Trương Phong trở thành người tiến hóa có hai khả năng, một là gã gặp được người khác, chính là đồng bọn trong vụ thảm sát, bọn họ giúp gã đạt được tiến hóa năng lượng, biến gã trở thành người tiến hóa, khả năng thứ hai là gã tự thức tỉnh tiến hóa trở thành người tiến hóa.
Ngoài việc sử dụng năng lượng tiến hóa để trở thành một người tiến hóa, còn có một loại người tiến hóa tự nhiên thức tỉnh, nhưng có rất ít người tiến hóa tự thức tỉnh.
Tần Vũ nghiêng về vế sau hơn, Trương Phong sau khi bị làm nhục sáng hôm qua tức giận bỏ chạy, sau đó gặp phải nguy hiểm bên ngoài, dưới sự kích thích của sinh tử, gã thức tỉnh năng lực của mình, trở thành người tiến hóa thoát khỏi nguy hiểm, sau đó quay trở lại với một nhóm người khác, cùng bọn họ thảm sát những người sống sót trong khách sạn kia.
Nhưng là trường hợp nào, Tần Vũ cũng không có hứng thú muốn biết tình huống cụ thể, trong mắt anh Trương Phong đã là một người chết rồi, ai dám ngăn cản anh leo lên đỉnh phong cường giả, đều là địch nhân của anh.
Huống chi, rất có thể Bạch Thiên Hào cũng đã gặp nạn, Trương Phong đã chặn đứng con đường giúp anh trở thành Tông sư với kỹ năng chiến đấu cấp S, Tần Vũ không cách nào nuốt trôi cục hận này.
Câu lạc bộ tư nhân Phong Nguyệt vốn là nơi mà những quan chức quyền lực, những kẻ giàu có hưởng thụ xa hoa, lãng mạn và nhục dục, giờ đã bị nhóm người xấu xa chiếm giữ, chủ nhân của câu lạc bộ trước khi tận thế tên là Lý Đại Sơn.
Lý Đại Sơn có thể mở câu lạc bộ tư nhân như vậy hiển nhiên không phải dạng người tốt đẹp gì, bản thân gã rất có bối cảnh trong thế giới ngầm, nuôi nấng rất nhiều đàn em, đệ tử, sau khi tận thế ập đến, thế lực của Lý Đại Sơn nhanh chóng bành trướng, bởi vì trong tay gã có súng, hơn nữa bản thân gã cũng có chút bản lĩnh, tận thế mới bắt đầu gần tháng, gã đã tập hợp hơn trăm người, thành lập một thế lực đáng kể, câu lạc bộ tư nhân Phong Nguyệt được coi là trụ sở doanh trại của thế lực dưới trướng gã, và đương nhiên gã là thủ lĩnh của doanh trại.
Bản thân Lý Đại Sơn là một kẻ ác, thế lực do gã thành lập không việc ác nào không làm, ngày ngày đốt phá, chém giết, cướp bóc, hãm hiếp, gã còn khá tự mãn đặt tên cho thế lực này là Liên minh Đại Sơn.
Lý Đại Sơn thường dùng một số phụ nữ xinh đẹp làm phần thưởng cho các thành viên của Liên minh Đại Sơn, nhưng tất cả các thành viên của Liên minh Đại Sơn đều rất sợ Lý Đại Sơn, bởi vì Lý Đại Sơn không thích phụ nữ, nói cách khác, gã ta là gay, gã thích đàn ông, đặc biệt là đàn ông đẹp trai, thanh tú.
Tại trụ sở của Liên minh Đại Sơn, vốn là câu lạc bộ tư nhân Phong Nguyệt ban đầu, có hơn chục tên đang canh gác, bọn chúng đều cầm vũ khí trong tay, nhưng thường là những thanh thép hay dao lắp cán dài, chỉ có đội trưởng là có một khẩu súng lục.
Dù sao đất nước Hoa Hạ kiểm soát vũ khí rất nghiêm ngặt, cho dù Lý Đại Sơn có chút bối cảnh, cũng không lấy được bao nhiêu súng ống, thường đều là súng lục, nhiều người như vậy không cách nào phân phối mỗi người đều có súng.
Lúc này đã là giữa trưa, một tên gác cổng ngáp một cái, có chút buồn ngủ.
Một người trung niên áo đen nhìn chừng ba mươi tuổi lập tức thấp giọng nói: "Cẩn thận, thủ lĩnh mới thay đổi, cũng không biết tính tình của gã như thế nào, mọi người đừng để bị gã nhắm làm mục tiêu."
Đúng vậy, thủ lĩnh của Liên minh Đại Sơn đã thay đổi, tức là Lý Đại Sơn đã chết, và gã ta mới chết ngày hôm qua.
Chuyện này nói ra rất khó tin, tất cả mọi người trong Liên minh Đại Sơn của Lý Đại Sơn đều biết gã thích cúc hoa, thích mông đàn ông.
Nếu Lý Đại Sơn gọi tên ai vào ban đêm, tôi tin rằng người đó vào hôm sau thậm chí sẽ không đứng nối, lại hôm sau nữa thì... e là ngồi dậy cũng đau mông.
Sáng hôm qua, khi hai thành viên của Liên minh Đại Sơn ra ngoài tìm kiếm tài nguyên, họ đã gặp một cậu thanh niên, cậu ta khá gầy nhưng khá đẹp trai, thanh tú, là chuẩn mẫu người Lý Đại Sơn yêu thích nên hai người không do dự nhiều, mang theo cậu ta về và đưa làm quà cho Lý Đại Sơn để đổi lấy phần thưởng là phụ nữ xinh đẹp khác.
Ngay khi mọi người nghĩ rằng cúc hoa của cậu ta sẽ nở banh tưng bừng, thì điều họ không ngờ là cuối cùng Lý Đại Sơn đã chết và bị cậu ta giết chết một cách tàn nhẫn.
Sau khi nhìn thấy những thủ đoạn độc ác của người thanh niên đó, tuy Lý Đại Sơn đã chết, nhưng không ai muốn chôn cất Lý Đại Sơn, tất nhiên, người thanh niên đó đã trở thành thủ lĩnh mới của Liên minh Đại Sơn.
Người thanh niên kia nghe nói có tên là Trương Phong, không thể nghi ngờ Trương Phong là một thanh niên thần bí, rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến năng lực kỳ lạ của gã, gã có thể khiến người khác chết mà không kịp phản kháng gì. Thật kỳ quái, bây giờ cả Liên minh Đại Sơn đều đang bàn tán về người thủ lĩnh mới này.
Một căn phòng sang trọng trên tầng ba của Câu lạc bộ tư nhân Phong Nguyệt, không ai dám đến gần, bởi vì đây là phòng riêng của Trương Phong, thủ lĩnh mới của Liên minh Đại Sơn, và ai đến gần sẽ bị trừng phạt nặng nếu không có lệnh của gã.
Trương Phong dùng ánh mắt hung ác nhìn Bạch Tiểu Na, gã cười nham hiểm: "Con điếm này, mày cảm thấy hối hận chưa? Mày không nghĩ tới tao hiện tại lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, đúng không?"
Bạch Tiểu Na nghiến chặt răng, vô lực gục xuống trên ghế, từng thớ thịt trên người cô đều co rút, giống như có vô số nhát dao đang cắt vào cơ thể cô, khiến cô toát mồ hôi lạnh vì đau.
Bạch Tiểu Na im lặng, Trương Phong trước mặt cô giống như một kẻ điên mất trí, cô nhìn Trương Phong với ánh mắt ngập đầy hận ý, cô vốn cho rằng Trương Phong chỉ là một tên công tử bột, nhưng trên thực tế Trương Phong lại có dị năng lực, điều này là ngoài sức tưởng tượng của cô.
Tối hôm qua, Trương Phong đột ngột quay trở về khách sạn, mọi người đều nghĩ rằng gã không thể sống sót ở bên ngoài, đã hối hận vì rời đi, nên gã muốn quay lại, khi đó, không ai muốn đuổi gã đi cả, nếu Trương Phong đã sẵn sàng cúi đầu nhận sai những người trong khách sạn cũng có thể tha thứ cho tính cách công tử ngạo mạn của gã, vì dù sao gã vẫn chỉ là một học sinh trung học.
Tuy nhiên, những gì xảy ra tiếp theo nằm ngoài dự đoán của họ, Trương Phong đã tra tấn từng người trong số họ đến chết bằng một loại năng lực kỳ lạ, giống như Bạch Tiểu Na ngày hôm nay, không có ai khống chế cô ấy, nhưng cô ấy không thể di chuyển, và gánh nặng tra tấn thì đau đớn không thể nào chịu nổi, cơn đau khắp người khiến cô ngất lên ngất xuống, nhưng dù thế nào cô cũng không khuất phục.
Trương Phong lạnh lùng nói: "Yên tâm, hiện tại tao sẽ không để cho mày chết sớm, tao còn chưa có chiêu đãi mày cho tốt, tao cam đoan trước khi mày chết mày sẽ phải chịu thống khổ hơn nhiều so với Lưu Khôn!"
Khi nhắc đến Lưu Khôn, trong mắt Bạch Tiểu Na hiện lên một tia sợ hãi, Lưu Khôn bị tra tấn và bị ép phải chứng kiến con trai mình bị giết chết rồi chặt đầu, sau đó Lưu Khôn lại bị chặt đứt chân tay, cắt lưỡi, đốt lửa vào vết thương và bị treo lên cây, Bạch Tiểu Na đã nhìn thấy tất cả những điều này từ đầu đến cuối.
"Trương Phong. . . Vì cái gì anh phải làm như vậy? Anh không phải là người...còn ghê sợ hơn cả thây ma" Bạch Tiểu Na cố gắng nói.
"Tại sao ư? Mày còn hỏi tại sao?" Trương Phong cười điên cuồng, cười đến chảy nước mắt, giống như một kẻ điên.
Sáng hôm qua, Trương Phong bị Lưu Khôn sỉ nhục trước mặt mọi người, gã làm mình làm mẩy bỏ đi, sau khi có thời gian suy nghĩ lại, gã lại hối hận, vì gã biết rõ một mình gã không thể sống sót qua thời kỳ tận thế này, ngay khi gã chuẩn bị quay trở về khách sạn giả vờ ăn năn hối lỗi mà xin ở lại, thì gã bị hai người lạ bắt gặp, hai kẻ đó đưa gã đến trước mặt một người đàn ông lạ mặt khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi to béo, bụng phệ.
Kẻ trung niên bụng phệ này tên là Lý Đại Sơn, Lý Đại Sơn yêu thích đàn ông, đặc biệt là một chàng trai có làn da trắng, khuôn mặt đẹp và thanh tú như Trương Phong, không ngạc nhiên khi Lý Đại Sơn hãm hiếp Trương Phong rất nhiều lần ngay lúc đó, còn bắt gã phải hầu hạ, bú liếm cơ thể của gã như tình nhân.