Chương 1699. Kẻ sống sót của Tỉnh tộc
Vẻ mặt của Hàn Ngọc Phi rất khó coi, chênh lệch về sức mạnh quá xa. Nếu như Rudy và những kẻ kia sử dụng chiến giáp gen của những cường giả sinh vật khác thì Hàn Ngọc Phi còn có thể đối chọi, thậm chí còn có thể giết họ.
Tuy nhiên những kẻ thực sự ngưng tụ chiến giáp gen bản mệnh thì sức mạnh của họ và những khía cạnh khác đều không phải là thứ mà chiến giáp gen sinh vật của những kẻ gà mờ kia có thể so sánh.
Biết mình không thể nào phản kháng lại, Hàn Ngọc Phi lập tức dùng đầu đánh về phía Yak, có thể đổi được bao nhiêu thời gian thì cứ đổi lấy bấy nhiêu.
“Ấu trĩ” Yak hừ lạnh một tiếng, sức lực của nắm đấm lại tăng thêm một chút, muốn trực tiếp đánh bay đầu của Hàn Ngọc Phi.
Kỷ Yên Nhiên và những người khác đều cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao những kẻ kia lại đánh người của mình vậy.
La Lam nhìn Hàn Ngọc Phi, trong lòng lại lờ mờ sinh ra cảm giác bất an. Mặc dù hiện tại Hàn Ngọc Phi đang ở trong trạng thái biến thân, hoàn toàn không giống với diện mạo vốn có của Hàn Ngọc Phi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Hàn Ngọc Phi, La Lam lại mơ hồ cảm nhận được điều gì đó.
Giây phút thấy Hàn Ngọc Phi sắp bị Yak làm cho nổ tung đầu thì đột nhiên có một bàn tay chặn lại nắm đấm của Yak, luồng sức mạnh kia gần như làm nổ tung cả không gian, dưới bàn tay đó, toàn bộ sức mạnh đều đột nhiên biến mất vô hình, ngay cả một chút tàn tích cũng không sót lại.
“Ngao Dạ?” Đám người La Lam rất kinh ngạc, không biết từ lúc nào Ngao Dạ đã lao đến bên người Hàn Ngọc Phi, đỡ được cú đấm chí mạng của Yak.
Ngao Dạ đã từng nhìn thấy Hàn Ngọc Phi đến cứu La Lam, cho nên ngay từ đầu đã thấy Hàn Ngọc Phi có chút quen thuộc, sau khi thấy Hàn Ngọc Phi đánh lén Yak thì đã đoán được hắn là ai, vì vậy mới ra †ay cứu hắn.
Ngao Dạ chặn lại nắm đấm của Yak, đồng thời đột nhiên kéo Hàn Ngọc Phi ra khỏi người Yak, nhẹ giọng nói: “Ngươi về nhà họ Hàn trước đi”
“Cảm ơn.” Hàn Ngọc Phi rất kinh ngạc, thế nhưng cũng biết hiện tại không phải lúc thích hợp để nói chuyện. Hắn kéo theo cánh tay bị thương bay về phía đỉnh tòa nhà nơi Kỷ Yên Nhiên và những người khác đang ở đó.
Yak nhìn chằm chằm vào Ngao Dạ, hoàn toàn không để ý tới Hàn Ngọc Phi, dường như trong mắt hắn chỉ còn lại Ngao Dạ.
“Ngươi là Tinh tộc?” Yak nhìn chằm chằm vào Ngao Dạ, nói từng chữ một.
An”
“Không ngờ ngoài ta ra vẫn còn kẻ sống sót khác của Tinh tộc.” Ngao Dạ cũng nhìn Yak nói.
“Với tư cách là thành viên Tinh tộc, vậy mà ngươi lại bán mạng cho nhân loại.” Yak tiếp tục nói.
“Nhà họ Hàn là mục tiêu theo dõi của ta.” Ngao Dạ vẫn bình tĩnh nói: “Còn ngươi, tại sao lại muốn giết sinh vật của chủng tộc khác? Bọn họ đều có cơ hội trở thành sinh vật đủ tư cách, ngươi không nên giết bọn họ.”
Yak đột nhiên bật cười khinh thường: “Mục tiêu theo dõi? Tinh tộc đã diệt vong rồi, những thứ đó đã không còn tồn tại nữa, từ sớm đã chẳng có thứ gì gọi là mục tiêu theo dõi rồi.”
“Vẫn còn ta.” Ngao Dạ nhẹ nhàng đáp.
“Ngươi là cái thá gì chứ? Cho dù ngươi có là Tinh tộc thì ngươi cũng không đủ tư cách nói những điều như vậy.” Yak hừ lạnh một tiếng, lại vung nắm đấm về phía Ngao Dạ.
Trên người Ngao Dạ cũng ngưng tụ ra chiến giáp, thế nhưng không thể động thủ với Yak. Hắn né tránh nhanh nhẹn như một cơn gió, những đòn tấn công đáng sợ của Yak hết lần này lại lần khác rơi vào trong khoảng không, căn bản không thể chạm được vào người của Ngao Dạ.
“Không dám động thủ sao?” Yak có chút khó chịu nhìn Ngao Dạ, hắn rất ghét dáng vẻ kia của Ngao Dạ.
“Ta là một quân nhân, quân pháp không cho phép ta ra tay khiến người khác bị thương.” Ngao Dạ vẫn nhẹ giọng nói, biểu cảm trên mặt không hề thay đổi.
“Quân nhân? Tinh tộc đã không còn tồn tại, đã không còn cái gì gọi là quân nhân từ lâu rồi, lại càng không có cái gì gọi là quân pháp, hiện tại †a chính là luật của thế giới này.” Yak điên cuồng nói, sức mạnh trên người càng thêm đáng sợ, điên cuồng tấn công Ngao Dạ.
Thân hình Ngao Dạ nhẹ nhàng né tránh mọi công kích như vũ bão của Yak, vẻ mặt không đổi nói: “Quân pháp vẫn luôn chảy trong dòng máu của ta, dù cho Tinh tộc có còn hay không thì vẫn như vậy.”
“Vậy thì để ta xem thử xem rốt cuộc trong máu của ngươi có còn quân pháp nào hay không.” Áo giáp trên người Yak phát ra thần quang khiến không gian xung quanh bị bóp méo và sụp đổ.
Thế nhưng dù cho sức tấn công của Yak có mạnh đến đâu thì cũng không bao giờ có thể chạm vào cơ thể của Ngao Dạ.
“Không dám đánh trả sao?” Trong mắt Yak lóe lên một tia tàn nhẫn, một nắm đấm làm nổ tung tòa nhà, sức mạnh khủng khiếp giống như tinh thạch va vào trái đất đè ép đỉnh của tòa nhà, muốn khiến cho Kỷ Yên Nhiên và những người khác cùng chết trong một tòa nhà.
Ngao Dạ khẽ cau mày, thân hình trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt của Yak, tung một cú đấm làm nổ tung sức mạnh đáng sợ kia.
“Đến là tốt rồi.” Chiến giáp gen trên người Yak triệt để bùng nổ, hai nắm đấm liên tục đánh về phía Ngao Dạ.
Hai luồng sức mạnh va chạm trong không khí tạo ra sóng xung kích làm rung chuyển tất cả các tòa nhà gần đó, hơn nữa dưới hành động có chủ ý của Yak, rất nhiều những dư âm của sức mạnh ập xuống tòa nhà nơi Kỷ Yên Nhiên và những người khác đang ở.
“Với tư cách là một thành viên của Tinh tộc, ngươi nên biết rằng đây là hành vi vi phạm pháp luật của Tinh tộc.” Thân hình Ngao Dạ nhanh nhẹn đánh tan toàn bộ sức mạnh lao về phía tòa nhà, không để sức
mạnh đó tiếp cận tòa nhà.
“Vậy thì sao?” Yak lại tung một cú đấm về phía tòa nhà, không kiêng nể gì mà nói: “Quân nhân là một thứ gì đó vớ vẩn ở thời đại này, pháp luật thì có là gì đâu chứ?”
Một nắm đấm của Ngao Dạ làm nổ tung nắm đấm của Yak, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Yak: “Nói như vậy thì chẳng phải khi Tỉnh tộc không còn thì thứ được gọi là quân nhân Tinh tộc và pháp luật cũng đã biến mất từ lâu rồi sao.”
“Ngươi hiểu là tốt rồi, gia nhập với bọn ta, ngươi sẽ nhận được nhiều hơn so với khi ngươi làm quân nhân trước kia.” Yak vừa nói vừa điên cuồng tấn công.
“Vốn dĩ việc ngươi gia nhập vào đâu không quan trọng, đáng tiếc ngươi lại là loại người mà ta căm ghét nhất, cho nên…” Ánh mắt Ngao Dạ lạnh lùng, áo giáp trên người đột nhiên phát sáng, hóa thành từng dải từng dải ánh sáng ngưng tụ trên nắm tay.Aml
Sức mạnh đáng sợ của nắm đấm giống như một ngọn núi lửa kinh hoàng lao về phía Yak, Yak dùng toàn lực tung ra những nắm đấm để đáp lại, thế nhưng sức lực của Ngao Dạ quá mạnh, đánh bay hết sức mạnh của hắn.
“AI” Yak hét lên, sức mạnh trong cơ thể tăng lên giống như dòng chảy của núi lửa, chiến giáp gen trên người không ngừng nứt ra, cuối cùng trực tiếp vỡ tan.
Bịch!
Cơ thể của Yak rơi xuống đất khiến mặt đất biến thành một cái hố lớn, cả người đầy máu.
Loay hoay mấy lần cũng không dậy nổi, Yak điên cuồng nhìn chằm chằm vào Ngao Dạ: “Cuồng nhiệt xung kích, ngươi không phải người bình thường, ngươi là bộ đội đặc chủng của quân đoàn đặc chủng số ba?”
“Ta là ai không quan trọng, rời khỏi nơi này, vĩnh viễn đừng bao giờ quay trở lại. Nếu như Tinh tộc còn tồn tại thì ngươi chắc chắn sẽ bị tống vào trong ngục.” Ngao Dạ lạnh lùng nói.
“Ha ha!” Yak đột nhiên cười lớn: “Thành viên của quân đoàn đặc chủng số ba sao? Điều này thú vị thật đấy, ta nghĩ khi ngươi nhìn thấy hắn, vẻ mặt của ngươi sẽ rất tuyệt vời đấy.
Ngao Dạ cau mày nhìn Yak không lên tiếng, nhưng Yak lại đột nhiên hướng lên trời nói: “Giáo quan, ngươi vẫn chưa đi ra sao? Lẽ nào ngươi muốn nhìn thấy toàn bộ đội ngũ của chúng ta bị xóa sổ? Hay là nói, ngươi muốn nhìn thấy người của quân đoàn đặc chủng số ba của các ngươi giết ta?”
Thân thể Ngao Dạ khẽ lay động, hắn nhìn lên bầu trời, chỉ nhìn thấy một bóng người từ từ đi đến từ trong hư không. Sau khi nhìn rõ bóng người đấy là ai, Ngao Dạ lộ ra vẻ mặt không thể tin được, thốt lên: “Giáo quan… Ngươi vẫn chưa chết?”
Hết chương 1699.