Chương 1626. Thiên Đạo Kiếm
Cho dù là Bán Thần nhân loại hay các dị linh và dị sinh vật của Tí Hộ Sở thứ tư thì sức mạnh Phi Thiên cũng đều vô cùng nổi tiếng, nhưng mà sức mạnh Phi Thiên chỉ tương ứng với một người duy nhất, đó chính là Đại La Sát Thần.
Ngoại trừ Đại La Sát Thần ra, mặc dù người của La gia cũng tu luyện sức mạnh Phi Thiên, tuy nhiên lại đều không đạt được đến trình độ làm cho người ra phải sợ hãi.
Nếu như sức mạnh Phi Thiên không liên quan đến Đại La Sát Thần thì cũng sẽ không khiến cho người ta có cảm giác khủng khiếp đến như vậy.
Hôm nay người tên là Ngọc Tu La không biết lai lịch này lại có thể sử dụng sức mạnh Phi Thiên để chém đứt hạch gen của Ly Hỏa Đại Đế, nếu như không phải tất cả đều biết Đại La Sát Thần không thể nào là phụ nữ thì có lẽ còn thật sự cho rằng đây chính là Đại La Sát Thần cải trang để đến đây tham gia chiến đấu.
Sắc mặt của Ly Hỏa Đại Đế vô cùng khó coi, hạch gen bị hủy, nàng đã bị thương, hơn nữa lại còn nhìn thấy được sức mạnh Phi Thiên kinh khủng như vậy thì trong lòng có hơi kiêng dè, không tiếp tục chiến đấu cùng với Ngọc Tu La nữa mà trực tiếp lựa chọn rút lui khỏi chiến trường.
Sau khi Ngọc Tu La giành được chiến thắng thì cũng lập tức rút khỏi hội trường của trận chiến Thần, song lại dẫn đến những tranh cãi lớn.
Ngay cả dị linh và dị sinh vật cũng đều đang xôn xao bàn tán, muốn biết rốt cuộc lai lịch của Ngọc Tu La là như thế nào.
Nhưng mà ngoại trừ nhân loại ra thì có quá ít sinh vật biết rõ về tộc Tu La, lại cũng không biết có một nữ hoàng Tu La tên là Ngọc Tu La, cho nên việc thảo luận rồi cũng chẳng đưa ra được kết quả gì cả.
Nhưng Hàn Sâm thì đã khẳng định được đó chắc chắn là dòng dõi Ngọc Tu La, chỉ là không biết người đó có phải chính là bản thân nữ hoàng của Tu La hay không.
Hàn Sâm lại nhìn vào biểu đồ đối chiến một chút, hắn phát hiện nếu như mình có thể thắng liên tục sáu trận, vậy thì trận thứ bảy sẽ đối đầu với Ngọc Tu La đó.
Đương nhiên, điều kiện trước tiên là Ngọc Tu La cũng có thể thắng được sáu trận liên tiếp.
“Đây cũng là một chuyện tốt, ta muốn nhìn xem năng lực của dòng dõi Ngọc Tu La mạnh như thế nào, để tránh cho sau này lúc Tiểu Nghiên thật sự đối đầu với dòng dõi Ngọc Tu La sẽ phải chịu bất lợi.” Trong lòng Hàn Sâm đang âm thầm suy nghĩ.
Nhưng mà muốn đối chiến với Ngọc Tu La thì trước tiên Hàn Sâm phải vượt qua được cửa ải Lục Đạo này mới được.
Hai ngày liên tiếp, Hàn Sâm nhìn thấy rất nhiều cường giả khủng bố xuất hiện, chỉ có điều bởi vì sinh vật tham gia chiến đấu vô cùng nhiều, vậy nên ngoại trừ trận chiến của Ly Hỏa Đại Đế và Ngọc Tu La thì Hàn Sâm vẫn còn chưa từng nhìn thấy sự va chạm của cường giả siêu cấp thật sự.
Cuối cùng đến ngày thứ ba của trận chiến Thần, Hàn Sâm nhìn thấy thời gian cũng không còn nhiều lắm thì lập tức biến thân thành Đế Linh siêu cấp, đi vào trong hội trường của trận chiến Thần từ bia võ đạo.
Ngày hôm nay hội trường có cực kỳ nhiều sinh vật, hơn nữa đều tập trung ở phía trước của một trong số những võ đạo trường, không thể nghi ngờ một chút nào, đó chính là địa điểm tỉ thí của Kim Tệ và Lục Đạo.
Cũng có nhiều sinh vật đang ở trong võ đạo trường của từng Tí Hộ Sở chăm chú quan sát trận chiến đấu này thông qua bia võ đạo.
“Thần B! Thực sự là Thần BI” Sau khi nhân loại nhìn thấy một bóng người tiến vào chiến trường thì lập tức ngạc nhiên mừng rỡ kêu lên.
“Quả nhiên là Thần B, hắn thật sự tới rồi.”
“Lần này có trò hay để xem rồi, thật sự rất hy vọng Thần B có đủ khả năng để chiến thắng được Lục Đạo Đại Đế.”
“Có cơ hội, Thần B vậy mà đã từng giết chết được Diệt Thế Chi Lang, tuyệt đối không phải là người yếu kém đâu.”
“Rõ ràng là Kim Tệ đã chém giết được Diệt Thế Chi Lang đó, Lục Đạo Đại Đế muốn dễ dàng thăng tiến vào vòng kế tiếp thì chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy.
“Ngươi nói cái gì đó, cho dù đối thủ có là ai thì Lục Đạo Đại Đế cũng đều sẽ vô địch.”
“Ta cũng thấy khả năng chiến thắng của Lục Đạo Đại Đế khá lớn, dù sao hắn cũng đã từng là cường giả tuyệt thế đứng ở vị trí thứ hai, hơn nữa hắn tự phá hủy rồi tái tạo lại, hạch gen lại trèo lên vị trí Đại Đế một lần nữa, nhất định sẽ mạnh mẽ hơn so với trước đây.”
Khi mọi người đang bàn luận sôi nổi thì lại nhìn thấy một bóng người khác tiến vào bên trong chiến trường.
Cả người hắn mặc áo xanh, cây kiếm trong tay giống như một cây gậy gỗ màu đen, cứ như vậy đi tới từng bước một, mặc dù không có động Tĩnh gì long trời lở đất, thế nhưng lại khiến cho ánh mắt của mọi người khó có thể kiềm chế được sự tập trung lên trên người hắn.
Giống như ở trên người hắn có kèm theo một chiếc đèn pha chiếu rọi rất hiệu quả làm cho người ta không thể nào dời được tầm mắt ra khỏi người hắn, so với bất kỳ minh tinh nào lên sân khấu cũng càng khiến cho người ta khó mà di chuyển tầm mắt được.
Hàn Sâm nhìn người đàn ông đang chậm rãi bước tới trước mặt mình, hắn đã sớm nhận ra đó chính là Lục Đạo Đại Đế, chẳng qua Lục Đạo Đại Đế lại không hề nhận ra Hàn Sâm.
Lục Đạo đã từng nhìn thấy thân thể nguyên bản của Hàn Sâm, nhưng hắn lại chưa từng thấy trạng thái Đế Linh siêu cấp của Hàn Sâm, vì vậy đương nhiên sẽ không nhận ra hắn.
“Ngươi rất mạnh.” Lục Đạo Đại Đế đi tới vị trí cách Hàn Sâm mười mét thì ngừng lại, sau khi quan sát Hàn Sâm một lúc thì mới lên tiếng.
Lục Đạo vừa nói ra lời này đã khiến cho những con người đang xem trận chiến vô cùng vui vẻ, một nhân loại có thể được Bán Thần cao nhất công nhận, bản thân điều này đã được coi như là một loại vinh quang rồi.
Mà sau khi nghe thấy lời này thì trong lòng những dị sinh vật và dị linh biết rõ Lục Đạo Đại Đế lại cảm thấy hoảng sợ, bọn họ đều hiểu rõ tính cách của Lục Đạo Đại Đế.
Người khác khen ngợi đối thủ mạnh cũng không có nghĩa là đối thủ thực sự mạnh, nhưng mà Lục Đạo Đại Đế đã nói đối thủ mạnh, vậy thì nhất định là thật sự mạnh mẽ, hơn nữa còn chắc chắn không phải là sức mạnh bình thường.
“Cảm ơn đã khen ngợi.” Hàn Sâm bình tĩnh nói, nhưng ánh mắt cũng chưa từng rời khỏi người Lục Đạo Đại Đế.
Hàn Sâm hiểu rất rõ về Lục Đạo Đại Đế, hơn nữa hắn còn đã từng được học kiếm pháp của Lục Đạo Đại Đế. Chỉ có điều sự tâm kiếm đạo mà hắn luyện thành cũng không hề kém hơn là bao, mà năm kiếm pháp còn lại thì hắn hoàn toàn không luyện.
Thực ra chẳng qua là lúc Lục Đạo Đại Đế đi vào chiến trường đã sử dụng tâm kiếm đạo, nhìn thấy Hàn Sâm hoàn toàn không bị tâm kiếm đạo của hắn ảnh hưởng, cho nên mới nói Hàn Sâm rất mạnh.
Kiếm ý của bản thân Hàn Sâm đã đột phá đến tận chân trời, đương nhiên sẽ không bị tâm kiếm đạo của Lục Đạo Đại Đế ảnh hưởng, vậy nên điều ấy đã khiến cho Lục Đạo Đại Đế xuất hiện một chút hiểu lầm ở một vài phương diện.
Lục Đạo Đại Đế khẽ lắc đầu, nhưng không nói gì nữa, hắn mở bao kiếm ở trong tay ra, trực tiếp đâm một kiếm về phía Hàn Sâm.
Không có lời dạo đầu, cũng không có cách thức mở đầu, chiêu kiếm đó rõ ràng làm cho người ta vô cùng phãn nộ, thế nhưng thường sẽ làm cho người ta nhìn mà không hiểu nổi, xem ra đối với người khác chiêu kiếm này cũng chỉ là một chiêu kiếm đâm tới quá bình thường, đã là người từng luyện kiếm hay cho dù là người chưa từng luyện kiếm thì cũng đều có có thể sử dụng chiêu này, bởi vì vốn dĩ cái này cũng chỉ là trực tiếp đâm thanh kiếm ra mà thôi.
‘Thế nhưng mà một chiêu kiếm bình thường này xuất ra từ trong tay của Lục Đạo Đại Đế lại có chút khác biệt, cũng không phải là về mặt chiêu thức có cái gì huyền bí, cũng không phải là sức mạnh ẩn chứa ở trên thân kiếm mạnh mẽ đến mức nào, mà là ở tại kiếm ý của chiêu kiếm này.
‘Tâm kiếm đạo duy ngã duy tâm, mà Thiên Đạo Kiếm ở trong kiếm pháp của Lục Đạo Kiếm, kiếm đạo mượn sức mạnh của thiên địa, chiêu kiếm này đâm tới hoàn toàn không có chút huyền diệu nào, nhưng mà lại là sức mạnh của đất trời âm thầm hợp nhất, mượn sức mạnh của thiên địa vào một thân kiếm.
Người bên ngoài nhìn vào chỉ là một chiêu kiếm bình thường, thế nhưng ở trong mắt Hàn Sâm và một số cao thủ thì lại nhìn thấy toàn bộ thiên địa đều đang đè nén Hàn Sâm.
Tất cả thiên địa đều là kiếm, vốn dĩ không có chỗ nào có thể trốn thoát mà cũng không có cách nào có thể đánh bại được, một chiêu kiếm này có thể coi là đã sử dụng kiếm pháp lên đến cực điểm.
Mặc dù Hàn Sâm có tên là Thiên Kiếm, thế nhưng mà hắn biết rõ kiếm thuật của Lục Đạo mới thật sự là Thiên Kiếm, hắn chỉ là một người phàm trần có kiếm thuật khá tốt mà thôi, căn bản không xứng với cái tên Thiên Kiếm.
“Quả nhiên Lục Đạo Đại Đế lại trở nên đáng gờm hơn rồi, nếu như bây giờ Lục Đạo đối đầu với vị đó, đúng thật là ai thắng ai thua vẫn còn khó mà nói được rõ ràng.” Chủ nhân của Thiên Ngoại nhìn thấy chiêu kiếm đó thì không nhịn được tán thưởng nói.
Chủ nhân của Thần Vực ở bên trong Tí Hộ Sở Thần Vực nhìn thấy chiêu kiếm này thì cũng khẽ nhíu mày: “Quả nhiên Lục Đạo Đại Đế danh bất hư truyền.”
Hết chương 1626.