Chương 797: Chuẩn bị trước trận chiến
Sau khi Hoàng Tuyền chạy trốn, cuộc sống của tôi chợt xảy ra biến cố long trời lở đất. Ngày thứ hai sau vụ án liên minh giết chồng, tôi với Tiểu Đào đang đi dạo trên phố thì đột nhiên một gã đang ông mặc áo len lao ra từ đám đông, giơ dao đâm về hướng tôi. Tiểu Đào phản ứng rất nhanh, lập tức quật ngã hắn ra đất.
Tóm hắn lại, chúng tôi thẩm vấn, ban đầu tên này cứng đầu không chịu nói, sau hai lần minh vương chi đồng hắn mới khai, hóa ra trong giới hắc đạo có kẻ treo thưởng 20 triệu cho ai lấy được một mảnh xương trên người tôi và một người khác nữa.
Tôi hỏi hắn xương bộ phận nào, hắn chỉ chỉ vào cổ, xem ra lần này Hoàng Tuyền thật sự muốn giết tôi.
Tôi hỏi tiếp, một người khác nữa là ai, hắn đáp: "Một phụ nữ tên là Tống Hạc Đình, trên đường đã điều tra được hiện bà ta ở bệnh viện nhân dân thành phố."
Chúng tôi hỏa tốc chạy tới bệnh viện, cũng may là còn kịp, một sát thủ ngụy trang thành y tá đang định tiêm thuốc độc vào ống truyền dịch, bị Tiểu Đào ra tay ngăn cản.
Một khi thiên kim dịch cốt lệnh được ban bố, toàn bộ tội phạm đang ẩn náu ở xung quanh tỉnh sẽ như thiêu thân mà điên cuồng bổ tới chúng tôi, bởi vậy phải lập tức dời Tống Hạc Đình đi.
Suốt một tháng sau đó, tôi và cô cô sống trong một ngôi nhà an toàn ở ngoại ô do Hoàng lão gia cung cấp, cách biệt với thế giới bên ngoài. Mỗi ngày Tiểu Đào sẽ tới thăm tôi, bác sĩ và y tá cũng đến chữa trị cho cô cô, dĩ nhiên trong tình cảnh hiện tại không thể cứ cho người tự do ra vào. Bởi vậy, phần lớn thời gian những công việc có thể tự làm như thay chai truyền nước, thay bình oxy, tiêm kháng sinh đều do tôi đảm nhiệm, còn Tiểu Đào phụ trách việc vệ sinh cơ thể cho cô cô.
Một tháng này tôi bức bối đến phát điên, Tiểu Đào thỉnh thoảng cung cấp thông tin bên ngoài cho tôi biết. Vì để cho chúng tôi vượt qua giai đoạn này, nàng và Vương Nguyên Thạch dùng tay trong chỉ điểm, tung tin đồn tôi và cô cô đã bị giết, Lão Yêu còn tung ảnh thi thể chúng tôi lên mạng, những phần tử khả nghi lảng vảng quanh tiệm đã trở nên ngày càng thưa.
Mấy hôm trước nghe tin tôi chết, Quang trọc dẫn một đám đàn em mặc đồ đen chạy đến thị cục khóc lóc, cứ nằng nặc đòi tiễn một đoạn cuối cùng. Tiểu Đào không thể cho họ biết tôi giả chết, liền ra mặt bắt họ giải tán. Những cảnh sát bị thương cùng Tinh Thần, Tống Khiết đã hồi phục, vụ án liên minh giết chồng, viện kiểm sát đã nắm được đa số chứng cứ, quyết định xét xử vắng mặt. Viện kiểm sát cho rằng bốn cô gái trong hoàn cảnh không thể kêu oan đã giết hung thủ sát gại mẹ, chị mình cho nên được giảm án, tất cả đều không bị tử hình. Đương nhiên hiện nay do vẫn bỏ trốn cho nên ba cô gái bị phát lệnh truy nã toàn quốc. Cuối cùng thì luật pháp cũng thể hiện mặt công bằng của mình.
Còn việc tôi và Tiểu Đào gây ra, bộ công an trực tiếp phân xử, bởi tổ đặc án có quyền đặc biệt, cộng thêm việc tình thế đường cùng, cho nên không xử gì, chỉ là cắt một năm trợ cấp và tiền thưởng, cũng yêu cầu chúng tôi mau lập công chuộc tội, sớm bắt được Hoàng Tuyền và Lục Đạo Cuồng Trù.
Khi đọc được thư phân xử, trong tôi trào dâng niềm cảm động, tổ đặc án được kỳ vọng rất nhiều, nói với Tiểu Đào: "Tiểu Đào, anh có ý này, chờ khi Giang Bắc Tàn Đao bị tiêu diệt, tổ đặc án sẽ giải tán."
Phản ứng của Tiểu Đào ngoài dự liệu của tôi, nàng cười nhạt: "Thực ra gần đây em cũng cân nhắc về chuyện này, không còn đối thủ, tổ đặc án sẽ không có lý do tồn tại, hơn nữa em cũng khá mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi một chút."
Tôi nắm tay nàng, nói: "Tiểu Đào, chờ khi tất cả kết thúc, chúng ta đi hưởng trăng mật đi, lần này không còn là Hoàng cảnh quan cùng Tống cố vấn nữa, mà là anh và em!"
Má Tiểu Đào ửng đỏ: "Em đồng ý!"
Hôm nay, Tống Hạc Đình cũng đã tỉnh lại, thời gian sớm hơn dự kiến 2 tháng, quả nhiên tố chất cơ thể của bà khác người thường.
Tống Khiết nghe tin thì lập tức chạy tới, kích động ôm lấy cô cô mà khóc. Tống Hạc Đình ngồi trên xe lăn cười an ủi: "Con bé ngốc này, mẹ làm sao mà chết được."
Tống Khiết quay qua tôi và Tiểu Đào: "Biểu ca, tỷ tỷ, cảm ơn hai người 1 tháng qua đã chăm sóc mẹ em."
Tống Hạc Đình mới khỏi sau cơn hôn mê, sự bá đạo ngày trước đã bớt đi, thay vào đó là mấy phần nhân hậu. Nhân dịp mọi người tới thăm, tôi đưa ra một đề nghị, hai tháng sau sẽ là ngày Cuồng Trù tổ chức Lục Đạo Cực Yến, hiện giờ Giang Bắc Tàn Đao đang ở thế long tranh hổ đấu, Hoàng Tuyền và Cuồng Trù ai cũng muốn độc chiếm vương quyền. Thất thiên vương hắc ám sẽ được tuyển ra sau lần tu la huyết tế, chúng tôi phải sớm tính toán, chuẩn bị kỹ lưỡng để tiêu diệt hai kẻ này cùng toàn bộ thủ hạ.
Sau lần đối phó với Cảnh Vương Gia và Joker, kinh nghiệm cho chúng tôi biết, chỉ cần chủ động tấn công thì bất cứ kẻ địch nào cũng có thể đánh ngã.
Đề nghị của tôi là trong 2 tháng, bảo Vương thúc huấn luyện một đội quân mũi nhọn, không chỉ dũng cảm mà còn phải toàn năng, cân nhắc tình huống phức tạp, yêu cầu họ phải biết tùy cơ ứng biến. Trong lần Lục Đạo Cực Yến này, tin chắc sẽ có một đám tội phạm đến từ năm châu bốn bể, mỗi người trong chúng tôi đều cần có năng lực tự đảm đương một phía. Kẻ bất tài nhất trong đội chính là tôi, minh vương chi đồng thì chẳng có chút năng lực tự vệ nào, ít nhất cũng phải trong hai tháng phải học được kỹ năng bắn súng cùng một số kỹ thuật tự vệ, không thể lúc bào cũng trông vậy vào Tinh Thần.
Tin tức về Lục Đạo Cực Yến sẽ được tổ chức khi nào, ở đâu, tổ chức như thế nào, chẳng ai biết. Tôi yêu cầu Tiểu Đào thông báo cho cảnh sát toàn quốc phải chú ý sát sao hành tung của tội phạm trong vùng của mình. Nhất là bên phía Macao, hiện đã là địa bàn của Cuồng Trù, trong đám tội phạm ở đó ắt có kẻ là khách mời, chỉ cần bắt được một hai tên trước thời hạn sẽ có thể moi được thông tin, trợ giúp lớn cho hành động của chúng tôi.
Tiếp đó là xin phía bộ công an một chiến dịch hành động liên tỉnh, tiến hành giải quyết tận gốc một chút đám tay chân của hai tên trùm, phong tỏa toàn bộ những tài sản trên danh nghĩa của hai tên trước khi chúng tôi đối phó với Lục Đạo Cực Yến.
Nói xong, Vương thúc trầm ngâm nói: "Ta sẽ chọn một ít học viên có cốt khí, thân nhân sạch sẽ mang vào núi sâu tiến hành huấn luyện địa ngục!"
Tiểu Đào dặn dò: "Đây là nhiệm vụ liều mạng, bất kể ai đều có thể một đi không trở về, ông nhất định phải nói rõ ràng với họ, đảm bảo họ đều là tình nguyện tham gia."
Vương thúc rít một hơi thuốc, chậm rãi gật đầu: "Cái này ta biết!"
Bỗng cô cô lên tiếng: "Tống Dương, mặc dù không biết bắn súng, nhưng ta sẽ dạy con một vài kỹ năng tự vệ đơn giản."
Tôi thật không muốn học võ cho lắm, nhăn mặt nhìn cô cô: "Cô cô, Võ Tống đều là luyện đồng tử công, con có học được không?"
"Văn Võ Tống vốn là từ một mạch, ta không dạy con cái gì phức tạp, chỉ cần ba chiêu đủ để bảo vệ tính mạng, có sư phụ như ta, còn sợ không học được?" Bà lớn tiếng cười.