Bá Võ

Chương 305: Táng Thiên Chi Vũ (2)

Chương 305: Táng Thiên Chi Vũ (2)

Phí Lễ Thanh liếc mắt nhìn về phía sau, lòng thầm nói đao ý của Sở Hi Thanh mạnh mẽ như vậy, quá nửa là bởi vì hơn 1500 tên tộc bình của Thượng Quan gia.
“Chỉ cần để cường độ đao ý của hắn hạ xuống là được, khi đó sẽ dễ giải quyết hơn.”
“Không cần, trong Cổ Thị tập có không ít người phản cảm với Bạch Vân Trại chúng ta, hiện giờ có người Thượng Quan gia tọa trấn, bọn họ sẽ không ra mặt và nhúng tay. Nếu như người của Thượng Quan gia rút khỏi đây, đảm bảo sẽ có rất nhiều người nhảy ra.”
Nhị đương gia Lạc Lương vừa nói chuyện vừa nhấc tay lên, nắm thanh hoành đao năm thước lên: “Cũng không cần phải phiền phức như vậy, ta sẽ đích thân ra tay, kết thúc hắn là được! Các ngươi chặn ở bên ngoài, đừng để hắn chạy trốn. Thượng Quan gia nói kẻ này xuất thân giàu có, có thể sẽ dùng ngọc phù để bỏ chạy, không thể không đề phòng.”
Phí Lễ Thanh hơi gật đầu: “Ta sẽ cẩn thận, chúng ta đã dẫn ba vị thuật sư đến đây, hắn trốn không thoát.”
Ngọc phù của thuật sư là một thứ rất buồn nôn, chỉ một viên Thần Tốc Phù thất phẩm là có thể để tốc độ và thân pháp của võ tu tăng lên gấp bội. Một viên Ngũ Hành Độn Phù lục phẩm thì lại có thể để ngươi mượn sức mạnh của kim mộc thủy hỏa thổ để bỏ chạy ra mười mấy trượng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ lại mang nhiều người như vậy.
Không có vài trăm người, thì chưa chắc đã có thể ngăn cản Sở Hi Thanh.
Thật ra thì Phí Lễ Thanh cũng không hiểu Thượng Quan Long Tiển đã chết thế nào.
Loại con trai trưởng của thế gia như vậy, trên người có ngọc phù tứ phẩm và ngũ phẩm thì cũng không phải chuyện kỳ lạ.
Lạc Lương lại không do dự, hắn đạp chân xuống, toàn thân mang theo một cơn gió lớn mà lướt ra ngoài hơn mười trượng.
Tuy nhiên, ngay khi hắn chuẩn bị nhảy vào trong Tri Vị Cư, thì một bóng người thon gầy màu đen bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Người này tựa như vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, một thanh đao dài nhỏ và đen nhánh đâm thẳng vào giữa trán của hắn.
Lạc Lương bị bất ngờ không kịp chuẩn bị, cũng không chú ý đến sự tồn tại của người này, suýt nữa là trực tiếp đâm vào thanh đao kia.
“Ngươi là kẻ nào?”
May mà hắn dừng bước chân kịp lúc, đồng thời còn dùng thân đao chặn được một đao kia.
Mà ngay khi hai thanh đao va chạm với nhau, Lạc Lương đột nhiên biến sắc, con ngươi co rút lại: “Thuật võ song tu?”
Người này không phải là thuật võ song tu bình thường, mà có thể kết hợp hai loại sức mạnh với nhau.
Một đao này của đối phương đã mượn sức mạnh của vài loại pháp thuật.
Ví dụ như Thần Tốc Chú, Cự Lực Chú, Khinh Thân Chú, Vạn Cân Chú, Ngự Lôi Thuật, Ngự Phong Thuật. . . vân vân, ít nhất là tám loại pháp thuật khác nhau cùng trộn lẫn vào một thân.
Mà võ tu bình thường, trên người chỉ có thể gia trì hai loại pháp thuật là cực hạn.
Lực lượng của thanh đao kia lại nặng như vạn cân.
Toàn thân Lạc Lương bị đánh bay ra đến mười hai trượng, va vào trong một tòa lầu hai tầng. Làm cho tòa lầu này sụp đỏ, bụi mù tung bay.
Ánh mắt Lạc Lương lạnh lẽo, lòng thầm nói đây là cao thủ ở đâu ra?
Tu vị của đối phương sàn sàn với hắn, nhưng sức chiến đấu lại vượt xa hắn.
Đây hẳn là một người phụ nữ, rõ ràng là còn che giấu thân hình. Nàng ăn mặc quần áo tương đối rộng rãi, dưới chân còn lót thêm miếng lót giày để tăng chiều cao.
Nhưng dù là như vậy, đối phương vẫn dùng một đao để đến cho hắn gần như là tan tác!
Lạc Lương không có thời gian để suy nghĩ, chỉ vì thanh đao đen nhánh kia đột ngột chém đến trước mắt của hắn.
Hắn vô thức múa đao đón đỡ, sau đó toàn thân lại bị đánh bay ra đến hơn mười trượng, liên tục đâm xuyên và mấy vách tường.
Trong miệng Lạc Lương không chỉ có máu tươi tràn ra, mà khí huyết trong cơ thể của hắn cũng phập phồng, trước ngực cũng có một vết thương nhỏ.
Nhưng điều làm cho hắn cảm thấy lạnh lẽo chính là, lúc này thanh đao đen nhánh kia chỉ cách giữa trán của hắn có gang tấc.
Một đao này, chính mình phải chết!
Trái tim của Lạc Lương đã lạnh băng, sinh ra vẻ tuyệt vọng.
Đúng lúc này, một cây trường thương xuất hiện ở bên trái, đúng lúc ngăn cản được thanh đao đen nhánh kia.
Hai mắt Lạc Lương sáng ngời, nhìn về phía bóng người cao to cũng mặc áo đen che mặt, tây cầm một thanh trường thương màu đỏ thắm ở bên cạnh.
Mặc dù đối phương đã che mặt, còn cố tình đổi binh khí khác, nhưng Lạc Lương liếc mắt một cái là đã nhận ra.
Người này quá nửa là Chu Dị, đây là một gia tướng có tu vị lục phẩm thượng của Thượng Quan gia.
Người này cũng không phải đối thủ của cô gái áo đen kia, hắn bị thanh đao kia chém cho trượt lùi về sau đến gần một trượng, nhưng tóm lại vẫn có thể cứu Lạc Lương một mạng.
Lạc Lương không dám chậm trễ, sau khi chỉnh đốn lại thì định nhấc đao lên phản công.
Nhưng thanh đao đen nhánh kia lại chém về phía hắn trước một bước.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất