Chương 1691. Phòng thí nghiệm
Lão Miêu giật nảy người, phi thân từ trên bia đá nhảy xuống, đuổi theo về phía Hàn Sâm.
Nhưng mà găng tay mang theo Hàn Sâm chạy quá nhanh, đợi đến khi Lão Miêu đuổi đến thì đã không thấy bóng dáng của Hàn Sâm đâu nữa, phía trước có một vài kiến trúc bị tàn phá và đường rẽ, không biết Hàn Sâm đã đi con đường nào.
Lão Miêu chỉ đành phải dừng lại, quan sát xung quanh một chút, lại ngửi khắp nơi, lúc này mới lựa chọn một con đường rồi đuổi theo.
Hàn Sâm bị găng tay mang theo chạy về phía chỗ sâu của di tích, hai chân giãm mặt đất, cày mặt đất ra hai rãnh, thế nhưng vẫn không thể ngăn cản được thân thể tiếp tục đi về phía trước như cũ.
Chạy vào trong khu kiến trúc bị tàn phá, quay trái quay phải một hồi, găng tay mang theo hắn chui vào trong lối vào của một kiến trúc bị vùi nửa ở dưới lòng đất.
Bên trong kiến trúc đen thui thủi, Hàn Sâm cũng không nhìn rõ phía trước có thứ gì, bị găng tay kéo đi về phía trước như vậy thì hơi bất an.
Có điều Hàn Sâm đã có kinh nghiệm lần trước, trái lại không quá mức hoảng loạn.
Quay mấy vòng trong bóng đêm, nắm đấm bỗng chốc đánh vào phía trên đồ vật gì đó, trực tiếp đánh vỡ thứ đồ đó, mang theo Hàn Sâm tiếp tục đi về phía trước.
Liên tục đánh vỡ mấy thứ, cuối cùng nắm đấm cũng dừng lại.
Xung quanh vẫn là một vùng tối đen, không có bất kỳ động tĩnh nào, yên tĩnh đến đáng sợ.
Găng tay treo lơ lửng trước mặt Hàn Sâm khiến tay phải và thân thể Hàn Sâm hiện ra duỗi thẳng chín mươi độ trông như cương thị.
“Cái tên này dừng ở đây, lẽ nào một găng tay khác cũng ở đây?” Trong lòng Hàn Sâm vừa nghĩ vậy thì tay trái chợt vung lên, một chùm hoả diễm bắt đầu bùng cháy trên tay hắn giống như bó đuốc, chiếu sáng rực xung quanh.
“AI” Hàn Sâm phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể liều mạng lui về sau. Tuy nhiên bởi vì bị găng tay kéo lấy, cho nên lùi thế nào thì cánh tay kia cũng vẫn cố định ở nơi đó khiến hắn không thể nhúc nhích được.
Ở trước mặt Hàn Sâm có một thứ gì đó giống như một xác ướp đang trợn trừng mắt nhìn hắn, đột nhiên nhìn như vậy thì bất kỳ ai cũng sẽ bị dọa giật nảy mình.
Sau khi bình tĩnh lại, Hàn Sâm phát hiện đó thật sự là một thi thể đã không còn hơi thở và sức sống nữa, sớm đã chết không thể chết thêm nữa.
Thi thể ngồi phía trên một chiếc ghế, quần áo đều đã mục nát, cơ thể hình như cũng đã không còn nước, có điều bảo trì lại khá hoàn mỹ, thoạt nhìn còn tưởng rằng là cương thi gì đó.
Hàn Sâm quan sát xung quanh một chút thì lập tức phát hiện có lẽ đây là một căn phòng của Tinh tộc, khắp nơi bên trong đều là máy móc của Tinh tộc, nhưng so với những phòng điều khiển kia của Tinh tộc mà Hàn Sâm nhìn thấy trước đó thì máy móc của nơi này nhiều hơn tinh vi hơn, điều ấy khiến cho Hàn Sâm cảm thấy hình như nơi này là một phòng thí nghiệm gì đó.
Ngoại trừ những máy móc này ra thì còn có thể nhìn thấy mấy hàng bình tinh thể, bên trong đầy ắp chất lỏng, còn đang ngâm một vài thứ kỳ quái.
Có động vật có chim có thực vật, còn có một vài thứ Hàn Sâm chưa từng nhìn thấy bao giờ.
“Nơi này thật sự khá giống như những gì Lão Miêu nói đấy, là một căn cứ nuôi cấy, đây chắc là phòng thí nghiệm trong căn cứ nhỉ?” Trong lòng Hàn Sâm nghĩ, đột nhiên cảm thấy tay phải lại tự mình chuyển động, không chịu sự khống chế của Hàn Sâm mà đi sâu về phía trước.
Phía trước Hàn Sâm chính là xác chết ngồi phía trên ghế, găng tay trực tiếp đè vào trên người của xác chết, ngón tay linh hoạt lần mò trên cơ thể xác chết.
“Cái đệch, lẽ nào tên này là một tên cuồng thi thể?” Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, vẫn may không có chuyện nguy hiểm xảy ra.
Không bao lâu sau đã thấy tay phải móc ra một thứ gì đó từ bên trong quần áo bị nát của thi thể, nắm chặt rồi lấy ra.
Bởi vì bị bàn tay nắm lấy, cho nên Hàn Sâm cũng không thấy nó là cái gì, đợi sau khi tay phải thu trở lại thì Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy luồng sức mạnh trên tay chợt buông lỏng, tay phải của hắn lập tức khôi phục lại bình thường.
Lúc này Hàn Sâm mới cảm nhận được trong tay đang nắm một thứ đồ cưng cứng, cảm giác có hơi giống như quả óc chó hoặc hạt đào gì đó.
Hàn Sâm mở tay ra liếc nhìn thì lại hơi sửng sốt. Thoạt nhìn thứ đồ đang được nắm trong tay hắn giống như một hạt giống, nhỏ hơn quả bóng bàn một chút, toàn thân màu xám đen, một đầu của hạt giống còn mọc mầm màu xanh lá dài khoảng ba centimet.
Hàn Sâm còn cho rằng găng tay giống như giày thủy tinh, đến để tìm một găng tay khác, nhưng mà không ngờ rằng không phải như vậy, vậy mà nó lại chạy đến đây để tìm một hạt giống.
“Chắc không phải là một găng tay khác còn phải trồng ra đấy chứ?” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm lẩm bẩm.
Nếu như găng tay đã không có ý hại hắn, hơn nữa lại đã không còn khống chế tay phải của hắn nữa, Hàn Sâm suy nghĩ một chút, cất hạt giống vào trong túi áo, sau đó đi vòng quanh trong phòng thí nghiệm này.
Những thứ đồ máy móc gì đó kia, Hàn Sâm cũng nhìn không hiểu, thứ khiến hắn chú ý nhất bên trong phòng thí nghiệm cũng chính là mấy hàng bình tinh thể và thứ đồ ngâm bên trong kia.
Bình tinh thể rất giống loại Ngao Dạ ngâm trước kia, có điều chất lỏng bên trong thoạt nhìn hình như hơi không giống lắm.
Loại chất lỏng Ngao Dạ ngâm kia là loại trong suốt không màu, mặc dù những chất lỏng này cũng trong suốt, chẳng qua đa phần đều có một chút màu sắc, phần lớn đều là màu vàng nhạt, còn có một vài chất lỏng màu xanh và màu lam, cũng có số ít mấy bình trong suốt không màu.
Hàn Sâm vừa kề sát vừa nhìn, bên trong thật sự là có đủ thể loại kì dị, còn có thứ đồ như áo giáp nửa người và mũ sắt gì đó ngâm ở bên trong.
€ó điều bất kể là sinh vật hay thứ đồ vật áo giáp gì đó thì thoạt nhìn hình như đều có hơi khiếm khuyết hoặc là dị dạng, khiến cho Hàn Sâm cảm thấy những thứ đồ này đều là những vật không hoàn chỉnh.
“Xem ra có lẽ những thứ này đều là sản phẩm thí nghiệm thất bại.” Trong lòng Hàn Sâm nghĩ, đột nhiên hai mắt chợt sáng.
Chỉ thấy bên trong một bình trước mặt tràn đầy chất lỏng trong suốt, bên trong ngâm một sinh vật, thân thể tổng hợp cả vẻ đẹp nam tính và mạnh mẽ của đàn ông, đồng thời lại có cả vẻ đẹp dịu dàng của phụ nữ, sau lưng còn mọc một đôi cánh màu trắng toát giống như thiên sứ thánh thiện hoàn mỹ trong tranh sơn dầu.
“Thoạt nhìn thì hơi giống Tiểu Thiên Sứ, có điều đây không phải nam không phải nữ, trông có hơi kỳ lạ.” Hàn Sâm quan sát sinh vật giống thiên sứ bên trong bình, ánh mắt chuyển xuống dưới.
“Không có chim nhỏ, xem ra quả nhiên không phải sinh vật bình thường, cũng là một sản phẩm thất bại.” Hàn Sâm phát hiện phía dưới của tên này trơn nhẫn giống như tấm ván phẳng, không có gì cả, thoạt nhìn có lẽ là một loại sinh vật phi giới tính, cũng có thể là do nguyên nhân trồng trọt thất bại.
Sau khi Hàn Sâm nhìn phía dưới xong thì ngẩng đầu lên, thế nhưng lại nhìn thấy sinh vật giống như thiên sứ kia không biết đã mở mắt ra từ khi nào.
Đôi mắt kia mở to hết cỡ, nhưng mà không giống với sinh vật bình thường, bên trong mắt của hắn chỉ có đồng tử, toàn bộ đồng tử đỏ máu chiếm cứ lấy vành mắt, lúc này đang nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Trong lòng Hàn Sâm lộp bộp một chút, thân thể chậm rãi bước hai bước sang bên cạnh, vậy mà đôi mắt đỏ như máu kia lại chuyển động theo thân thể hắn, đầu cũng quay qua khá giống máy móc, vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn.
“Sẽ không xui xẻo như vậy chứ?” Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu không ổn, mấy thứ Tinh tộc làm ra đều rất kỳ lạ, cái tên này thoạt nhìn cũng không giống thứ tốt lành gì.
“Mau chạy đi, đó là Vũ tộc!” Lão Miêu xuất hiện từ lỗ thủng của phòng thí nghiệm, sau khi nhìn thấy thiên sứ bên trong bình thì sắc mặt lập tức thay đổi, hét lớn một tiếng với Hàn Sâm.
Hàn Sâm còn chưa phản ứng lại kịp thì đã nghe thấy rầm một tiếng, sinh vật giống như thiên sứ kia dùng một quyền đấm vỡ bình tinh thể, thân thể tà dị mà mỹ lệ xông ra ngoài, mang theo sự kết hợp giữa sức mạnh và sắc đẹp, một tay bắt về phía Hàn Sâm.
Hết chương 1691.