Chương 1604. Căn bản không dừng lại được
Hàn Sâm giống như mũi tên bắn ra ngoài, tốc độ nhanh kinh khủng, trong chớp mắt đã bỏ lại đám người Lâm Phong ở phía sau.
Hàn Sâm cảm giác chân trái không còn thuộc về hắn nữa, cái chân này nó chạy như điên, đồng thời cũng kéo theo chân còn lại và cả cơ thể hắn phải chạy theo, mặc cho Hàn Sâm cố gắng khống chế như thế nào cũng không có cách nào dừng lại, thậm chí ngay cả phương hướng và tốc độ cũng không thể thay đổi.
Dường như chiếc giày thuỷ tỉnh này có sinh mệnh, đạp cát vàng chạy về phía trước.
“Không xong rồi, hình như Lão Hàn đã bị đôi giày kia khống chế.” Lâm Phong phản ứng đầu tiên, vội vàng đuổi theo Hàn Sâm.
Đám người Tiểu Tinh Tỉnh cũng cùng nhau đuổi theo, nhưng Hàn Sâm chạy nhanh quá, đám người Lâm Phong đuổi không kịp, chỉ có Tiểu Tinh Tinh có thể miễn cưỡng đuổi theo kịp.
Tiểu Tinh Tinh nghiêng người, đi tới bên đám người Long Nữ, để mọi người ngồi trên lưng rồi mới tăng tốc đuổi theo Hàn Sâm.
“Lão Hàn, ngươi có ổn không?” Lâm Phong ở phía sau hô to, muốn xác định Hàn Sâm có còn ý thức không.
“Chân của ta không thể khống chế được, là đôi giày thủy tinh kia đang giở trò.” Hàn Sâm bất đắc dĩ nói.
Nghe Hàn Sâm trả lời, Lâm Phong yên tâm một chút, ý thức của hắn vẫn còn tốt, nếu ngay cả ý thức cũng bị khống chế, vậy thì thật sự phiền toái.
“Toang rồi!” Kinh Cực Vụ lại đột nhiên kêu to lên, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Cái gì toang cơ? Ngươi biết lai lịch của cái giày thuỷ tinh à?” Tu Di xoắn xuýt hỏi.
“Ta không biết đôi giày thủy tinh kia từ đâu ra, nhưng Hàn Sâm còn tiếp tục chạy về phía trước thì có thể tiến vào Lưu Sa Cốc.” Kinh Cực Vụ chỉ về phía trước nói.
Lâm Phong nghe được cái tên Lưu Sa Cốc cũng thay đổi sắc mặt: “Chúng ta phải nhanh nghĩ cách ngăn Hàn Sâm lại, không thể để hắn tiến vào Lưu Sa Cốc.”
“Trong Lưu Sa Cốc có cái gì?” Tu Di hỏi, đương nhiên hắn biết lưu sa bình thường không có nguy hiểm gì đối với Hàn Sâm, Lâm Phong và Kinh Cực Vụ khẩn trương như vậy, nhất định trong Lưu Sa Cốc kia có cái gì đó.
“Hắc Giác Li Long, một trong những thế lực khủng bố nhất ở sa mạc lớn Phong Ca, nếu không có sự cho phép của nó, sinh vật tiến vào Lưu Sa Cốc đều phải chết, trước nay chưa từng có ngoại lệ, bọn ta nghĩ đó có thể là một sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo.” Lâm Phong nói.
“Vậy các ngươi còn chần chừ gì nữa? Nghĩ cách giúp ta dừng lại đi.” Hàn Sâm nghe xong nhất thời sốt ruột, hắn chưa là thế lực vô địch, chiến đấu với sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo vẫn còn hơi sớm, huống chỉ hiện tại hắn không có cách nào khống chế chân mình.
“Ta có biện pháp.” Tu Di giống như là nghĩ tới cái gì đó, rút kiếm của mình ra, hướng về phía trước cuống cuồng chém xuống.
Một đường kiếm quang xẹt qua đỉnh đầu Hàn Sâm, chém sa mạc phía trước ra một rãnh sâu, Hàn Sâm nhất thời chạy thẳng vào rãnh sâu đó.
Do sức mạnh khống chế của Tu Di, đến cuối rãnh sâu thì lập tức biến thành vách tường cát đá vuông góc.
Hàn Sâm nhất thời hiểu được Tu Di là có ý gì, nhất thời kêu to: “Ngươi là nghịch đồ, óc ngươi bằng quả nho à? Như vậy không phải là muốn đâm chết ta sao?”
Trong lúc Hàn Sâm đang gào thét thì người cũng đã đụng vào tường cát đá, chỉ nghe thấy một tiếng, cả người Hàn Sâm đâm thẳng vào bức tường, dù đã dính vào bức tường nhưng vẫn nhanh chóng xuyên qua, chạy vọt về phía trước.
Chỉ chốc lát sau, Hàn Sâm lại vọt ra từ trong cát đá, chỉ là mặt mũi đã có chút bầm dập, hơn nữa mặt dính đầy cát.
Tu Di ngượng ngùng nói: “Xin lỗi thầy, ta cho rằng như vậy có thể ngăn ngươi lại.”
“Chưa từng đi học thì đừng nghĩ dùng mưu kế gì, có chút bản lĩnh là được.” Lúc này Hàn Sâm đã tức không chịu nổi.
Lâm Phong suy nghĩ một chút nói: “Lão Hàn, dù ta không có cách nào giúp ngươi dưng lại, nhưng ta có thể sử dụng sức mạnh va chạm thân thể của ngươi, giúp ngươi thay đổi hướng chạy, trước tiên phải vòng qua Lưu Sa Cốc rồi hẵng tính đến chuyện khác.”
“Được được được được, cứ làm vậy đi, nhanh động thủ đi.” Hàn Sâm vội vàng kêu lên.
“Ngươi chuẩn bị đi, ta chuẩn bị ra tay đây, ta sẽ đánh bả vai trái của ngươi, để ngươi rẽ phải, bên phải là sa mạc cũng coi như an toàn, không có quá nhiều sinh vật cường đại.” Kim quang trên người Lâm Phong lan toả, một quyền đánh vào phía Hàn Sâm, sức mạnh kia cực kỳ xảo diệu, một quyền đánh vào bả vai trái của Hàn Sâm khiến cho thân thể Hàn Sâm không tự chủ được chuyển hướng về bên phải.
“Thành công rồi!” Tất cả mọi người đều vui mừng.
Nhưng ai mà ngờ được Hàn Sâm lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ, vốn đang quay lưng về phía đám người Lâm Phong lại biến thành đối mặt với bọn họ, mà hai chân Hàn Sâm, cũng đang từ hướng về phía trước biến thành đi ngược lại, vẫn là chạy về Lưu Sa Cốc như cũ, tốc độ không chậm lại chút nào, thậm chí còn càng ngày càng nhanh.
“Lão Lâm, ngươi không khống chế được sức mạnh à, dùng thừa sức rồi” Hàn Sâm buồn bực nói.
Lâm Phong cũng thần sắc ngưng trọng nói: “Không phải ta dùng sức quá mạnh, mà là cách này không thể thực hiện được, nếu không ngươi
cũng sẽ không quay đầu rồi. “Thử thêm một lần nữa đi.” Hàn Sâm cắn răng nói.
Lâm Phong lại đánh vào người Hàn Sâm một lần nữa, kết quả Hàn Sâm vẫn xoay một vòng, chân vẫn chạy về Lưu Sa Cốc, hoàn toàn không dừng lại được.
Lâm Phong đã nghĩ rất nhiều cách, nhưng bất kể cách nào cũng không thể khiến làm cho Hàn Sâm dừng lại, ngay cả thay đổi hướng cũng không thể.
Phía trước giống như có một khối nam châm khổng lồ hút lấy Hàn Sâm, khiến hắn dù cố thế nào vẫn điên cuồng chạy về phía trước.
Mà thời gian càng trôi, Hàn Sâm chạy lại càng nhanh, đã kéo dài khoảng cách với Tiểu Tinh Tinh, còn chưa đợi Hàn Sâm chạy vào phạm vi Lưu Sa Cốc thì đã bỏ qua đám người Tiểu Tinh Tinh.
“Như vậy cũng tốt, lúc trước ở dưới nước, sau khi biến thân thành Đế Linh siêu cấp thì lực hút kia mới biến mất, hiện tại rất hợp lý để biến †hân thành Đế Linh siêu cấp.” Không khỏi đêm dài mộng nhiều, Hàn Sâm trực tiếp biến thân thành Đế Linh siêu cấp.
Ánh sáng rực rỡ phát ra từ người Hàn Sâm, mái tóc ngắn màu đen cũng bị nhuộm thành màu trắng, hơn nữa dài ra rất nhanh, biến thành mái tóc dài buông thõng xuống đất, mái tóc hòa vào tốc độ chạy của Hàn Sâm bay theo chiều gió.
Thành công biến thân thành trạng thái Đế Linh siêu cấp, nhưng Hàn Sâm cũng không có cảm giác sức mạnh trên chân biến mất, vẫn chạy như điên về phía trước, lần này thể Đế Linh siêu cấp lại vô dụng.
Trong lòng Hàn Sâm vừa lo vừa giận, không biết vì sao ngay lúc nước sôi lửa bỏng thể Đế Linh siêu cấp lại vô dụng.
“Chết tiệt!” Cánh bướm sau lưng Hàn Sâm chấn động, ma văn của Kiến Khát Máu Vương cũng không ngừng chớp động, dùng hết sức mạnh toàn thân muốn ngăn cản thân thể của mình đi về phía trước.
Nhưng hoàn toàn không có hiệu quả, Hàn Sâm vẫn càng chạy càng nhanh, không bao lâu đã tiến vào khu vực Lưu Sa Cốc mà đám người Lâm Phong nói tới.
“Toang rồi, dựa vào tốc độ của lão Hàn thì hẳn là hiện tại đã tiến vào Lưu Sa Cốc rồi.” Vẻ mặt Lâm Phong lo lắng, bọn họ vẫn còn đang đuổi theo phía sau, nhưng ngay cả bóng dáng Hàn Sâm cũng đã nhìn không thấy, tính toán thời gian, hẳn là Hàn Sâm đã tiến vào phạm vi Lưu Sa Cốc.
“Hy vọng ông trời phù hộ cho hắn, có lẽ con Hắc Giác Li Long kia vừa lúc có việc không ở nhà.” Kinh Cực Vụ bất đắc dĩ nói, bọn họ ngay cả đuổi theo cũng không đuổi kịp, cho dù đuổi kịp cũng không có cách nào có thể ngăn cản Hàn Sâm, chỉ có thể cầu trời khấn phật.
Hết chương 1604.