Chương 1696. Cuộc gặp gỡ ngại ngùng
Nếu như truyền tống ra ngoài là ngẫu nhiên, vậy thì có quá nhiều khả năng, có thể là trạm truyền tống công cộng, cũng có thể là thiết bị truyền tống trong nhà tư nhân.
Sau khi Hàn Sâm biến thân thành kiếm sĩ áo giáp tử vong mới truyền tống đi là vì sợ người khác nhìn thấy hắn đi ra từ trong thiết bị truyền tống, đến lúc đó sẽ không giải thích rõ ràng được.
Những cường giả kia đều biết hắn đã thăng cấp trở về Liên Minh, nếu như bị bọn họ biết được Hàn Sâm vẫn có thể ra vào Tí Hộ Sở, đến lúc đó không chỉ tổ chức Thần muốn tìm hắn gây phiền phức, e rằng ngay cả cấp cao chính phủ Liên Minh cũng sẽ sử dụng đủ loại phương pháp đến thăm dò tình hình.
Mặc dù Hàn Sâm không sợ, nhưng mà tóm lại vẫn là một phiền phức.
“Tam Thanh tại thượng, Thượng Đế phù hộ, Phật Tổ hiển linh, nhất định phải phù hộ ta cách nhà gần một chút, tốt nhất có thể truyền tống về tinh cầu Loga” Trong tiếng cầu nguyện của Hàn Sâm, truyền tống trận mờ ảo, Hàn Sâm đã truyền tống rời khỏi Tí Hộ Sở.
Thời không trước mắt bỗng nhiên biến đổi, đợi đến khi tầm nhìn của Hàn Sâm khôi phục thì đã tiến vào bên trong một thiết bị truyền tống của Liên Minh.
Cửa của thiết bị truyền tống tự động mở ra, Hàn Sâm bước ra nhìn thử thì phát hiện nơi này không phải là trạm truyền tống công cộng, thoạt nhìn có lẽ là một đại sảnh âm nhạc trong nhà tư nhân.
Đại sảnh bài trí rất cổ điển, xét từ vật liệu và không gian của đại sảnh chắc chắn là phòng hoà nhạc tư nhân của người có tiền, trong phòng hoà nhạc còn đang phát âm nhạc khá có tình điệu khiến tâm trạng của Hàn Sâm được thả lỏng.
Nếu như đã là nơi ở của người có tiền, vậy thì nơi này rất có thể không phải là tinh cầu xa xôi, ít nhất có thể khiến hắn nhanh chóng về nhà một chút.
Đang chuẩn bị muốn dùng Động Huyền Khí Tràng làm rõ nơi này rốt cuộc là nơi nào thì lại thấy một người đi ra từ trong cửa bên cạnh đại sảnh.
Một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, tóc hơi xoăn ướt nhẹp, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng lộ ra một vùng lớn da thịt trắng như tuyết, đôi chân đẹp và cánh tay ngọc thon dài.
Lúc này người phụ nữ kia đang nhắm mắt, trong tay cầm một ly rượu đẹp đẽ, theo nhịp điệu của âm nhạc tùy ý bước những bước nhảy chậm rãi không có quá nhiều quy tắc, vừa uống rượu trong ly vừa hưởng thụ âm nhạc, thoạt nhìn tâm trạng của người phụ nữ đó khá tốt.
Đối với phụ nữ mà nói, có lẽ nơi này là một không gian vô cùng riêng †ư, nàng tuyệt đối không ngờ rằng nơi này sẽ có người vào trong được, cho nên hoàn toàn luôn ở trong một loại trạng thái yên tâm.
Thoạt nhìn tâm trạng của nàng thật sự rất tốt, nhắm mắt uống một ngụm rượu trong ly, sau đó quay mấy vòng theo điệu nhạc đã đến phần cao trào.
Có lẽ bởi vì quá mức tuỳ ý, sau khi quay mấy vòng, khăn tắm đang quấn bỗng chốc rơi xuống khỏi người, hơn nữa như cố tình, vậy mà người phụ nữ đã đến nơi trước mặt Hàn Sâm cách không quá năm mươi centimet.
Hàn Sâm trợn mắt há mồm nhìn người phụ nữ, ngoại trừ ngạc nhiên tán thán cơ thể xinh đẹp của nàng ra, còn vô cùng ngượng ngùng.
Bởi vì hắn quen người phụ nữ này, hơn nữa còn khá quen thuộc, Hoàng Phủ Bình Tình của nhà họ Hoàng Phủ, khi xưa còn là đàn chị của hắn đấy, không ngờ rằng lại gặp mặt dưới tình huống như này.
Bởi vì khăn tắm rơi ra, cuối cùng Hoàng Phủ Bình Tình đã mở mắt ra, muốn nhặt khăn tắm lên quấn lại lần nữa.
Nhưng mà nàng mới vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Hàn Sâm trước mặt, hai người nhất thời mắt to nhìn mắt nhỏ, không gian đột nhiên giống như đông cứng lại, hai người yên lặng trọn vẹn ba giây.
“AI” Hoàng Phủ Bình Tình phát ra một tiếng hét kinh thiên động địa, một giây sau đã triệu hồi ra một bộ áo giáp thú hồn mặc lên trên người, sau đó bay một chân lên đá thẳng vào hạ bộ của Hàn Sâm.
Hiện tại hàn Sâm chỉ có thể âm thầm vui mừng, bản thân ra ngoài sau khi đã sử dụng biến thân thú hồn, Hoàng Phủ Bình Tình chắc chắn không nhận ra hắn là ai, nếu không thì thật sự mất mặt rồi.
Thân hình chợt loé, né tránh khỏi liêu âm thoái của Hoàng Phủ Bình Tình, sau đó đập vỡ cửa sổ trực tiếp xông ra ngoài.
Sau khi bay lên bầu trời, Hàn Sâm không nói hai lời đã phá không xông ra bầu không khí.
“Đồ khốn nạn! Ta sẽ không tha cho ngươi đâu.” Hoàng Phủ Bình Tình cắn môi đỏ, phẫn hận xông ra ngoài muốn đuổi theo, nhưng mà quả thực tốc độ của Hàn Sâm quá nhanh, nàng hoàn toàn không thể đuổi kịp.
“Hệ thống phòng ngự giám sát được có người ngoài xâm nhập, có phát động công kích hay không?” Trí não treo lơ lửng ở bên cạnh Hoàng Phủ Bình Tình hỏi.
“Phát động công kích.” Hoàng Phủ Bình Tình lập tức nói.
“Phát động công kích.” Trí não nhắc lại một lần nữa, vũ khí trên tinh cầu nhất thời nhắm vào Hàn Sâm đang xông ra bầu không khí.Aml
Từng chùm ánh sáng đan xen vào nhau quả thực giống như tấm lưới bao trùm về phía Hàn Sâm.
Nơi này là tỉnh cầu tư nhân của nhà họ Hoàng Phủ, hệ thống phòng ngự khá mạnh mẽ, đủ để có thể chống lại công kích của hạm đội bình thường, lực sát thương của các loại vũ khí cực lớn.
Hàn Sâm không dám sử dụng Động Huyền Kinh và Dịch Thiên Thuật để né tránh, Nữ Hoàng là người của nhà họ Hoàng Phủ, mặc dù Hoàng Phủ Bình Tình chưa từng luyện Dịch Thiên Thuật, nhưng mà đã nhìn thấy rất nhiều, vừa nhìn sẽ có thể nhìn ra đầu mối thân pháp của hắn.
Hơn nữa những chùm sáng kia quả thực quá dày đặc, rất khó né tránh toàn bộ, Hàn Sâm cũng dứt khoát không né nữa, trực tiếp dùng tay phải đang đeo găng tay ngăn cản lấy một phần chùm sáng bắn về phía hắn.
Ánh sáng mạnh mẽ và dao động mãnh liệt bùng nổ trong không trung khiến thiết bị ra-da cũng đã xuất hiện điểm mù tạm thời.
Mắt thấy Hàn Sâm bị mấy chùm sáng đánh trúng, Hoàng Phủ Bình Tình cho rằng hắn đã chết chắc rồi, bị vũ khí như vậy đồng thời đánh trúng, cho dù là cường giả cấp Bán Thần cũng không thể bình yên vô sự, ít nhất sẽ bị đánh xuống.
Tuy nhiên đợi đến khi ra-da khôi phục lại bình thường, lại nhìn thấy hình ảnh truyền đến từ vệ tinh trên bầu trời và trạm không gian, Hàn Sâm đã không bị thương chút nào xông vào trong vũ trụ, hơn nữa dùng tốc độ cực nhanh đi xa, rất nhanh đã biến mất ở bên ngoài hệ thống theo dõi của trạm không gian và vệ tinh.
Hoàng Phủ Bình Tình nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, đợi đến khi phản ứng lại mở ra máy tuần tra vũ trụ thì đã không nhìn thấy bóng dáng của đối phương nữa.
“Không hổ là đàn chị Nãi Bình, thân thể và làn da vẫn tốt như vậy, nhưng tính tình thì hay nóng nảy quá.” Sau khi Hàn Sâm trốn thoát, nhớ lại cảnh tượng trước đó, không nhịn được âm thầm khen ngợi một câu.
Hàn Sâm triệu hồi Độc Giác Tiên, sau khi ngồi vào thì gọi tinh đồ ra, phát hiện nơi này cách tinh cầu Loga nói xa không xa, nói gần cũng không gần, lấy tốc độ của Độc Giác Tiên thì một ngày đã có thể trở về đến nhà.
Hắn để Độc Giác Tiên khởi động toàn lực, đi về phía nhà cũ của nhà họ Hàn ở tinh cầu Loga.
Hoàng Phủ Bình Tình thì lại tức giận ở trước hình ảnh điều ra, đang nghiên cứu xem rốt cuộc người nhìn lén nàng kia là ai.
Trong phòng hoà nhạc không lắp đặt hệ thống giám sát, cho nên hình ảnh chỉ có một đoạn từ lúc Hàn Sâm xông ra phòng hoà nhạc đến khi rời khỏi phạm vi giám sát của trạm không gian, thời gian rất ngắn.
Hoàng Phủ Bình Tình thề rằng nhất định phải bắt được tên khốn nạn kia, nàng xem lại rất nhiều lần, có thể xác định được là đối phương đã sử dụng biến thân thú hồn, căn bản không nhìn ra được người thật sự là ai.
Có điều Hoàng Phủ Bình Tình lại đã phát hiện một chỗ đặc biệt, tay phải của hắn vô cùng kỳ lạ. Rõ ràng đã mặc áo giáp, thế nhưng bên ngoài tay phải lại vẫn bọc một bao tay như ngọc như xương, thoạt nhìn vô cùng quái dị.
Hoàng Phủ Bình Tình không biết đó là thú hồn hay là cái gì, có điều phương hướng hiện tại nàng có thể điều tra cũng chỉ có biến thân thú hồn của bộ dáng áo giáp kia, còn có bao tay như ngọc như xương kia nữa.
“Có thể ngăn cản được công kích như vậy thì chắc chắn là Bán Thần vô cùng lợi hại, phạm vi này cũng không lớn lắm.” Hoàng Phủ Bình Tình ôm hận nghĩ: “Đừng để ta biết được ngươi là ai, nếu không nhất định phải phải khiến ngươi bẽ mặt.”
Hết chương 1696.