Chương 168: Tụ Nguyên (2)
Lúc này, Sở Hi Thanh thở dài một tiếng, cười khổ không thôi: “Ta tự xưng là trong nóng ngoài lạnh, không biết từ chối người khác. Hơn nữa, nữ tính tu hành không dễ, ta là sư huynh của các nàng, có thể giúp đỡ thì sẽ giúp đỡ.”
Hắn lại giống như không thèm để ý mà quay đầu nhìn mấy vị sư muội kia: “Các nàng rất xinh đẹp sao? Nói thật ta là mù mặt, không phân biệt được xấu hay đẹp.”
Lục Loạn Ly nghe thấy thế thì càng không còn gì để nói.
Mặt nàng hiện lên vẻ nghi ngờ, Sở Hi Thanh thật sự chỉ muốn trợ giúp mấy vị đồng môn này?
Khi hai người chạy đến thao trường, thì đã sắp đến muộn.
Lần này, bọn họ không tu luyện Dưỡng Nguyên Công với đám đệ tử, mà là đi đến phía nam của thao trường.
Nơi này có hai mươi lăm tòa thạch đàn phạm vi hai trượng bằng Hắc Ngọc.
Đây chính là cái gọi Tụ Nguyên Trận, toàn thân đều được chế tạo từ Hắc ngọc, trong và ngoài đều có đan phù ngọc lục. Sau khi khởi động có thể làm cho nguyên linh ở trong đàn tăng lên gấp bội.
Bốn viện Đông Nam Tây Bắc của võ quán, mỗi một viện đều có sáu tòa, một tòa còn lại chính là là Thiệu Linh Sơn tự móc tiền túi tặng cho Đông viện.
Tuy nhiên, Tụ Nguyên Trận cần phải hội tụ đủ mười người thì mới có thể mở ra, người đến trước thì mở trước, cho nên chỗ ngồi của các đệ tử các viện đều không phân chia.
Bọn họ cũng mặc kệ là đệ tử của viện nào, cứ tập hợp đủ mười người thì sẽ mở trận.
Chỉ có danh ngạch là do võ sư giáo viên khống chết, trong thời gian ba tháng gần đây, Đông viện đều là bảy mươi người.
Nhưng đệ tử cần phải đăng ký trước một ngày ở chỗ giáo viên, thì mới có thể có tư cách sử dụng Tụ Nguyên Trận vào sáng hôm sau.
Lúc này, hai mươi bốn tòa Tụ Nguyên Trận đều đã được mở ra, chỉ còn lại một tòa ở trong góc đang chờ bọn họ.
Sở Hi Thanh cũng biết là mình đến muộn, sau khi hắn đi vào trận đàn của Tụ Nguyên Trận, liền tỏ vẻ áy náy mà ôm quyền về phía mọi người: “Chư vị sư huynh, xin lôi! Hai người chúng ta có chuyện nên đã đến muộn, mong các vị thông cảm cho.”
Lúc này, lông mày của hắn hơi cau lại.
Hắn phát hiện tám người ngồi ở bên trong này đều là đệ tử ba lá, không có ngoại lệ.
Bọn họ đều là sắc mặt lạnh lùng ngồi xếp bằng trên đất, cũng không có bất kỳ phản ứng nào với lời xin lỗi của Sở Hi Thanh.
Có vài vị trong đó còn nhìn hắn với ánh mắt âm lãnh dị thường.
Trong ngày còn có một người quen cũ, thủ tịch Tây viện Lưu Tinh Nhược cũng nằm trong số này.
Sở Hi Thanh hơi cau mày kiếm lại, hắn nở nụ cười thản nhiên, sau đó ngồi xuống một vị trí trống ở góc đông.
Lục Loạn Ly thì ngồi ở bên cạnh hắn, ánh mắt nàng quét qua tám người còn lại: “Ngươi phải cẩn thận, đám người này có chút không đúng lắm.”
Sở Hi Thanh thì lại nhìn lướt qua cột trạng thái trong bảng nhân vật của mình.
---Ngươi nhận biết được ác ý ở xung quanh, tất phải báo thù, xúc động Nhai Tí đao ý, khi xuất đao có thể mang theo xung kích tinh thần.
---Võ tu cửu phẩm ôm ấp ác ý với ngươi đã vượt quá 300 người, Nhai Tí đao ý của ngươi tăng lên đến trình độ trung đẳng!
---Ngươi bị tám vị võ tu cửu phẩm mang địch ý nhìn chằm chằm, Nhai Tí đao ý của người tăng lên một chút.
Cảm giác của Nhai Tí có ba loại cường độ là có “ác ý”, “địch ý” và “sát ý”.
Ác ý càng mạnh, Nhai Tí đao ý cũng tăng càng nhiều.
Tuy rằng rất nhiều đệ tử trong võ quán khó chịu với hắn, nhưng bình thường thì nhiều nhất cũng là cấp bậc ‘ác ý’ thôi.
Rất hiếm có đồng môn có ‘địch ý’ với hẳn, chỉ có lần hắn giành quán quân cuộc thi thực chiến thì mới từng xuất hiện.
Tâm niệm của Sở Hi Thanh hơi động, sau đó liền nở nụ cười: “Ta biết, cứ yên lặng nhìn xem biến hóa đi. Nếu như lát nữa có vấn đề gì thì ngươi đừng ra tay, ta có thể ứng phó được.”
Lục Loạn Ly nghe vậy thì ‘hừ’ một tiếng, lòng thầm nói nàng cũng không chuẩn bị hỗ trợ.
Hôm nay, hiển nhiên là một cạm bẫy đã được chuẩn bị tỉ mỉ.
Đám nữ đệ tử kia đi thỉnh giáo Sở Hi Thanh, chính là vì ngăn cản Sở Hi Thanh, để cho Sở Hi Thanh đến muộn, để hắn bước vào tòa Tụ Nguyên Trận này.
Tên này, đúng là nên ăn một chút thiệt thòi.
Ai bảo hắn trong nóng ngoài lạnh! Ai bảo hắn không biết từ chối! Ai bảo hắn không biết xấu hay đẹp!
Cũng đúng lúc này, võ sư giáo viên chủ trì Tụ Nguyên Trận quét mắt nhìn vào trong: “Đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Hắn thấy mười người trong trận đều không nói gì, liền khởi động tòa Tụ Nguyên Trận này.
Theo bốn cây cột màu bạc có khắc phù văn bay lên, linh khí trong trận bắt đầu dồi dào hơn.
Sở Hi Thanh cảm nhận được linh khí bên trong trận biến hóa, hắn không dám chậm trễ, bắt đầu hô hấp thổ nạp, quan tưởng mặt trời.
Nhưng mà đúng giờ phút này, hắn nhận thấy có tám đạo ý niệm ở trong trận đồng thời công kích về phía mình.