Bá Võ

Chương 142: Nhận thua (2)

Chương 142: Nhận thua (2)

Tuy nhiên, Tả Thanh Vân lại nhìn thấy mặt Sở Hi Thanh tràn đầy vẻ thất vọng.
Tả Thanh Vân lại càng thưởng thức người này hơn, hắn cho rằng Sở Hi Thanh là loại người say mê võ đạo, nghe thấy chiến là mừng.
Cửu Phẩm Kiếm Ma – Chu Lương Thần nhận thua, thì Sở Hi Thanh còn không vui vẻ.
“Tiểu Sở yên tâm, sau hôm nay, ta sẽ nhanh chóng tìm vài đối thủ cho ngươi, đảm bảo ngươi đánh đến vui vẻ mới thôi.”
Sở Hi Thanh lòng thầm nói, như vậy thì sao có thể cứu vãn tổn thất của hắn?
Theo tính toán của Sở Hi Thanh, trận sinh tử lôi này của hắn và Chu Lương Thần, kim ngạch đặt cược phải hai mươi vạn lượng bạc là ít.
Một khi hắn chiến thắng, vậy chắc chắn sẽ kiếm được một mớ.
Còn có danh vọng nữa, một khi hắn đánh bại Chu Lương Thần, thì có lẽ danh vọng của hắn có thể tăng lên bát phẩm hạ (siêu).
Mấu chốt là Sở Hi Thanh là niềm tin tất thắng vào trận sinh tử lôi này.
Kết quả là Chu Lương Thần lại nhận thua.
Sở Hi Thanh vô cùng đau lòng, thất vọng không thôi.
Trận sinh tử lôi này bị hủy bỏ, làm hắn tổn thất ít nhất một vạn lượng bạc, còn có ba mươi đến năm mươi điểm võ đạo.
Mất công hắn chăm chỉ múa đao ít nhất bốn ngàn lần ở trong giấc mộng tối qua, tất cả chỉ vì làm quen với đồ đằng Bí Chiêu và thiên phú mới, để ứng phó với trận chiến ngày hôm nay.
Để Sở Hi Thanh cảm thấy vui mừng là, sau đó Tả Thanh Vân lại tặng cho hắn ngân phiếu trị giá hai trăm lượng bạc, coi như là tiền lì xì.
Vân Kiếm trang chủ - Độ Vân Lai đã nhận thua, nhất định phải chuyển nhượng một tòa võ đài cho Tả Thanh Vân, nên Tả Thanh Vân cũng phải biểu thị một chút.
Hắn vỗ vỗ vai Sở Hi Thanh, hào phóng nói: “Mấy ngày gần đây, ngươi có thể chơi đùa ở Thắng Bại Lâu để thả lỏng một chút, Ta đã phân phó người rồi, tất cả chi tiêu của ngươi ở Thắng Bại Lâu đều là miễn phí.”
“Ngoài ra, ngươi có thể lấy thẻ đánh bạc trị giá một ngàn lượng bạc, thua thì tính cho ta, thắng tiền thì ngươi mang đi. Tiểu Sở, nếu như người yêu thích nữ nhân, vậy thì ngươi có thể gọi nữ nhân xinh đẹp nhất Cổ Thị tập đến chơi, nói chung là cứ hưởng thụ cho tốt đi!’
Thắng Bại Lâu không chỉ là nơi tổ chức sinh tử lôi, mà còn là động tiêu tiền có tiếng ở Cổ Thị tập. Nơi này có sòng bạc lớn nhất Cổ Thị tập, cùng có quan hệ mật thiết với các thanh lâu và kỹ viện ở Cổ Thị tập.
Lúc này, Sở Hi Thanh liếc mắt, dùng ánh mắt để hỏi dò Sở Vân Vân ở bên cạnh một chút.
Cô muội muội tiện nghi này của hắn đang chắp tay sau lưng, mặt không cảm xúc, thần thái bất động.
Chỉ là nàng đưa mắt qua, tín hiệu kia rất rõ ràng, ý là ‘Ngươi thử ở lại xem’?
Thật ra thì Sở Hi Thanh cũng không có ý nghĩ gì, hắn chỉ coi trọng cái thẻ đánh bạc trị giá một ngàn lượng bạc kia thôi.
Thua thì Tả Thanh Vân chịu, thắng thì hắn cầm tiền, vì sao không thử một chút chứ?
Nhưng lúc này, lồng ngực Sở Hi Thanh bỗng nhiên sinh sôi một luồng chính khí.
Hắn ra vẻ đàng hoàng nghiêm chỉnh, chắp tay nói: “Đa tạ nha nội nâng đỡ! Nhưng thời gian gần đây Sở mỗ có chút cảm ngộ ở võ đạo, chỉ muốn tập trung tu luyện, củng cố cảnh giới. Kính xin nha nội sắp xếp một chút nhân thủ, đưa hai người chúng ta trở về võ quán.”
Tả Thanh Vân hơi nhướng mày lên, sau đó gật đầu tán thưởng: “Như vậy cũng tốt, vậy thì ta sẽ sắp xếp cho ngươi.”
Người này không tham hưởng thụ, không yêu nữ sắc, tiền đồ vô lượng. . .
Cũng đúng lúc này, trong tầm nhìn của Sở Hi Thanh lại có một đoàn pháo hoa nhỏ nổ tung.
Tuy rằng đều là pháo hoa nhỏ, nhưng lại liên tục không ngừng nghỉ.
Sở Hi Thanh nhìn cột điểm võ đạo đang tăng nhanh của mình, lông mày không khỏi nhướng lên, lòng thầm nói lần này cũng không tính là thua lỗ.
Mà lúc này, toàn bộ Cổ Thị tập đang oanh động vì chuyện sinh tử lôi bị hủy bỏ.
Không chỉ đám dân cờ bạc đang châu đầu ghé tai, mà những nhân viên giang hồ kiếm cơm ở Cổ Thị tập cũng cảm thấy khiếp sợ không thôi.
“Không thể nào? Sở Hi Thanh kia uy phong như vậy sao? Thế mà Cửu Phẩm Kiếm Ma – Chu Lương Thần trực tiếp nhận thua?”
“Cũng không phải nhận thua, chỉ nói là thân thể đột nhiên không khỏe, cho nên không thể đánh được!”
“Lừa quỷ đi thôi! Tối hôm qua ta còn nhìn thấy hắn nhảy nhót tưng bừng, khỏe như trâu, nào có bệnh tật gì?”
“Khó tin thần, Cửu Phẩm Kiếm Ma – Chu Lương Thần mạnh hơn Trang Hồng Phi không ít, đối thủ của hắn chưa từng sống qua ba hiệp, thế mà lại sợ Sở Hi Thanh?”
“Hôm nay hắn nhận sợ đấy thôi, ngày hôm qua, tất cả mọi người đều cho rằng Sở Hi Thanh không phải đối thủ của Trang Hồng Phi, kết quả thế nào? Thật ra như vậy cũng tốt, ta vốn định đặt 50 lượng bạc lên người Chu Lương Thần, bây giờ thì đỡ phải mất tiền.”
“Cửu Phẩm Kiếm Ma cái gì! Chỉ là con hàng nhát chết mà thôi! Họ Sở kia mới là vô địch cửu phẩm, cái tên này thật bá đạo, nói là Bá Đao cũng không quá đáng.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất