Chương 1697. Tổ chức Thần tập kích
Nhà cũ nhà họ Hàn ở tinh cầu Loga, bảy sinh vật với thân thể bao trùm bóng tối lơ lửng trên không trung đang nhìn chằm chằm nhà cũ nhà họ Hàn ở nơi không xa để nghe ngóng.
“YVak, ngươi cẩn thận quá rồi đấy? Một nhà họ Hàn nhỏ bé, đừng nói là hiện tại chưa thể xác định bọn họ là hậu thế của Hàn Kính Chi hay không, cho dù bọn họ thật sự là hậu thế của Hàn Kính Chỉ thì cũng không cần phải gọi cả ta và Rudy đến đây, còn mang theo cả đám Buck chứ?” Gugia không cho là đúng nói với Yak.
Ánh mắt của Yak nhìn chăm chằm nhà cũ nhà họ Hàn, xa xa có thể nhìn thấy ngoại trừ Hàn Sâm ra, cả một nhà bao gồm đám người Linh, Bảo Nhi, Ngao Dạ đều đang ăn cơm ở hoa viên ngoài trời trên sân thượng.
“Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, Xà Ma Nữ, Hắc Hổ và Ruga đều chết không rõ ràng, rất có thể là lão tặc Hàn Kính Chỉ kia đang bảo vệ bọn họ trong âm thầm, đối thủ lần này của chúng ta không phải là đám người Hàn Sâm, mà là lão tặc Hàn Kính Chi kia.” Yak nói xong, nhìn về phía người đàn ông tóc trắng bên cạnh nói: “Trưởng xã Tân Lưu Xã, công việc bên ngươi tiến hành thế nào rồi?”
Hàn Ngọc Phi hoá thân thành trưởng xã Tân Lưu Xã tóc trắng bình tĩnh nói: “Tân Lưu Xã bọn ta đã tạm thời cắt đứt liên hệ giữa tinh cầu Loga và bên ngoài, ngoài ra còn tiến hành một vài quan hệ xã hội, trong hai ngày này sẽ không có bất kỳ quân đội Liên Minh nào đến cứu giúp tinh cầu Loga, có điều bên phía nhà họ Kỷ thì ta không thể bảo đảm được, chẳng qua trong ba tiếng thì có lẽ nhà họ Kỷ sẽ không nhận được tin tức. Khu vực lân cận cũng đều đã tiến hành phong toả, sẽ không có những nhân loại khác đi đến các thành phố lân cận.”
“Rất tốt, ngươi đã vất vả rồi.” Yak thản nhiên nói một câu, sau đó lại nói với Buck và mấy sinh vật kia: “Vậy thì ra tay thôi, những người nhà họ Hàn kia giao cho ba người các ngươi, Hàn Sâm và con trai hắn phải sống sót, những người khác thì giết hết toàn bộ. Ta và Rudy, Gugia phụ trách đối phó Hàn Kính Chi có thể xuất hiện, hoặc là những cao thủ có thể xuất hiện khác, đảm bảo sẽ không để người khác quấy rầy các ngươi hành động.”
“Rõ. Hai sinh vật kia và Buck đáp một tiếng, đồng thời bay về phía hoa viên trên sân thượng.
Mặc dù đều là thành viên của tổ chức Thần, nhưng địa vị cũng phân ra cao thấp, chiến giáp gen của tổ chức Thần sở hữu có hạn, thành viên tổ chức Thần có thể lấy được chiến giáp gen và được chiến giáp gen cho phép thao túng giống như Yak, Rudy và Gugia này thì địa vị cao hơn rất nhiều.
Đám ba sinh vật Buck sau khi thăng cấp làm Thần thì vẫn đang trong trạng thái tu luyện, không thể ngưng tụ ra chiến giáp gen bản mệnh, cũng không thể lấy được sự công nhận của những chiến giáp gen khác, đại khái địa vị thấp hơn một chút.
Có điều sinh vật có thể thăng cấp đến vũ trụ Liên Minh đều vô cùng mạnh mẽ, bọn họ đều có kiêu ngạo của chính mình.
Nếu như Hàn Kính Chi đến, đương nhiên bọn họ sẽ có phần nào sợ hãi, hoặc là gặp phải cường giả có chiến giáp gen cũng sẽ khiến bọn họ phần nào cố kị.
Nhưng mà trong hoa viên ở sân thượng kia chỉ là một vài nam nữ trẻ tuổi, bọn nó cho rằng giải quyết bọn họ sẽ không hề có phiền phức gì, dù sao bọn nó đều đã từng đứng ở đỉnh cao Tí Hộ Sở của Thần thứ tư, đã từng được cho là sự tồn tại thăng cấp làm Thần.
La Lam và cả gia đình ngồi ăn cơm chung trong một chiếc bàn lớn. Kim Mao Hống hệt như một chó phốc lười biếng nằm sấp trên mặt đất, đột nhiên đứng dậy, gầm gừ về phía bầu trời.
Đám người La Lam và Kỷ Yên Nhiên đều biết lai lịch của Kim Mao Hống, cũng biết nó sẽ không vô duyên vô cớ sủa linh tinh, cho nên vội vàng ngẩng đầu nhìn lên trời.
Chỉ thấy trên bầu trời là một con hỏa long cực lớn đang lao xuống, thân thể của hỏa long dài đến cả trăm mét, toàn thân đang cháy ngọn lửa xanh đỏ. Cùng với việc nó sắp đến gần, mọi thứ xung quanh đều được chiếu sáng rực.
Ở bên trái hỏa long còn có một con quái thú có bốn cánh hai đầu, toàn thân mọc đầy vảy đen, mặc dù không to lớn như hỏa long kia, nhưng chiều dài cũng hơn mười mét.
Bên phải hỏa long còn có một con đại bàng khổng lồ giống như băng ngọc, hai cánh trải ra chừng hơn hai mươi mét, trong lúc võ cánh, hoa tuyết theo đó rơi xuống khắp trời.
Khí tức của ba con sinh vật khủng bố trong nháy mắt bao trùm toàn bộ thành phố, lấy toà nhà mà người nhà họ Hàn đang ở làm trung tâm, khí tức khủng bố kia cũng mãnh liệt nhất.
Sắc mặt La Lam và Kỷ Yên Nhiên đều lập tức thay đổi, chẳng qua cường độ của khí tức kia đã vượt xa những Bán Thần bọn họ từng thấy, hơn nữa một lần đến tận ba con, làm sao bọn họ không sợ hãi chứ.
Mặc dù đám Buck vẫn chưa có được sự công nhận của chiến giáp gen, cũng chưa ngưng tụ ra được chiến giáp gen bản mệnh của mình, nhưng mà bọn nó đã thăng cấp đến vũ trụ Liên Minh không biết bao nhiêu năm, thân thể đã hoàn toàn trưởng thành, tố chất thân thể kinh khủng hơn Bán Thần đỉnh cấp rất nhiều.
Càng không cần phải nói, vốn dĩ trong nhân loại đã không còn bao nhiêu Bán Thần đỉnh cấp nữa, ngoại trừ trường hợp đặc biệt như La Hải Đường ra, nhiều nhất cũng chỉ có thể lấy ra một Bán Thần cấp Bảo Thạch mà thôi, so với Buck thì bọn họ kém quá xa.
Khi La Lam đang âm thầm giật mình sợ hãi thì đột nhiên nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng rống rung động trời, thân thể Kim Mao Hống như chú chó phốc nhanh chóng bành trướng, đồng thời đạp không lao lên, trực tiếp nhào về phía đám Buck kia.
Cùng với việc nó chạy trong không trung là thân thể của nó cũng càng ngày càng lớn, gần như giống núi cao, đồng thời trên người còn bao bọc áo giáp giống như được đúc từ vàng.
Dường như hỏa long Buck to lớn ban đầu đã trở thành con rắn mối nhỏ ở trước mặt Kim Mao Hống đã biến lớn, càng đừng nói hai sinh vật khác.
Kim Mao Hống cắn xuống một cái, Buck vung móng vuốt rồng muốn chống lại, nhưng mà lại căn bản không chống lại được, bị Kim Mao Hống cắn một cái vào cổ, răng rắc một tiếng cắn đứt cổ nó, máu loãng lập tức giống như thác nước từ trên bầu trời chảy xuống.
Kim Mao Hống nhờ hung uy của chiến giáp gen mà tàn sát bừa bãi trên bầu trời, trong nháy mắt đã xé nát cơ thể ba con dị sinh vật đã thăng cấp làm Thần kia. Con chết, con bị thương, máu loãng lông chim còn sót lại tràn lan khắp trời, nhất thời đều khiến tất cả mọi người nhìn đến nỗi ngây người.
Đương nhiên La Lam và Kỷ Yên Nhiên vừa mừng vừa sợ, không ngờ rằng Kim Mao Hống lại lợi hại như vậy, đúng thật là có hơi bị dọa sợ.
Ngao Dạ nhìn chiến giáp gen trên người Kim Mao Hống, hơi híp mắt lại.
Yak, Rudy và Gugia đều vô cùng ngạc nhiên, bọn chúng vẫn luôn phòng bị xung quanh, chuẩn bị chờ cao thủ xuất hiện, nhưng mà ai cũng không ngờ rằng, con chó phốc thoạt nhìn giống như sủng vật lại chính là cường giả khủng bố kia, chưa ai phản ứng kịp thì Kim Mao Hống đã cắn chết hỏa long Buck, hai sinh vật Thần khác cũng bị nó làm trọng thương.
“Giảo hoạt thật đấy, cường giả nắm giữ chiến giáp gen lại nguy trang thành một con chó sủng vật, đúng là vô cùng đáng giận, ta phải giết chết nó.” Gugia giận dữ hét một tiếng, trong nháy mắt đã xé toạc không trung đi đến trước mặt Kim Mao Hống, ngăn cản lấy Kim Mao Hống muốn tiếp tục đuổi giết hai sinh vật Thần kia.
Dáng vẻ Gugia rất giống nhân loại, nhưng trên đỉnh đầu mọc ba con mắt, lúc này đang mặc một bộ chiến giáp gen màu trắng, nắm đấm đón về phía móng vuốt của Kim Mao Hống.Aml
Vậy mà Gugia lại bị Kim Mao Hống dùng móng vuốt vỗ một cái bay ra ngoài, trượt ra mấy nghìn mét trên không trung mới ngừng lại, sắc mặt trở nên khá khó coi, vậy mà sức mạnh của hắn lại không bằng Kim Mao Hống.
Hết chương 1697.