Âm Phủ Thần Thám

Chương 562: Cái chết vĩ đại

Chương 562: Cái chết vĩ đại


Nghe Dư Âm tự bạch xong, tôi với Tiểu Đào vô cùng xúc động, Tiểu Đào lấy còng tay ra, nói: "Dư tiên sinh, xin lỗi!"
Dư Âm đưa tay ra: "Hai vị, tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ."
"Mời nói." Tôi gật đầu.
"Hãy công bố việc tôi bị bắt ra báo giới, tôi hy vọng hình tượng của mình được chấm dứt, để những người trẻ tuổi kia không còn mê luyến tôi nữa."
Tôi kinh ngạc: "Anh muốn tự hủy?"
"Không sai, tôi chính là muốn tự hủy. Cứ nghĩ tới giới trẻ mê luyến mình nhiều năm, rồi lựa chọn tự sát, tôi lại có một cảm giác áy náy, cảm giác này dù thế nào cũng khó mà vứt bỏ." Dư Âm cười chua chát.
Tôi với Tiểu Đào nhìn nhau, vấn đề này tạm thời chưa thể trả lời anh ta.
Trên đường đưa Dư Âm về cục, trên radio xe đang phát một bài hát bi thương. Tôi nhớ từng đọc đâu đó, một nhà tâm lý học có nghiên cứu qua, những bài hát bi thương thì thường dễ lưu hành hơn, vì thế hàng năm số lượng ca khúc kiểu này được sáng tác rất nhiều.
Những tác phẩm nghệ thuật này được thương mại hóa, chỉ tính đến chuyện có được chào đón hay không, chứ rất ít quan tâm đến ảnh hưởng của chúng với giới thanh thiếu niên.
Nhưng ý tưởng của Dư Âm lại lý tưởng quá mức, hủy diệt hình tượng bấy lâu của mình cũng chẳng tác dụng, rất nhanh sẽ xuất hiện Dư Âm thứ 2, thứ 3, được giới trẻ thần tượng.
Muốn cứu vãn những người tự sát một cách chân chính, và giải quyết những vấn đề bức xúc của xã hội, căn bản không có biện pháp một lần nào cả, chỉ có thể lần mò từng bước, gặp chiêu phá chiêu, dùng tâm trí thân nhập vào đó, mới có một chút hiệu quả.
Như vậy cũng giống như mài sắt thành kim, không ngừng kiên trì, không ngừng cố sức mới có thể thấy kết quả, xã hội cũng chính là như vậy mới có thể từ từ tiến hóa.
Về thị cục đã là rất khuya, trông thấy Dư Âm bị bắt, Nhâm cảnh quan kinh ngạc trợn tròn mắt: "Đây chẳng phải...đây chẳng phải là..."
"Không sai, chính là anh ta!" Tiểu Đào nói: "Đây là một tin tức chấn động, anh nhất định phải bảo mật nghiêm ngặt."
Nhâm cảnh quan liền đáp: "Hiểu!"
Dư Âm nói: "Hai vị, yêu cầu tôi vừa nói, các người suy nghĩ kỹ chưa?"
Tôi khổ sở: "Chúng tôi cần bàn bạc lại, cứ chờ câu trả lời."
Công việc nặng nhọc mấy ngày cuối cùng cũng kết thúc, Tiểu Đào vươn vai giãn gân cốt, ngáp một cái thật lớn, nháy mắt với tôi: "Làm cảnh sát, hạnh phúc nhất chính là lúc này, cuối cùng có thể buông lỏng một chút. Tối nay chúng ta tới đó chứ?"
Tôi cười: "Cung kính không bằng tuân mệnh."
Tiểu Đào rất vui, kéo cánh tay tôi: "Phải rồi, anh có nghĩ anh ta là một người tốt không?"
Tôi nói: "Dư Âm là một tội phạm hiền lành hiếm thấy. Vừa rồi anh cứ nghĩ, liệu như anh ta có được gọi là chính nghĩa không? Từ kết quả cho thấy, anh ta đã giết 3 người, nhưng nếu anh ta không can dự, sẽ có 5 người chết, mà quan trọng hơn là CLB tự sát sẽ không xuất hiện trong thời gian ngắn tới."
Tiểu Đào nhìn lên trời đêm thở dài: "Đúng vậy, trên đường em cũng có suy nghĩ, liệu có nên thả anh ta."
Tôi nói: "Luật pháp vô tình, nhưng người thực thi luật pháp có thể linh động."
Vụ án này do Nhâm cảnh quan phụ trách, cuối cùng anh ấy vẫn quyết định công bố toàn bộ quá trình, dĩ nhiên không nhắc đến tên tôi.
Cái tin Dư Âm khởi tử hoàn sinh giống như một đầu đạn hạt nhân, gây chấn động mạnh trong xã hội, nhất thời weibo như vỡ tổ. List bạn bè của tôi cập nhật tin tức về anh ta hàng ngày, trong ngày diễn ra phiên tòa, cả 10 ngàn thanh thiếu niên khắp cả nước đã tới dự khán. Trên weibo của Dư Âm, những thanh niên có ý định tự sát đã bị tinh thần của Dư Âm cảm hóa mà quay lại với gia đình.
Nhưng bất kể thế nào, trong luật có định rõ, giết người tự sát cũng là mưu sát, Dư Âm bị tuyên án tử. Lúc rời khỏi tòa, anh ta mang một gương mặt ổn định thư thái mỉm cười, như chấp nhận sự an bài của số mệnh.
Đám đông thanh niên và báo giới chen chúc suýt nữa thì mất kiểm soát, trên trăm cảnh sát được huy động tới để kiểm soát trật tự, Dư Âm bị giải đi, nở nụ cười cuối cùng trước máy quay: "Những người trẻ tuổi ngoài kia, đừng nên tùy tiện buông bỏ sinh mệnh của mình. Cho dù cuộc sống có vất vả khổ sở tới đâu đi nữa, cõi đời này vẫn có người yêu thương chúng ta!"
Nhưng đây chưa phải kết thúc của câu chuyện. Do thân phận đặc biệt, Dư Âm được sắp xếp ở một phòng giam cá nhân tại Thanh Thành, hàng ngày vẫn sáng tác. Một năm sau anh ta cho ra album mới "Đôi cánh thiên sứ", khích lệ giới trẻ, dù cuộc sống khó khăn tới đâu, bạn vẫn có một đôi cánh.
So với sự chán trường u buồn mà anh ta trải qua, album mới mang một ánh nắng ấm áp, giống như một ly rượu vẩn đục, sau nhiều năm lắng đọng trở nên trong suốt, nhanh chóng xâm chiếm các bảng xếp hạng âm nhạc trên QQ và Netease. Mặc dù là một tù nhân, nhưng lại thiết thực cứu vớt cả đống người muốn tự sát, thật ứng với câu nói, là vàng thì ở nơi nào cũng sáng!
Cùng song song với vụ án Dư Âm, phán quyết của Kim Hâm lại không mấy ai chú ý. Mặc dù hắn giết Vi Mộc Mộc, nhưng bởi vì có biểu hiện lập công nên được tòa giảm án còn 20 năm.
Vì cứu vớt thanh niên này, đêm hôm trước tôi bảo Băng Tâm tới tổ can thiệp tự sát để đàm phán, sau khi đi đến quyết định chung, Kim Hâm trong ngục trở thành một thành viên vắng mặt của tổ. Hắn sẽ lên mạng 'dụ dỗ' tự sát tập thể, rồi báo cho tổ can thiệp tới cứu, mấy năm sau đó đã cứu hàng mấy chục người muốn tự sát, công việc này cũng khiến hắn lần nữa tìm được mục đích cuộc sống.
Đây cũng chính là kết cục tốt nhất mà chúng tôi muốn thấy!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất