Chương 1539. Hạch gen siêu cấp đối đầu
Dị linh kia nhìn thấy Sư Tử Ấn thì gương mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, không dám nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.
Những dị linh và dị sinh vật khác cũng không dám nói thêm nữa, chỉ có thể xem hướng phát triển của cục diện, hy vọng tìm được cơ hội vào đường hầm Thần Quang.
Hàn Sâm nghĩ nghĩ, cũng lui xuống theo mọi người, cứ xem hướng phát triển của thế cục trước đã, nếu có thể làm ngư ông đắc lợi, so với việc một mình đấu ba phe thì đỡ tốn tinh lực hơn nhiều.
Ngọc Huyễn thấy Hàn Sâm rút đi thì hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì.
Bây giờ Đường Chân Lưu có hơi buồn bực, sao hắn lại không may như vậy chứ, đã thăng cấp lên Tí Hộ Sở thứ tư được một năm, mặc dù cuộc sống cũng không tồi, thế nhưng lại bị dị linh của Tí Hộ Sở Thiên Ngoại bắt được, còn bị ép kí vào khế ước.
Đã không thể quay về Liên Minh thì cũng thôi đi, lại còn phải dùng chính hạch gen Thanh Đồng của bản thân để bán mạng cho Tý Hộ Sở Thiên Ngoại. Hắn bị ép tham gia hành động tới di tích Thần này cũng là bởi dị linh mà hắn đã kí khế ước cũng ở trong đó.
Khi nhìn thấy Hàn Sâm, Đường Chân Lưu còn hơi vui mừng, cũng may Hàn Sâm còn sống, thế nhưng nghĩ đến việc bản thân bị một thế lực mạnh mẽ như Thiên Ngoại bắt được, còn phải ký cả khế ước, cho dù Hàn Sâm muốn cứu hắn cũng không làm được.
“Đúng là đáng buồn, thời gian mười năm ấy, đừng nói đến bắt kịp Hàn Sâm, đến tính mạng của mình còn chưa nắm chắc.” Trong lòng Đường Chân Lưu âm thầm than thở.
Tình cảnh của Nữ Hoàng và Đường Chân Lưu cũng không khác nhau lắm, nhưng nàng không nghĩ được nhiều như vậy, chỉ có thể im lặng đứng trong đám dị sinh vật phía sau Thần Nữ, âm thầm chờ đợi cơ hội, nàng có lòng tin mạnh mẽ với Hàn Sâm, tin rằng Hàn Sâm có thể tạo cơ hội để nàng trốn thoát.
Từ đằng xa, Hàn Sâm đã nhìn thấy ba luồng sức mạnh đang giằng co ở trong khe núi phía trước đường hầm Thần Quang, trong lòng hắn còn đang suy nghĩ biện pháp cứu Nữ Hoàng và Đường Chân Lưu ra.
“Nếu như bọn họ không ký khế ước thì còn may, nhưng nếu kí khế ước rồi thì sẽ khá phức tạp đấy.” Hàn Sâm thầm nghĩ.
“Đừng lãng phí thời gian nữa, thời gian của di tích Thần có hạn, việc Sư Vương Sơn bọn ta lấy được đường hầm Thần Quang đã định rồi, các ngươi tới nơi khác đi” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc kiêu ngạo nói.
Tuy rằng nó mới chỉ là hạch gen Bạch Ngân, nhưng vì thế lực mạnh mẽ của Bạch Sư Vương nên nó cũng không sợ Thiên Ngoại và Thần Vực, biểu hiện vô cùng cứng cỏi.
“Tiểu Sư Tử Vương, nếu ngươi muốn Tí Hộ Sở Thiên Ngoại bọn ta rút đi thì cũng được thôi, nhưng bọn ta có một điều kiện.” Ngọc Diệu đột nhiên nói với Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nghe Ngọc Diệu nói sẽ rút đi thì cũng không tỏ vẻ quá khí gì, mở miệng hỏi: “Nếu là điều kiện quá đáng thì không cần phải nói, còn nếu không phải thì nói nghe thử một chút đi.”
“Không hề quá đáng chút nào, Thiên Ngoại bọn ta không tranh đường hầm Thần Quang với các ngươi, nhưng mà người của Thiên Ngoại bọn †a vào đường hầm Thần Quang thì ngươi cũng không thể thu hạch gen của bọn ta đâu nhỉ?” Ngọc Diệu nói.
“Chị gái … sao mà như vậy được… Ngọc Huyễn hơi nóng nảy, đường hầm Thần Quang có thể coi là một trong những di tích Thần đem lại lợi ích lớn nhất, Ngọc Diệu lại nói ra điều kiện như vậy, chắc chắn sẽ khiến bọn họ tổn thất mất hơn một nửa lợi ích.
Ngọc Diệu phất tay ngăn Ngọc Huyễn nói thêm, cũng không nói điều kiện khác nữa.
“Được, bản vương đồng ý với các ngươi, mấy dị linh Thiên Ngoại các ngươi có thể tùy ý tiến vào đường hầm Thần Quang” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thấy Ngọc Diệu ra điều kiện như vậy thì lập tức đồng ý.
“Quyết định như vậy đi.” Ngọc Diệu phất tay, dẫn người của Tí Hộ Sở Thiên Ngoại rời đi, để lộ ra lối vào đường hầm Thần Quang.
“Chị, chúng ta cứ đi như vậy thì chẳng phải không có được chút lợi ích nào sao?” Ngọc Huyễn đi theo Ngọc Diệu rồi hỏi.
“Ngươi vội cái gì? Chúng ta rời đi thì chẳng phải còn đám Thần Nữ sao? Bọn họ không rời đi, nhất định sẽ xảy ra một hồi long tranh hổ
đấu, đến cuối cùng ai mới là kẻ được lợi còn chưa biết đâu.” Ngọc Diệu lạnh nhạt nói.
“Nhỡ như đám người Thần Nữ cũng nhượng bộ thì sao?” Ngọc Huyễn lo lắng nói.
“Không có chuyện đấy đâu, theo tính tình của Thần Nữ, nàng ta nhất
định sẽ không chịu nhượng bộ đâu.” Ngọc Diệu tính toán nói.
Hắc Bối Cẩu thấy đám người Ngọc Diệu thực sự rời khỏi lối vào đường hầm Thần Quang thì lập tức nhỏ tiếng nói với Thần Nữ: “Tiểu thư, Ngọc Diệu kia vô cùng gian trá, nhất định đang đợi chúng ta và nhóm Sư Vương Sơn của Tiểu Sư Tử kia đấu đá nhau, chúng ta nên làm gì bây giờ? Dù muốn hay không cũng nên lui trước, tránh cho đám người Diệu Ngọc kia được lợi?”
“Không cần thiết, nếu Ngọc Diệu kia muốn tính kế chúng ta, sao có thể cho chúng ta cơ hội, chỉ cần chúng ta lấy thế Lôi Đình đánh đuổi Sư Vương Sơn thì có thể chiếm được hoàn toàn đường hầm Thần Quang.” Thần Nữ nhìn về phía Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc mà nói.
“Tiểu Sư Tử kia vẫn còn non nớt, nhưng mà hạch gen siêu cấp Sư Tử Ấn vô cùng lợi hại, hơn nữa hộ vệ dị sinh vật kia cũng không hề kém hơn chúng ta, muốn bắt bọn chúng không phải dễ dàng.” Hắc Bối Cẩu lo lắng nói.
“Nếu mà đơn giản thì Ngọc Diệu cũng không cho chúng ta cơ hội như vậy.” Thần Nữ vừa nói xong thì đi về phía Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc.
“Thần Nữ, niệm tình cha ngươi có chút giao tình với cha ta, nếu bây giờ ngươi rời đi ta sẽ không làm khó ngươi.” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc vênh váo nói.
Thần Nữ cười nhạt: “Thần Vực và Sư Vương Sơn vẫn luôn giao hảo, nhưng khiến bọn ta bỏ lại đường hầm Thần Quang thì ngươi cũng ngây thơ quá rồi.”
“Sư Vương Sơn bọn ta dựa vào thực lực chứ không phải nhờ giao tình gì, ý ngươi muốn nói là muốn tranh đường hầm Thần Quang với bản vương sao?” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc mất hứng nói.
“Tranh thì đương nhiên phải tranh, chỉ là không nhất thiết phải tổn thương hoà khí lại để kẻ khác được lợi.” Thần Nữ nói xong thoáng nhìn về phía Ngọc Diệu và những dị linh khác đã rời khỏi sơn cốc.
Mặc dù Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc kiêu ngạo nhưng không phải là kẻ ngu dốt, đương nhiên hiểu được Ngọc Diệu kia muốn chiếm hời.
“Vậy ý ngươi là gì?” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc hỏi Thần Nữ.
“Chi bằng ta với ngươi đấu một trận, ai thua phải rời khỏi, vừa tránh được tổn thất lại không để cho người ngoài chiếm lợi, ngươi thấy thế nào?” Thần Nữ nói.
“Ngươi nghĩ bản vương ngốc sao? Ngươi đã là cấp Bảo Thạch, ta mới
là cấp Bạch Ngân, làm sao có thể đơn phương độc mã đánh với ngươi được?” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc bĩu môi, không hề thích thú với
đề xuất của Thần Nữ.
Thần Nữ nói: “Chúng ta chỉ so năng lực của hạch gen, không so năng lực cơ thể, chẳng phải ngươi mang theo Sư Tâm Ấn sao? Ta cũng mang theo Thần Chi Hoàn của Tí Hộ Sở Thần Vực bọn ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng Sư Tử Ấn kém hơn Thần Chi Hoàn của Thần Vực bọn †a sao?”
“Thực sự chỉ so hạch gen sao?” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nghi ngờ nhìn Thần Nữ, không biết rốt cuộc nàng đang âm mưu gì.
Sư Tâm Ấn của Tiểu Sư Tử Vương và Thần Chi Hoàn của Thần Nữ đều không phải hạch gen bản mệnh của bọn họ, đều không ảnh hưởng đến thực lực của bản thân. Mà trong cuộc giao lưu giữa hai Tí Hộ Sở, việc thực lực của Thần Chi Hoàn kém hơn Sư Tâm Ấn đã được chắc chắn, mà bây giờ Thần Nữ lại đưa ra phương thức chiến đấu bất lợi như vậy, khiến Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc không đoán ra được nàng ta suy tính cái gì.
Nhưng mà Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc vô cùng tin tưởng Sư Tâm Ấn, nghĩ đi nghĩ lại cũng không thấy lý do gì để từ chối trận quyết đấu có lợi như vậy, hơn nữa người ta còn phân tích như vậy, nếu nó còn không dám ứng chiến chẳng phải làm giảm đi uy thế của Sư Vương Sơn sao, người khác sẽ lại nghĩ nó sợ Thần Vực mất.
“Được, quyết định như vậy đi, Sư Tâm Ấn đấu với Thần Chi Hoàn, ai thua phải rời khỏi đường hầm Thần Quang” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng không phải kẻ ngu, hắn phải nói chắc chắn tên hạch gen, tránh để Thần Nữ đưa hạch gen siêu cấp khác mạnh hơn.
Hết chương 1539.