” Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Lục Đạo, Tiểu Yêu Tinh lại càng gấp gáp không thể chờ đợi được nữa hỏi hắn.
Lục Đạo thản nhiên nói: “Màn chắn vòng xoáy không gian chẳng khác nào một dị không gian ngăn cách, cho dù năng lực của chúng ta có mạnh bao nhiêu đi nữa thì cũng sẽ bị cái không gian kia hút vào, trừ khi giống có thể xé rách được sức mạnh của không gian như Thần, nếu không sẽ không thể phá bỏ được màn chắn vòng xoáy không gian.”
Dừng lại một chút, Lục Đạo lại chỉ vào những thạch đài kia rồi nói: “Nhưng mà những thạch đài kia thì không giống vậy, nếu như trước đó Đông Hoàng có thể để lại chữ viết ở phía trên thì chứng tỏ rằng chúng cũng không có màn chắn vòng xoáy không gian bảo vệ, chỉ cần phá hủy được chúng thì có khi sẽ tìm thấy điểm mù của màn chắn vòng xoáy không gian tại nơi kết nối giữa thạch đài và bảo vật ấy chứ.”
“Mặc dù không chắc chắn sẽ có điểm mù như vậy, nhưng mà cũng có thể thử một lần xem sao, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta rồi.” Thiên Tru gật đầu nói.
“Vậy còn chờ đợi gì nữa, chúng ta nhanh chóng phá vỡ thạch đài đi.” Lúc này Tiểu Yêu Tinh đã tỉnh táo lại không còn kích động như trước đó nữa, mặc dù trong miệng nàng nói như vậy nhưng chính bản thân nàng lại không hành động.
Lục Đạo triệu hồi Lục Đạo Kiếm của hắn ra, chém một nhát kiếm lên trên thạch đài thờ phụng kiếm khí, đồng thời nói: “Nếu như cách này có thể thực hiện được, ta chỉ muốn thanh kiếm này thôi.
Nhưng mà một nhát kiếm của Lục Đạo chém lên trên thạch đài lại chỉ nghe thấy một tiếng kim loại va phai nhau vang lên, thế mà hòn đá kia chỉ bị bị xước một vết màu trắng, điều ấy khiến cho sắc mặt của Lục Đạo hơi thay đổi, tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.
Sức mạnh của Lục Đạo mạnh đến mức nào tất cả mọi người đều rất rõ ràng, thế mà một nhát kiếm này của hắn chém xuống lại chỉ để lại một cái vết trắng trên thạch đài, mức độ rắn chắc của thạch đài đã vượt xa khỏi tưởng tượng của bọn họ.
Ánh mắt Lục Đào sáng bừng nhìn chằm chằm vào thạch đài, sức mạnh ở trên người phóng mạnh về phía Lục Đạo Kiếm của hắn giống như thủy triều, một lát sau mới lại chém một nhát kiếm nữa về phía thạch đài.
Lần này hiệu quả đã tốt hơn rất nhiều, rốt cuộc cũng để lại một vết kiếm ở trên thạch đài, nhưng nó cũng cũng chỉ là một dấu vết mờ nhạt, nông hơn rất nhiều so với những chữ khác của cái tên Đông Hoàng kia.
“Tảng đá cứng quá!” Ngay cả Thiên Tru cũng không nhịn được chép miệng nói.
“Đường kính của thạch đài này là một mét, cho dù chúng ta không thể hoàn toàn chặt đứt được nó, nhưng mà sợ rằng chỉ riêng việc đào một cái lỗ ở vị trí bên rìa cũng cần đến một khoảng thời gian rất dài.” Lục Đạo nhíu mày nói.
“Không bằng chúng ta thay phiên nhau đào thử xem, nếu như thật sự có thể đào ra được những thứ ở bên trong, cho dù lãng phí một chút thời gian thì cũng xứng đáng.” Hàn Sâm nói.
Mọi người bàn bạc một chút, có ý định sẽ thay phiên nhau đào thạch đài, đào một cái lỗ từ phía dưới lên, thử xem có thể lấy ra những bảo vật bên trong đó từ phía dưới hay không.
Mặc dù thạch đài rất rắn chắn, nhưng đúng là vẫn có thể đào nó được, sử dụng công phu nước chảy đá mòn thay phiên nhau từ từ đào từng chút, dùng một vài ngày là có thể đào ra một cái lỗ nhỏ ở phía dưới thông đến bảo vật.
Nhưng điều khiến cho bọn họ cảm thấy thất vọng chính là, nhìn qua thì dường như bảo vật được đặt ở trên thạch đài, nhưng mà ở giữa lại vẫn còn tồn tại tấm màn vòng xoáy không gian, vẫn không thể xuyên qua được.
“Khó trách tên Đông Hoàng kia lại không lấy được những thứ này, trừ khi có thể xé rách không gian, nếu không thì vốn dĩ không thể nào lấy những thứ này ra được.” Thiên Tru tỏ vẻ hơi thất vọng nói.
Hàn Sâm cũng hiểu rõ, muốn thật sự xé rách được không gian thì cực kỳ khó khăn, trừ khi đạt tới loại cảnh giới Động Huyền Tử thì mới có thể thực sự xé rách không gian, đả thông được lối đi của dị không gian và lấy bảo vật bên trong ra.
Mặc dù ở phía trước có bảo vật, nhưng mà đám người Hàn Sâm cũng chỉ có thể ngắm nghía rồi ca ngợi, không một người nào có khả năng để lấy được những thứ đó ra.
Tuy rằng không lấy được bảo vật ra ngoài, nhưng cũng không phải Hàn Sâm không có thu hoạch gì, hắn ghi chép lại mấy bí pháp có thể kích phát huyết mạch, thử nghiệm một chút thì thật sự có thể tu luyện.
Mỗi ngày Hàn Sâm đều phải quay lại bên chỗ của Thần Thú Tinh Hải và Tiểu Ngân Ngân để xem xét tình hình của bọn nó, Thiên Tru tìm một cơ hội rồi cùng đi theo hắn rời khỏi tòa tháp kim loại màu trắng kia.
“Chú em, ngươi có luyện bí pháp ở trên bức tường kia không?” Nhân lúc đi trên đường bốn bề xung quanh đều vắng lặng, Thiên Tru hạ thấp âm thanh xuống hỏi Hàn Sâm.
“Chưa luyện, có vấn đề gì không vậy?” Hàn Sâm biết Thiên Tru không thể nào vô duyên vô cớ hỏi hắn những thứ này, nhất định là có chuyện gì đó.
Thiên Tru tiếp tục nói: “Có lẽ ngươi cũng đã nhìn ra, bí pháp ở trên tường có liên quan rất lớn đến bảo điển trấn giáo ‘Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”của Huyết Mệnh Giáo chúng ta, ta nghi ngờ có khả năng tòa tháp kim loại màu trắng này có liên quan đến giáo của ta, có thể những bí pháp này chính là mấu chốt của những thứ bảo vật kia. Nhưng mà ta thử tu luyện một chút, rõ ràng là những bí pháp này có liên quan đến “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” của giáo ta, nhưng sau khi tu luyện lại không có phản ứng gì, thật sự không hiểu rõ lắm, không biết có phải là lúc ta tu luyện đã có sai sót gì đó hay không, muốn xác minh với ngươi chút.”
Hàn Sâm nghe vậy thì trong lòng lại âm thầm dao động, hắn thầm nghĩ: “Tại sao có thể như vậy chứ? Vậy mà Thiên Tru lại không thể luyện được bí thuật này, rõ ràng đây chính là bí pháp cùng bộ cùng với Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, không thể nào có chuyện Thánh Đồ của Huyết Mệnh Giáo lại không luyện được, trái lại mình có thể tu luyện thành công. Trừ khi chỉ có một khả năng, đó chính là Thiên Tru chưa từng luyện ‘Mệnh Môn và những thứ biến hóa tiếp phía sau, không mở ra được huyền quan đó, cho nên mới có thể không luyện được môn bí thuật này.”
Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cái khả năng này là cao nhất.
“Ngươi là Thánh Đồ của Huyết Mệnh Giáo mà cũng không luyện được, e rằng kẻ chỉ có một nửa Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh như ta thì lại càng không thể luyện được.” Hàn Sâm lắc đầu nói.
Mặc dù Thiên Tru cũng cho là như vậy, những mà hắn vẫn nói: “Trước tiên ngươi cứ luyện thử xem sao, nói không chừng sẽ có thể luyện thành công đấy, có thể là do ta quá bảo thủ nên mắc phải sai lầm rồi.”
Hàn Sâm chỉ có thể giả vờ đồng ý trước, chuẩn bị hai ngày nữa sẽ nói cho Thiên Tru, hắn luyện cũng không có phản ứng gì.
Nếu như loại bí pháp này thật sự là mấu chốt để lấy được những thứ bảo vật kia, Hàn Sâm lại càng không thể để lộ ra ngoài được.
Nếu để đám người của Huyết Mệnh Giáo biết một được người ngoài như hắn lại có thể luyện được bí kỹ mà ngay cả Thánh Đồ cũng không luyện được, chỉ riêng điều này thôi cũng đã làm cho rất nhiều người ghen ghét hận thù, huống chỉ loại bí kỹ này lại còn có thể liên quan đến những thứ bảo vật kia.
Hàn Sâm không muốn xây dựng số phận của mình lên trên tâm địa tốt bụng của Thiên Tru, vậy nên hắn cũng không thể tiết lộ tin tức mình có thể tu luyện được môn bí thuật này cho Thiên Tru.
Đương nhiên cũng không thể loại bỏ khả năng là Thiên Tru đang diễn trò, thực tế hắn cũng có thể tu luyện môn bí thuật kia, chỉ vì để ổn định Hàn Sâm, sau này dễ dàng độc chiếm bảo vật, cho nên mới phải nói như vậy.
Lúc quay lại khu đất trống của Tiểu Ngân Ngân và toàn bộ Thần Thú Tinh Hải kia, hắn thấy Thần Thú Tinh Hải đang nằm bò xuống, đôi mắt †o nhìn chằm chằm về hướng tháp kim loại.
Thấy Hàn Sâm đi tới, nó lập tức trở nên phấn chấn, vui mừng chạy tới trước mặt Hàn Sâm, lè cái lưỡi to ra liếm lên mặt Hàn Sâm.
“Đã dạy ngươi bao nhiêu lần rồi, sau này không được dùng lưỡi để chào hỏi nữa.” Hàn Sâm có vẻ hơi bất lực, mặc dù hắn đã dạy Thần Thú Tinh Hải rất nhiều lễ tiết của loài ngươi, nhưng mà vẫn rất khó có thể áp chế được hoàn toàn bản tính vốn có của nó.
Thân thể của Thần Thú Tinh Hải đã hồi phục lại, mặc dù Hàn Sâm có thể tu luyện môn bí thuật kia, nhưng không phải chỉ vài ngày thì có thể luyện thành công được, thế nên vẫn định sẽ rời khỏi nơi này trước đã, đợi sau này đã luyện thành môn bí thuật kia rồi quay lại cũng không muộn.
Hết chương 1537.