Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 131. Quay Lại Cho Ta (2)

Chương 131. Quay Lại Cho Ta (2)


Mạnh Tri Tuyết tức thì hít sâu một hơi, trầm giọng hét lớn, ngự kiếm bay lên, vội vàng đuổi theo hướng bóng đen kia chạy trốn, chúng học sinh cũng phản ứng lại, lập tức vội vội vàng vàng, cùng triển khai các loại thủ đoạn, cắn chặt răng xông vào trong núi, thầm nghĩ muốn cuốn lấy yêu nhân kia một lúc.
Vừa đuổi theo, vừa khẩn trương trong lòng:
-Sao các tiên sinh của thư viện còn chưa tới?


-Rốt cuộc vẫn chậm một bước sao?
Phương Thốn rơi lại phía sau chỉ nhìn thấy bóng lưng truy đuổi của đám người, đầu mi không khỏi nhíu chặt lại.
Tay hắn cầm cây dù cũ, chậm rãi bước vào trong nghĩa trang, lại chỉ nhìn thấy một mảnh thảm đạm, xung quanh xác người nằm đầy đất, cũng không biết có bao nhiêu cái xác, có cái đã hư thối, cũng có cái chỉ mới chết, huyết sắc trên mặt còn chưa có lui hết, biểu tình trước khi chết đều không giống nhau, cứng đờ trên mặt, vô thần mà nhìn lên bốn góc trời phía trên nghĩa trang, khiến người ta cảm thấy một loại kinh hãi không nói nên lời.
Mà ngay giữa nghĩa trang, đặt một cái quái đỉnh màu đen, yêu văn trên mặt giống hệt như lần gặp lúc trước.
Bây giờ quái đỉnh đã mở ra, nghĩ chắc là đối phương đang trong lúc vội vàng trốn chạy nên không rảnh để ý tới.
Phương Thốn liếc mắt nhìn quái đỉnh một cái, liền chỉ thấy nhân đan trong đỉnh giống như lúc trước từng thấy qua, đan lộ ra hình người, chìm chìm nổi nổi, chỉ là lúc trước Phương Thốn nhìn thấy một khoả nhân đan đã là vật chết, một khoả này lại vẫn còn sống, tản rã khí tức yêu tà vô tận.
Khí tức phía trên kia, tựa như có sinh mạng của riêng mình, đang khát cầu càng nhiều sinh khí hơn nữa…
-Chỉ còn thiếu một bước nữa thôi là luyện thành rồi…
Phương Thốn nhìn đan trong đỉnh, trong ánh mắt lóe lên một mạt lãnh ý.
Nếu như ở lúc bình thường, nhắc đến nhân đan, hắn vẫn sẽ không có phản ứng cường liệt như vậy, nhưng mà bây giờ, nhìn vào xác chết nằm la liệt đầy đất xung quanh, ở đây nam có, nữ có, đa phần là người trẻ tuổi, thậm chí còn có thể nhìn thấy hài đồng tối đa cũng chỉ có năm sáu tuổi bên trong, bọn họ đều giống như bã thuốc, bị ngăn ở trong nghĩa trang, trên mặt vẫn còn biểu tình kinh hãi đã cứng lại…
Đầu mi Phương Thốn nhíu chặt lại.
Lúc bình thường cách một tầng, nói đến cái gọi là thương cảm hay đồng tình với vận mệnh của người khác, vẫn luôn không nói được rõ ràng, càng đừng nói đến cảm động lây.
Nhưng tự mình đứng giữa đám xác chết này lại có thể cảm nhận được tiếng ai thán của oan hồn.
Không đúng, đám người đó bị đoạt Tiên Thiên chi khí, luyện thành nhân đan, ngay cả oan hồn cũng không làm được!


-Tên luyện nhân đan quả nhiên có thể xưng là nhân tiêu!
Giữa mi Phương Thốn dâng lên một mạt lãnh ý, nhìn về phương xa.
Bóng đen kia cùng với chúng học sinh thư viện lúc bấy giờ đã đi đến ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy, mặc dù Mạnh Tri Tuyết cùng đám học sinh thư viện liều mạng truy đuổi, nhưng vừa rồi có thể nhìn ra được, tu vi của bóng đen cùng bọn họ chênh lệch quá xa, với bản lĩnh của bọn họ, căn bản không thể đuổi kịp, để xổng mất người đi là phải, thư viện và thành thủ bên kia hẳn là đã được truyền tin, nhưng cao thủ còn chưa có đuổi tới…
Lẽ nào thật sự để cho tên yêu nhân này chạy thoát sao?
Trong mắt Phương Thốn lại lóe lên một mạt lãnh ý.
Nếu như để ngươi trốn thoát rồi, chẳng phải ngươi còn muốn tìm cơ hội luyện chế nhân đan, chẳng phải còn muốn hại thêm càng nhiều người nữa hay sao?
Vì một lò đan này, cũng không tiếc mà gây nên một trận ôn dịch lớn, vậy lần tới còn muốn làm ra chuyện gì nữa?
-Làm sao có thể để ngươi trốn thoát chứ? Dựa vào cái gì mà để ngươi trốn thoát chứ?
Lúc nghĩ như vậy, hắn không có đuổi theo ra ngoài, ngược lại cắn răng, đạp lên một bước đến trước đỉnh.
-Ngươi lăn về đây cho ta!
Trong khi vô thành thấp giọng quát, hắn vừa rung cây dù cũ, rút Ngân Xà Kiếm ra, cắt vào lòng bàn tay của chính mình.
Tiên huyết tí tách rơi vào trong đỉnh.
Tiên Thiên chi khí của máu ba tấc ba phân ba li (33,3cm).
Tiên Thiên chi khí như ngọc chất, mỗi một phân vô cùng thuần túy hiếm có!
Đây là máu no đủ Tiên Thiên chi khí của hắn, chỉ một giọt này, càng hữu dụng hơn so với một trăm dân chúng bình thường.
Tiên huyết nhỏ lên đan, viên nhân đan sắp được luyện thành lập tức tinh quang đại tác.
Trong vòng trăm dặm, người người đều thấy rõ!
Dù cho đã sớm được ông chủ Tần nhắc nhở, biết được lúc nhân đan được luyện thành sẽ xuất hiện dị tượng, Phương Thốn cũng không ngờ, dị tượng này lại kinh người như thế, trên một viên đan nho nhỏ bỗng nhiên tách ra hào quang vạn trượng, trong đỉnh đột nhiên lại xuất hiện một viên tròn như trăng, ánh sáng lưu chuyển, chiếu rọi hư không, sinh cơ mãnh liệt từ trong đỉnh xông ra, đâm thẳng vào giữa không trung mây mù.
Toàn bộ thành Liễu Hồ cũng không biết có bao nhiêu người đều nhìn thấy quang mang xung thiên kia, càng không biết có bao nhiêu luyện khí sĩ tại một khắc này tâm huyết dâng trào, tựa như cảm thấy bản nguyên khí cơ trong nội tâm bỗng nhiên bị dẫn động, một luồng khí không thể kìm nén được trong lồng ngực!


-Nhân đan kia luyện thành rồi?
Không chỉ có đám dân thường với luyện khí sĩ trong thành Liễu Hồ, mà ngay cả bóng đen vừa cướp đường chạy đã lướt đi mười mấy dặm kia, cũng đột nhiên sinh ra kinh sợ, hắn vốn đã sinh lòng tuyệt vọng, dưới cơn phiền muộn chỉ đành giữ mạng trước, nhưng trong lòng đủ loại cảm giác không muốn cùng không cam lòng thật không thể nói rõ trong một lời, thình lình bỗng nhận ra tinh quang xung thiên sau lưng kia, mọi người đều sững sờ.
-Làm sao có thể, rõ ràng còn thiếu mỗi bước cuối cùng, khí Tiên Thể của mười mấy người…
Lúc đầu, hắn chỉ cảm thấy khó tin, nghĩ không ra đầu mối bên trong.
Nhưng ngay sau đó là một trận cuồng hỷ không nói nên lời dâng lên:
-Nhân đan thành rồi, không phải giả, vô luận là tinh quang hay khí tức kia đều không có cách nào làm giả được, kia là một viên nhân đan đã luyện thành, hơn nữa lại là nhân đan loại tốt nhất…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất