Chương 1689. Vườn trồng rau hoàng gia
Hàn Sâm và Lão Miêu nhìn về phía bên trong rương kim loại, chỉ thấy ánh sáng chói lóa bên trong giống như nước sôi sùng sục, nhưng mà lại vẫn mãi không tràn ra khỏi trong rương kim loại kia.
Trong lúc ánh sáng rực rỡ kia cuồn cuộn còn truyền ra một loại tiếng vang răng rắc răng rắc khiến người nghe thấy đều sởn tóc gáy, răng đánh cầm cập.
“Lão Miêu, đó là âm thanh gì vậy?” Hàn Sâm nhìn ánh sáng rực rỡ cuồn cuộn bên trong rương kim loại, tuy có thể nghe thấy âm thanh ấy, nhưng mà lại không nhìn thấy được gì cả, cũng không thể cảm nhận được bên trong có thứ đồ gì.
“Sao mà ta biết được, nghe giống như là tiếng răng cắn gãy xương.” Lão Miêu cũng nhìn chằm chằm bên trong rương nói.
“Cắn gãy xương? Ngươi nói thật với ta, nơi này thật sự là vườn trồng rau ư?” Hàn Sâm hoàn toàn không tin lời nói của Lão Miêu nói đây là căn cứ nuôi cấy thực vật gì đó.
Lão Miêu lập tức thề thốt nói: “Vườn trồng rau gì chứ? Nơi này là căn cứ nuôi cấy thực vật, ngươi nghĩ nhiều quá đấy, lừa ngươi ta chết không yên lành.”
“Nhưng mà sao ta lại thấy thứ đồ này cũng hơi giống như quan tài nhỉ? Chính ngươi cũng nói, bên trong có tiếng hàm răng cắn gãy xương, bên trong một vườn trồng rau lại chôn một thứ đồ như vậy, trong đó còn có xương, bản thân ngươi cảm thấy chuyện này có hợp lý không hả?” Hàn Sâm trợn mắt nhìn Lão Miêu nói.
Lão Miêu hơi chột dạ, ấp a ấp úng nói: “Đúng là căn cứ nuôi cấy thực vật không sai, có điều căn cứ nuôi cấy thực vật này có hơi không bình thường lắm”
“Sao lại không bình thường?” Hàn Sâm lập tức truy hỏi.
Lão Miêu biết không nói chút gì đó thì hắn chắc chắn sẽ không xong với Hàn Sâm, chỉ đành tiếp tục nói: “Ta đã nghiên cứu rất lâu, theo như quan sát của ta, nếu như không nhầm thì nơi này có lẽ là một căn cứ nuôi cấy thực vật hoàng gia của Tinh tộc.”
“Vườn trồng rau hoàng gia?” Hàn Sâm cảm thấy Lão Miêu vẫn đang nói bậy với hắn, cho dù là vườn trồng rau hoàng gia thì vẫn là một vườn trồng rau, còn có thể trồng ra thịt heo hay sao?
Lão Miêu lại nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Ngươi đừng khinh thường căn cứ nuôi cấy thực vật của Tinh tộc, thực vật bọn họ gây trồng không phải là những củ cải bắp cải trắng gì đó như trong tưởng tượng của ngươi đâu.”
“Xem ra ngươi quả nhiên biết đây là thứ gì” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Lão Miêu, vẻ mặt bất thiện.
Lão Miêu ho khan hai tiếng: “Ta cũng chỉ là biết một chút thôi, nếu như †a đoán không sai, cái rương kim loại này thật ra chính là rương gây trồng của Tinh tộc, bên trong chính là thực vật loại mới của Tinh tộc nuôi cấy.”
“Thực vật của bọn họ có gì khác?” Hàn Sâm truy hỏi.
“Chuyện này ta cũng không rõ nữa, trước kia ta ngược lại đã từng thấy một vài thực vật mà Tỉnh tộc nuôi cấy, những thực vật đó rất đặc biệt, hoặc là nói không thể gọi bọn nó là thực vật, nên nói là một loại thể sinh mệnh dị loại mới đúng.” Lão Miêu nói.
“Có thể trồng ra thể sinh mệnh cũng không phải chuyện hiếm có gì, thực vật gen như vậy bên trong Tí Hộ Sở có rất nhiều.” Hàn Sâm nói.
Lão Miêu lại đột nhiên lớn tiếng nói: “Đây chính là điều ta muốn nói, thật ra trước kia Tí Hộ Sở không có thực vật gen đâu, những thực vật gen đó cũng là hạt giống sau này Tinh tộc nuôi cấy phát tán ra mới sẽ sinh sôi nảy nở ra những thực vật gen cùng với thể sinh mệnh đặc biệt đó.”
“Ý của ngươi là nói, thứ đồ đựng bên trong có thể là tổ tiên của thực vật gen à?” Hàn Sâm quan sát rương kim loại, hơi kinh ngạc hỏi.
Bên trong rương kim loại vẫn thỉnh thoảng truyền ra những tiếng răng rắc khiến người ta sởn tóc gáy, trên căn bản chưa từng gián đoạn bao giờ.
“Có phải là tổ tiên hay không thì không biết, chẳng qua thứ vườn trồng rau hoàng tộc nuôi cấy ra thì có lẽ sẽ không hề kém cỏi.” Lão Miêu dừng một chút, lại nói tiếp: “Hơn nữa lúc mới bắt đầu nghiên cứu thực vật gen, thứ Tinh tộc thật sự muốn trồng ra không phải là những dị sinh vật hoặc thú hồn gì đó kia mà chiến giáp gen.”
“Chiến giáp gen cũng có thể trồng ra được ư?” Hàn Sâm nghe đến đây thì thật sự khá kinh ngạc.
“Lúc trước không được, về sau Tinh tộc đã dung hợp gen dị sinh vật và gen dị linh, cộng thêm cả gen thực vật Tinh tộc mang đến, liên tục nghiên cứu về phương diện này. Chỉ đáng tiếc sau này đã xảy ra một trận biến cố lớn khiến cho tộc nhân còn sót lại sau khi Tinh tộc thua trận đã chịu một lần đả kích mang tính huỷ diệt, những hạt giống gen chưa hoàn thành kia tự trôi vào trong Tí Hộ Sở, tự nhiên diễn hoá đến hôm nay, rồi trở thành thực vật gen hiện tại.” Lão Miêu giải thích đại khái một phen.
Hàn Sâm trầm ngâm suy nghĩ nhìn Lão Miêu nói: “Ngươi có thể tìm được nơi này, lại nhất định muốn đào rương kim loại của nơi này, đừng nói với ta ngươi không biết bên trong có gì đấy nhé.”
Lão Miêu ngại ngùng cười: “Thật ra ta thật sự không biết bên trong có cái gì, ta chỉ từ một vài manh mối mà suy luận ra nơi này có lẽ là căn cứ nuôi cấy thực vật hoàng gia, là nơi có khả năng nuôi cấy ra chiến giáp gen nhất, cho nên muốn đến nơi này thử chút vận may. Về phần †ại sao lại muốn chọn nơi này, đó là bởi vì vị trí của nơi này là một trong những vị trí tốt nhất bên trong căn cứ này, có thể coi như là bảo địa phong thuỷ, đương nhiên thứ quan trọng phải gây trồng ở nơi tốt nhất, cho nên ta mới chọn nó.”
“Ngươi còn biết xem phong thuỷ?” Hàn Sâm chẳng tin Lão Miêu một chút nào, ánh mắt nhìn kẻ lừa gạt nhìn nó.
Lão Miêu bất đắc dĩ nhún vai: “Được rồi, ta thừa nhận, ta nhìn ra được có vẻ nó rất quan trọng từ phân bón mà nơi này dùng. Hơn nữa trước kia ta đã đào ba nơi hệt như vậy, kết quả đều không có thu hoạch.”
“Phân bón gì?” Hàn Sâm liếc nhìn cái hố sâu mà bọn họ đã đào kia, nhưng hắn lại không nhìn ra phân bón gì.
“Ngươi không nhìn thấy rõ ràng màu sắc đất cát tinh của nơi này tối hơn những nơi khác một chút sao? Hơn nữa ngươi nhìn kỹ những tấm bia đá kia thử xem, có phát hiện phía trên tấm bia có một vài vệt máu không?” Lão Miêu chỉ ngôi mộ một bên rương kim loại đào ra rồi nói.
Hàn Sâm nhìn cẩn thận, đúng thật là giống như Lão Miêu nói.
“Ngươi không thật sự cho rằng những thứ đó là bia mộ đấy chứ? Trên thực tế những tấm bia đá kia là thiết bị Tinh tộc nuôi cấy thực vật, chúng có tác dụng giám sát, đồng thời phân bón cũng sẽ thông qua tấm bia đá để ngấm xuống đất. Chỉ cần nhìn thứ còn sót lại trên tấm bia đá thì có thể biết được thứ đồ trong rương kim loại này đã nhận được chăm sóc vô cùng đặc biệt, rất có thể là kết quả quan trọng nhất †rong căn cứ nuôi cấy thực vật hoàng gia.” Hai mắt Lão Miêu phát sáng nhìn ánh sáng rực rỡ cuồn cuộn trong rương kim loại nói.
“Vậy ngươi đi lấy nó ra đi?” Hàn Sâm bĩu môi nói.
“Đồ vật của Tinh tộc hơi tà môn, vẫn nên cẩn thận chút thì tốt hơn.” Lão Miêu không để ý đến Hàn Sâm kích tướng, vẫn nhìn ánh sáng rực rỡ cuồn cuộn bên trong nhưng không có ý định ra tay.
“Nếu như ta không xuất hiện, ngươi định lấy thứ đồ bên trong ra kiểu gì? Chắc là sẽ không chỉ nhìn không như vậy chứ?” Hàn Sâm lại nói một câu.
Lão Miêu đang muốn nói cái gì thì nhưng lại đột nhiên nghe thấy phía trên rương kim loại truyền đến một tiếng cạch.
Chỉ thấy ở một điểm trên rương kim loại rạn nứt ra thành một lỗ, một bàn tay giống ngọc nhưng không phải ngọc, giống xương nhưng không phải xương thò ra từ trong ánh sáng chói lóa kỳ dị, bấu lấy phía trên rương kim loại giống như một tay ma thò ra từ trong địa ngục.
Hàn Sâm và Lão Miêu gần như không hẹn mà cùng nhảy lên một cái, vụt một cái lùi ra thật xa.
Hết chương 1689.