Chương 1654. Thông tin
Người thủ linh khá kinh ngạc đánh giá Kim Mao Hống, dường như đang suy nghĩ gì đó.
“Long Nữ, ngươi cũng thử xem.” Hàn Sâm nói với Long Nữ, bản thân hắn cũng chẳng trông mong gì, chỉ hy vọng có thể thêm mang thêm mấy bộ nữa đi.
Vừa nói, hắn vừa triệu hồi Tiểu Thiên Sứ, nếu Kim Mao Hống có thể khiến chiến giáp gen có phản ứng, nói không chừng Tiểu Thiên Sứ cũng có thể đạt được sự chấp thuận của chiến giáp gen.
“Kim Mao, thử cái khác đi.” Hàn Sâm tích cực khuyến khích Kim Mao Hống.
Nhưng Kim Mao Hống cũng không thể đạt được sự chấp thuận của các chiến giáp gen khác, không rõ là chỉ có chiến giáp hoàng kim mới có điểm chung với Kim Mao Hống, hay là chỉ có thể đạt được một sự chấp thuận của chiến giáp gen.
Đến lượt Tiểu Thiên Sứ, nàng còn chưa ra tay, chỉ thấy một chiến giáp gen từ trên tường sà xuống, hóa thành từng từng sợi thánh quang dung nhập vào trong thân thể Tiểu Thiên Sứ.
“Bất công quá đi mất, còn có thể như vậy sao?” Hàn Sâm ngẩn người nhìn thánh quang trên người Tiểu Thiên Sứ toả ra, chiến giáp gen dung nhập vào trong thân thể nàng, dần dần hiện ra, bao bọc thân thể nàng, khiến Tiểu Thiên Sứ thoạt nhìn càng thêm thánh khiết.
Long Nữ và Hàn Sâm cũng lần lượt thử các chiến giáp gen khác, kết quả đều thất bại, trong lúc Hàn Sâm cho rằng Long Nữ cũng sẽ tiếp tục thất bại như hắn thì lại nhìn thấy Long Nữ vô tình đụng phải một chiến giáp gen, chiến giáp gen kia cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, biến thành hỏa diễm dung nhập vào thân thể của Long Nữ.
“Má, có cần xát muối vào lòng nhau như vậy không? Chỉ còn sót lại mình ta? Không thể như thế được.” Hàn Sâm không cam tâm lại thử ôm những chiến giáp gen kia xuống.
Kết quả vẫn thất bại, cho dù Hàn Sâm có thử như thế nào thì vẫn không thể đạt được sự chấp thuận của những chiến giáp gen kia.
Người thủ linh đánh giá Kim Mao Hống, Tiểu Thiên Sứ và Long Nữ rồi nói: “Chiến giáp gen của Hống, Marily và Ymer, cũng không tệ…”
Hàn Sâm thầm buồn bực, tự an ủi: “Đầu là chiến giáp của kẻ thất bại, chắc chắn trên chiến giáp gen có khí xui xẻo gì đó, cho ta ta cũng không thèm.”
“Đi thôi, nơi này đã là vùng đất không còn hy vọng, đừng quay lại đây nữa” Người thủ linh dùng thanh âm quái dị nói.
“Ngươi là Tinh tộc sao?” Hàn Sâm hỏi Người thủ linh.
“Ta chết rồi, từng là cái gì đã không còn quan trọng nữa.” Người thủ linh đang nói thì cửa lớn bằng đồng thau của Anh Linh Điện đột nhiên mở ra, một lực hút ập đến hút lấy đám người Hàn Sâm ra ngoài.
Bịch!
Đám người Hàn Sâm ngã sõng soài, đứng lên mới phát hiện bản thân đã rơi xuống chỗ lúc trước khi vượt qua vách núi.
Hàn Sâm đứng lên sờ sờ vách núi kia, cảm giác là tảng đá lạnh như băng, thế nhưng lại không thể xuyên qua nữa.
Hắn bay lên cao, lướt qua tảng đá kia thì kinh ngạc phát hiện chỉ có duy nhất một núi đá lẻ loi trên thảo nguyên, phía sau vẫn là thảo nguyên, lấy đâu ra phế tích, bia đá và Anh Linh Điện chứ.
Nếu như không phải chiến giáp gen trên người Kim Mao Hống vẫn còn thì Hàn Sâm còn cho rằng vừa rồi chỉ tiến vào ảo cảnh.
Không tìm được Huyết Khuyển, cũng không tìm thấy phế tích kia, lần thăng cấp này của Long Nữ xem như thất bại, may mắn sau này hằng còn cơ hội, cũng không cần sốt ruột.
Hơn nữa chiến giáp gen trước của nàng bị phá huỷ, lần này nàng lại nhận được một chiến giáp gen mới, cũng coi như là may mắn.
Sau khi những chiến giáp gen rời khỏi phế tích thì lập tức mất hết ánh sáng và sức mạnh, rõ ràng là sức mạnh của những chiến giáp gen này khó phát huy được khi đang ở trong Tí Hộ Sở thứ tư.
Hàn Sâm sắp xếp lại các giả thiết, nghiêm túc suy nghĩ một phen.
Hiển nhiên vùng phế tích kia không thuộc về Tí Hộ Sở thứ tư, nói không chừng nó thuộc Tí Hộ Sở thứ năm, cũng chính là ở trong vũ trụ Liên Minh.
Chẳng qua không biết sau này vũ trụ Liên Minh đã xảy ra biến cố gì, rất nhiều thứ đều bị phá hủy, giống như là Ngao Dạ ở phòng điều khiển, còn có những tấm bia đá và Anh Linh Điện, cùng với khoảng thời gian lúc trước ở hẻm núi, những thứ đó đều rơi vào trong Tí Hộ Sở của tầng dưới.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Sâm biết manh mối không đủ, không thể tìm ra đầu mối trong thời gian ngắn như vậy được.
Trở lại Tí Hộ Sở, Hàn Sâm vốn định trở về Liên Minh, thế nhưng lại nghe thấy hai tên Miên Dương và Thanh Ngưu đang dấm dúi nói chuyện với nhau.
“Muốn xem kịch hay thật đấy, đúng là vừa đáng sợ vừa kích thích quá đi” Giọng nói hào hứng của Miên Dương truyền vào tai Hàn Sâm.
“Anh Dương, ngươi nói xem rốt cuộc Nữ Thần Tử Vong kia tới từ đâu, sao lại mạnh như vậy, ngay cả Huyễn Chỉ Đại Đế - một trong mười Thần Tử cũng bị nàng bắn chết. Dựa vào sức mạnh của nàng, nếu tham gia trận chiến Thần, nói không chừng có thể tranh vị trí số một với Kim Tệ ấy chứ.” Thanh Ngưu xì xào.
“E là không có khả năng tranh vị trí số một với Kim Tệ, nhưng mà vị trí thứ hai thì chắc sẽ dễ dàng. Khủng khiếp thật đấy, một mũi tên bắn chết Huyễn Chi Đại Đế, sức mạnh khủng bố như vậy, chắc chắn không kém kẻ mặc áo giáp kia.” Thanh Ngưu nói.
“Cho dù nàng ta có mạnh như thế nào thì tóm lại cũng chỉ có một thân một mình, thân cô thế cô, lần này bắn chết Huyễn Chi Đại Đế, nghe nói tộc Huyễn Chỉ đã liên lạc với rất nhiều cao thủ, muốn vây giết Nữ Thần Tử Vong, hình như đã mời hai vị cường giả siêu cấp cấp Thủy Tổ xuất sơn.” Thanh Ngưu nói.
Miên Dương gật đầu nói: “Không còn cách nào khác, tộc Huyễn Chi có quan hệ rất rộng, Huyễn Chi Thuỷ Tổ hạ mình đi nhờ vả người khác, đại lão các tộc sẽ giữ thể diện cho hắn, cho dù Thủy Tổ các tộc không ra †ay thì cũng sẽ phái cường giả siêu cấp đi hỗ trợ, hơn nữa ta còn nghe nói, Huyễn Chi Thuỷ Tổ đã tìm được cách khắc chế Nữ Thần Tử Vong, nếu như Nữ Thần Tử Vong không biết tránh đi thì lần này lành ít giữ nhiều, chắc chắn sẽ phải chết.”
“Nàng ta chắc chắn biết phải rút lui. Nếu không phải lúc trước nàng ta cứ khăng khăng đòi đi qua Tí Hộ Sở của tộc Huyễn Chỉ, chọc tức Huyễn Chỉ Đại Đế, kết quả còn bắn chết người ta. Nhưng Nữ Thần Tử Vong cũng rất lợi hại, giết được cả Huyễn Chi Đại Đế. Lúc ấy Huyễn Chi Thuỷ Tổ cương quyết không ra đánh một trận với nàng, ẩn nhẫn lâu như vậy, tìm được cách khắc chế nàng, hơn nữa mời nhiều cường giả siêu cấp như thế mới dám đi giết Nữ Thần Tử Vong.” Thanh Ngưu cảm thán.
“Đáng tiếc thực lực của chúng ta quá kém, người ta nhìn một cái là chúng ta chết luôn, muốn nhìn cũng không có cơ hội, chỉ bằng đi hóng hớt, hít hà drama, một trận chiến lớn như vậy, ngàn năm nữa cũng không có mà xem.” Miên Dương thở dài nói.
Chúng nó đi theo Hàn Sâm cũng được không ít lợi ích, tiếc rằng tư chất bẩm sinh quá kém, đến bây giờ cũng chỉ thăng cấp lên hạch gen Hoàng Kim, ngay cả cấp Bảo Thạch cũng không lên nổi.
“Miên Dương này, Huyễn Chi Thuỷ Tổ sẽ vây giết Nữ Thần Tử Vong ở đâu đây?” Hàn Sâm bước ra, nhìn Miên Dương hỏi.
Hắn cảm thấy dường như chuyện này hơi kỳ lạ. Theo lý mà nói, sau khi Nữ Thần Tử Vong sinh ra thì chính nàng không biết mình chính là hậu duệ của chủ nhân Thần Vực.
Nhưng người của Thần Vực phải nhận ra nàng mới đúng, đã qua bao lâu rồi, thế mà Nữ Thần Tử Vong vẫn còn đi lang thang ở bên ngoài, người của Thần Vực cũng không hề đi tìm nàng, quả thật điều này có chút kỳ lạ.
“Ông chủ, là ở hẻm núi Lạc Nhật, hiện tại Tí Hộ Sở thứ tư đều đã truyền khắp nơi, rất nhiều cường giả được tộc Huyễn Chi mời đến đều đang tới hẻm Lạc Nhật.” Miên Dương vội vàng nói.
Thanh Ngưu cũng nói: “Nữ Thần Tử Vong kia thật sự quá kiêu ngạo, biết rõ người ta muốn tấn công nàng ở hẻm Tà Dương, thế mà chẳng có suy nghĩa muốn thay đổi lộ tuyến, ta thấy lần này nàng ta lành ít dữ nhiều rồi.”
Hết chương 1654.