Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1698. Ngoài dự liệu

Chương 1698. Ngoài dự liệu
Kim Mao Hống và Hàn Sâm giống nhau, thân thể vẫn chưa trưởng thành, thực tế tố chất thân thể cũng không bằng Gugia thậm chí là Buck, hơn nữa còn kém hơn không ít, nhưng mà sức mạnh của chiến giáp gen đã bù đắp điểm thiếu sót này rất tốt. Độ phù hợp giữa Kim Mao Hống và chiến giáp gen Hoàng Kim vô cùng cao, đã gần đến sáu mươi phần trăm, còn cao hơn cả Gugia, cộng thêm cả sự tăng cường của hình thái to lớn mới có thể vượt qua Gugia về sức mạnh.
Sắc mặt Gugia có hơi khó coi, Rudy và Yak cũng khá ngạc nhiên, vậy mà có một sinh vật chiến giáp gen mà bọn họ không biết tồn tại, hơn nữa lại mạnh mẽ như vậy, quả thật vượt qua ngoài dự liệu của bọn họ.
Gugia hừ lạnh một tiếng, bước chân đan xen vào nhau ở trong không trung giống như một một tia sáng bạch lấp lánh di chuyển, trong nháy mắt tránh khỏi cú vồ của Kim Mao Hống, khi xuất hiện lần nữa thì đã đến sau lưng Kim Mao Hống, một quyền đánh về phía sau đầu của nó.
“Thực lực mạnh mẽ chưa chắc đã thật sự có tác dụng.” Ánh mắt Gugia lạnh như băng, mắt thấy nắm đấm sắp đánh đến xương của Kim Mao Hống.
Tuy nhiên một giây sau, Gugia đột nhiên phát hiện Kim Mao Hống †rước mặt mình đã biến mất không thấy, lập tức mất đi mục tiêu.
Kim Mao Hống không hề thật sự biến mất, chỉ là thân thể bỗng chốc thu nhỏ đến kích thước không khác Gugia lắm, gần như là sự chênh lệch từ con voi biến thành con kiến, Gugia lấy Kim Mao Hống to lớn làm mục tiêu, tự nhiên sẽ mất đi đối tượng mục tiêu.
Đợi đến khi Gugia lại xác định được vị trí của Kim Mao Hống lần nữa thì chỉ thấy Kim Mao Hống bốn vó chạy như điên, giống như tia chớp vạch qua bên người hắn, móng vuốt để lại mấy vết cào trên áo giáp của hắn, máu tươi rỉ ra từ bên trong.
Kích thước của Kim Mao Hống trở nên nhỏ, sức mạnh hạ thấp, nhưng tốc độ lại sẽ tăng lên cao tương ứng, từ sức mạnh thay đổi sang tốc độ.
Gugia chiến đấu với Kim Mao Hống hoàn toàn không thể giành được ưu thế, trái lại dường như bị Kim Mao Hống áp chế, Kim Mao Hống có thể không ngừng tự do chuyển đổi qua lại giữa hình thái sức mạnh và hình thái tốc độ khiến Gugia vô cùng đau đầu.
“Rudy, tốc chiến tốc thắng.” Yak nhíu mày nói với Rudy bên cạnh, sự xuất hiện của Kim Mao Hống đã làm rối loạn sắp đặt của bọn họ.
Rudy gật đầu, một bộ chiến giáp gen màu xanh da trời xuất hiện trên người hắn, thân thể giống như ác ma trực tiếp phá không lao đi, trong nháy mắt đã đến sau lưng Kim Mao Hống, hình thành thế đánh gọng kìm một trước một sau với Gugia.
Tuy nhiên Rudy vẫn chưa xông đến trước mặt Kim Mao Hống thì đột nhiên nhìn thấy một luồng hào quang thánh khiết từ vườn hoa trên sân thượng lao đến giữa màn đêm, một giây sau đã nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo giáp thánh quang giống như thiên sứ xuất hiện ở trước mặt hắn, một tay giống như kiếm chém lên phía trên nắm đấm của hắn.
Răng rắc!
Rudy kinh hãi phát hiện áo giáp trên nắm đấm của hắn lại bị chém ra một vết nứt, da thịt xương đều bị rách toạc rồi chảy máu tươi.
“Lại một sinh vật chiến giáp gen mạnh mẽ nữa?” Sắc mặt Rudy cũng trở nên rất khó coi.
Vốn dĩ thoạt nhìn một nhà họ Hàn không đáng để coi trọng, vậy mà lại che giấu hai sinh vật mạnh mẽ nắm giữ chiến giáp gen, quả thực đã vượt ra ngoài dự liệu của bọn họ, chưa kể sinh vật Thần thăng cấp khó biết bao nhiêu, cho dù có thể thăng cấp thì chiến giáp gen của bọn họ lấy từ đâu ra đây?
Phải biết rằng cho dù là tổ chức Thần trong thời gian dài lâu như vậy mà số lượng chiến giáp gen có thể thu thập được cũng không vượt qua mười bộ, hiện tại bỗng chốc đã xuất hiện hai bộ, hơn nữa thoạt nhìn đều vô cùng mạnh mẽ.
Yak cũng âm thầm nhíu mày, tiến triển của sự việc có hơi khác với trong tưởng tượng của hắn. Hàn Kính Chi vẫn chưa xuất hiện, bọn họ đã hao tổn ba sinh vật Thần, hơn nữa Rudy và Gugia cũng đều bị áp chế.
Hàn Ngọc Phi cũng ngạc nhiên và thầm nghi ngờ, vốn dĩ hắn cũng cho rằng có lẽ người giết chết Xà Ma Nữ là Hàn Sâm, nhưng cũng không ngờ rằng bên cạnh Hàn Sâm lại còn có hai sinh vật chiến giáp gen, hơn nữa bọn họ có thể áp chế được Rudy và Gugia.
Đương nhiên đám người Kỷ Yên Nhiên vô cùng mừng rỡ, Tiểu Thiên Sứ và Kim Mao Hống mạnh mẽ xuất kích khiến tình hình vốn dĩ thoạt nhìn vô cùng hung hiểm bỗng chốc trở nên nhẹ nhàng hơn.
Ngao Dạ lại hơi khác thường nhìn Tiểu Thiên Sứ và Kim Mao Hống, vốn dĩ hắn cho rằng nhà họ Hàn đã kỳ lạ lắm rồi, không ngờ rằng chuyện kỳ lạ vẫn còn rất nhiều.
“Không biết hai tên có được sự công nhận của chiến giáp gen này, sau khi bản thân bọn họ tự ngưng tụ ra chiến giáp gen bản mệnh thì liệu có thể đạt được tiêu chuẩn của người đủ tư cách hay không.”
Ngao Dạ liếc mắt đã nhìn ra được chiến giáp gen của bọn họ đều không thuộc về bản thân họ.
Tiểu Thiên Sứ và Kim Mao Hống đã hoàn toàn áp chế Rudy và Gugia, ánh mắt của Yak lấp loé không yên, khí tức trên người dần dần biến hoá, thân hình khẽ lay động giống như là muốn chuẩn bị tự mình ra tay, giải quyết cảnh khốn khó hiện tại.
Hàn Ngọc Phi biết Hàn Sâm không ở đây, hắn không dám hy vọng xa vời rằng nhà họ Hàn còn có sinh vật chiến giáp gen thứ ba có thể ngăn cản được Yak.
Hơn nữa Hàn Ngọc Phi hiểu rất rõ, Yak còn mạnh hơn cả Rudy và Gugia, địa vị trong tổ chức Thần cũng cao hơn bọn chúng không ít.
Hàn Ngọc Phi bất động thanh sắc giống như không hề quan tâm nhìn chiến đấu, thế nhưng ánh mắt lại vẫn luôn chú ý tới Yak. Trong khoảnh khắc thân hình Yak khẽ động, chuẩn bị muốn ra tay thì Hàn Ngọc Phi đã ngưng tụ sức mạnh toàn thân, dùng một quyền đánh về phía eo sau của Yak.
Quyền cước vô thanh vô tức nhưng cực kỳ điên cuồng đánh lên phía trên eo sau của Yak trong nháy mắt, Hàn Ngọc Phi vẫn chưa ngưng tụ ra chiến giáp gen, cường độ thân thể cũng không khác với đám Buck lắm, hắn cần phải tìm một cơ hội đánh lén một đòn trí mạng.
Mà khoảnh khắc Yak ra tay chính là lúc hắn buông lỏng nhất, Hàn Ngọc Phi chỉ có một cơ hội như vậy, nếu như đợi đến khi Yak mặc chiến giáp gen lên người thì sợ rằng hắn sẽ không còn cơ hội nữa.
Hàn Ngọc Phi còn không tự đại đến nỗi cho rằng bản thân có thể đánh vỡ chiến giáp gen của cường giả như Yak, giữa chiến giáp gen với nhau cũng có chỗ khác biệt.Aml
Nắm đấm của Hàn Ngọc Phi đánh lên trên eo của Yak, sức mạnh mạnh mẽ đủ để xé toạc đồi núi, nhưng mà sắc mặt của bản thân Hàn Ngọc Phi lại thay đổi.
Trong khoảnh khắc sức mạnh cường đại đánh lên trên eo Yak, chỉ thấy trên người Yak đã xuất hiện một bộ áo giáp giống như sắt thép, nắm đấm của hắn đánh lên phía trên không thể tổn thương đến áo giáp, trái lại cảm giác giống như bị nam châm hút lấy, nắm đấm dán ở trên eo hắn không tài nào thu lại được.
“Quả nhiên ngươi có vấn đề.” Yak quay người lại, lạnh lùng nhìn Hàn Ngọc Phi, trong mắt tràn đầy sát ý lạnh như băng.
Trong lòng Hàn Ngọc Phi chợt tàn nhãn, không nói hai lời một nắm đấm khác lại đánh về phía trên người Yak.
Yak vươn bàn tay ra lập tức bắt lấy nắm đấm của Hàn Ngọc Phi: “Ngươi còn non lắm, ngươi cho rằng ta giống với bọn chúng ư? Vậy thì ngươi đã lầm to rồi, có lẽ mánh khóe như vậy của ngươi có tác dụng với đám Rudy, nhưng mà đối với ta mà nói thì hoàn toàn nực cười giống như kẻ ngốc, bởi vì ta là người nắm giữ chiến giáp gen bản mệnh thật sự, hoàn toàn khác với bọn chúng.”
Dứt lời, bàn tay Yak dùng lực, lập tức vặn gãy cánh tay Hàn Ngọc Phi khiến sắc mặt Hàn Ngọc Phi trong nháy mắt trắng bệch, cánh tay vặn vẹo thành hình bánh quẩy, mồ hôi lạnh đổ xuống như mưa, hơn nữa nắm đấm của hắn vẫn còn bị hút trên người Yak, ngay cả chạy cũng chạy không thoát.
“Chết đi!” Một nắm đấm khác của Yak mang theo sức mạnh hung tàn trực tiếp đánh về phía đầu Hàn Ngọc Phi.
Hết chương 1698.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất